Lên xe, cô tựa người lên ghế, ánh mắt nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ dần dần lùi về sau, “chúng ta có phải cần thay đổi chỗ ở rồi không? Ở đây có chút lạnh rồi, tôi không thích mùa đông, ngày mai đi nửa bán cầu nam thế nào?”
“Được thôi! Chị thích là được!” Tiểu Mặc ngồi ở bên cạnh nhìn khuôn mặt an tịnh của cô ấy, “Đường tổng cũng ở nơi đây, buổi tối có cần phải mời ngài ấy cùng ăn cơm không?”
“Anh ta thích đến thì đến, tôi không có quản!” Ôn Thủy nhắm mắt lại, “tôi nghỉ ngơi một chút, không có chuyện quan trọng, không cần gọi tôi”
“Vâng”
Nhưng mà cái gì mới là chuyện quan trọng?
Chị bây giờ đến liên hoan phim đều có thể bỏ dở về giữa chừng, thì không sợ người ta không trao giải thưởng cho chị sao? Chị sau này còn muốn tham gia liên hoan phim nữa không vậy?
Chiếc xe nhanh chóng thì đến bên trong biệt thự ở trung tâm thành phố, cô xuống khỏi xe thì nhìn sắc trời bên ngoài, dường như vẫn còn đang rơi chút tuyết
“Chúng ta ở lại xem tuyết rơi một chút rồi hãy đi! Tôi bỗng nhiên rất muốn ngắm tuyết” cô là đang nói với Tiểu Mặc, nhưng mà càng giống như là tự nói với bản thân
“Vâng”
Ở trong phòng có sưởi ấm, rất ấm áp, sau khi trở vào thì cởi bỏ áo khoác, thay vào là một chiếc váy đơn giản, ngồi ở trên ghế sopha lật từng trang tạp chí
“Chị, em vừa nãy nhận trong hòm thư rất nhiều tin nhắn của nhà sản xuất và đạo diễn, có người tìm chị quay phim rồi!” Tiểu Mặc ôm chiếc máy tính xách tay, phấn khích ngồi xuống bên cạnh cô
“Tôi thiếu phim sao?” cô chỉ là nghỉ ngơi lâu như thế, không muốn quay phim mà thôi
“Em biết chị không thiếu, nhưng mà hôm nay đột nhiên đến nhiều như này, nhất định là nghĩ rằng chị xuất hiện ở trên liên hoan phim, lại muốn quay lại giới giải trí” Tiểu Mặc nhìn sang khuôn mặt nghiêng của cô ấy, “chị, chị có muốn coi sao không? Nếu như có kịch bản nào thích, hay là thử đi?”
“Không cần, tôi không muốn nhận. Đều từ chối đi” cô tiếp tục lật tạp chí trong tay, nhwung mà lại không nhập tâm
Trong đầu của cô toàn hiện ra lời mà Đường Sóc nói với cô hôm nay, tuy chỉ đơn giản là hai câu hỏi han, nhưng cô lạ cứ luôn ghi nhớ không quên
Rõ ràng lúc đó nam chính cũng ở bên cạnh cô, đạo diễn cũng ở bên cạnh, cô hoàn toàn có thể tìm hai người này, nhưng mà lại tìm đến Đường Sóc
Trong lòng vẫn hy vọng giữa bọn họ có thể có chút liên quan
“Đường Sóc với Hòa Thảo gần đây có tin tức gì không?” cô ở nước ngoài lâu như vậy, đều cố ý không để tâm đến tin tức trong nước
Không muốn biết, cũng sợ biết được, cô chẳng may không thể chịu nổi thì sao?
Rõ ràng đã muốn chúc phúc anh ta rồi, nhưng mà khi muốn buông tay thật sự rất khó
“Không có, hình như sau khi chị rời đi, bọn họ chỉ có cùng nhau xuất hiện ở một buổi ra mắt mỹ phẩm, sau đó thì không có tin tức nữa! bọn họ có thể là khá kín tiếng! Đường tổng vẫn luôn là một người kín kẽ” Tiểu Mặc sau khi nói xong thì mới ý thức được bản thân nói sai
“Lỗi của em, chị, bọn họ có thể cơ bản là không có ở bên nhau, nếu không thì làm sao thì cũng phải hẹn hò chứ? Làm sao có thể đến hẹn hò đều không có!” Tiểu Mặc thề thốt gật gật đầu, “nhất định là như thế, bọn họ cái gì đều không có! Hòa Thảo chỉ là một tấm khiên chắn!”
“Tôi đối với anh ta làm cái gì chứ, anh ta còn phải cần đến một tấm khiên chắn?” trong lòng của cô lại càng thêm khó chịu
“Tôi đi ngủ chút, cơm trưa không cần gọi tôi!” cô đặt quyển tạp chí xuống, đứng dậy đi lên trên lầu
Giấc ngủ này của cô bắt đầu không có được yên ổn, nhưng mà sau đó cũng từ từ ngủ được, vả lại ngủ rất sâu
Trong giấc mơ cô thật sự mơ thấy Đường Sóc nói với cô, anh với Hòa Thảo là giả tạo, người anh thật sự thích là…
Cô bỗng nhiên từng tỉnh, không có nghe được lời nói phía sau của Đường Sóc
Cô đến trong giấc mơ đều không thể để bản thân nghe được đáp án tàn khốc như thế
Nếu như người anh ấy thích không phải là Hòa Thảo, thì là Bùi Nhiễm Nhiễm, đã bao lâu như vậy rồi, anh ấy chẳng nhẽ vẫn không thể buông tay sao?
Cô biết Bùi Nhiễm Nhiễm rất tốt, nhưng mà cô cũng không tồi à!
Cô không biết bản thân đã ngủ bao lâu, cảm thấy có chút đói, chầm chậm đứng dậy đi xuống lầu
Khi vẫn còn đang đứng ở trên cầu thang, cô nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế sopha dưới lầu, cô lại nhìn sắc trời bên ngoài, mỉm cười đi xuống, “Tiểu Mặc, chuẩn bị một chút, chúng ta phải ra ngoài rồi”
Cô đồng ý lời mời ăn cơm của mấy người bạn, Đường Sóc cũng có nghe thấy
Đường Sóc nhìn cô đi xuống, ngón tay thon dài chỉ lên chiếc cúp ở trên mặt bàn, “giải thưởng của em”
“Cảm ơn, Đường tồng, vậy ngài nhất định rất bận rộn, tôi không mời ngài cùng đi nữa” cô nhận từ tay của Tiểu Mặc đưa đến chiếc áo khoác lớn, đeo găng tay lên rồi sải bước tiến ra phía ngoài, “Đường tổng, xin mời!”
Đường Sóc biết ý của cô, vì vậy liền đứng dậy đi theo cô ra ngoài
Trước đây cô ấy nhận được giải thưởng đều rất vui vẻ, còn muốn mời bọn họ cùng đi ăn uống chúc mừng, bây giờ giải thưởng liên hoan phim quốc tế, đến nhìn cũng không nhìn một cái
Bọn họ có thể đều đã thay đổi rồi
Ôn Thủy rất nhanh thì ngồi vào trong xe, chiếc xe nhanh chóng từ cánh cổng biệt thự lái đi mất, xuyên qua cửa sổ, cô vẫn còn nhìn thấy chiếc xe màu đen ở phía sau đang từ từ lái đi hướng ngược lại
“Chị, thật sự không gọi Đường tổng đi theo sao? Ngài ấy ở dưới lầu chờ đợi chị 2 tiếng đồng hồ đó!” Tiểu Mặc lo lắng nhìn cô “chị, trong tim của chị vẫn là ngài ấy phải không?”
“Có anh ta, nhưng mà không thể ở bên nhau, tôi chỉ có thể như thế này thôi, tôi đang cố gắng từng chút một kéo bản thân ra khỏi vũng bùn của Đường Sóc” cô ngoảnh đầu sang nhìn bên ngoài, có thể cô sẽ kéo bản thân ra khỏi được
Có thể cô sẽ bị anh ta dùng sức kéo một cái, càng lún sau hơn nữa
Nhưng mà anh ta sẽ không kéo cô đâu!
“Chị, yêu đương thật sự đau khổ vậy sao? Em sau này sẽ không thích người khác nữa, chị, chúng ta cùng ở bên nhau cả đời nhé!” Tiểu Mặc sát lại gần người của cô, “chị!”
“Được thôi! Nhưng mà tôi lo lắng tiểu nha đầu như em, giữa đường sẽ chạy theo một người đàn ông khác mất” cô cười nói
“Em sẽ không đâu! Em làm sao đều muốn chị được gả đi rồi, em mới tìm đối tượng!”
“Nói như vậy, nếu như sau này bá phụ bá mẫu nói em làm sao vẫn chưa gả đi được là lỗi của tôi rồi? vậy thì tôi vân là không nên ở bên cạnh em, nhanh chóng đi tìm lương quân như ý của em đi! Chị đây sẽ không ghen đâu” Ôn Thủy nghiêng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, cô có thể bản thân không hạnh phúc, cũng không thể khiến người khác không hạnh phúc
Cô nguyện Tiểu Mặc có thể hạnh phúc, trên thế gian này người hạnh phúc rất nhiều
“Em không muốn! em cảm thấy người đàn ông khác vẫn không tốt như chị, em thà nguyện ở bên cạnh chị còn hơn à! Mới không có những phiền não nhiều như thế, ghen tuông cái gì phiền toái nhất rồi!” cô vẫn chưa từng yêu đương qua, nhưng mà nhìn thấy chị yêu đương đau khổ như này
Trong lòng của cô liền có chút không thích cảm giác muốn yêu nữa
Chiếc xe từ từ lái đến cửa chính của nhà hàng, bên ngoài đã đỗ không ít xe cộ
Hai người xuống xe tiến vào trong, sớm đã đặt phòng bao, vì vậy cứ thế mà tiến thẳng đi vào, bên trong cũng đến không ít người rồi, đều là quen biết
Cười nói chào hỏi, rồi bắt đầu ăn uống
Rất lâu bạn bè mới trùng phùng lại, cứ luôn có chút vui mừng khác lạ, đến tâm trạng cũng thay đổi trở nên tốt hơn nhiều
Vả lại bởi vì lời mời khẩn cầu thắm thiết của bạn bè, ngày mai cô lại đồng ý cùng đi đến chụp trang bìa cho một tạp chí trong nước
Cô uống một chút, từ trong nhà hàng đi ra, khuôn mặt nhỏ bé có hơi ửng đỏ, bàn tay lập tức cho vào trong túi áo, ngồi lên xe
“Chị, em vừa rồi hình như nhìn thấy Đường tổng cũng ở đây à!” Tiểu Mặc lại nhìn vào phía bên trong một cái, nhưng mà chiếc xe đã bắt đầu chầm chậm lái rời đi rồiĐọc nhanh tại Vietwriter.com