“Nhiễm Nhiễm, thứ nhất chính là boss lớn, hơn nữa Dương Dương Noãn Noãn đều đã được biết đến rồi, họ cũng sẽ so sánh phát hiện ra đứa bé đó thật ra rất giống với Dương Dương Noãn Noãn, cộng thêm boss lớn là con lai, tóc vàng mắt xanh ở thành phố a, khả năng lớn nhất chính là anh ta!” Trong lòng Lâm Tri Hiểu càng nghĩ càng giận, dân mạng thật thích lo chuyện bao đồng.
Tự nhiên đi so sánh làm cái gì?
Nhàm chán quá sao?
Chuyện nhà của người khác cũng muốn tham gia, nếu như Diệp Mộ Yên không phải nhân vật công chúng thì tốt rồi.
Bùi Nhiễm Nhiễm cũng nhìn thấy tin tức ở trên mạng, “Tri Hiểu, cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi, những chuyện này cũng đừng có quan tâm, chúng tớ sẽ xử lý thích đáng.”
“Tớ......” Lâm Tri Hiểu vừa mới nói một chữ, liền bị Thích Thịnh Thiên cướp mất điện thoại.
“Chị dâu, chị yên tâm, nếu thật sự là của anh Hạo, chị muốn xử lý anh ấy như thế nào cũng được, em ủng hộ chị!” Thích Thịnh Thiên đưa ly nước nóng cho Lâm Tri Hiểu, “hiện giờ Hiểu Hiểu phải nghỉ ngơi rồi, em cúp trước nha.”
Bùi Nhiễm Nhiễm để điện thoại di động xuống, tin nóng, người thảo luận người nhìn thấy cũng càng ngày càng nhiều.
Lúc cô đang muốn đứng dậy, lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại.
Cô vừa cầm điện thoại, vừa đi ra ngoài, ngón tay quẹt màn hình, “thật vui khi làm anh vui.”
Âm thanh lười biếng từ đầu dây bên kia truyền đến, “anh còn tưởng rằng em sẽ khóc.”
Cô đã khóc rồi, chỉ là không có khóc ở trước mặt anh ta.
“Sao anh lại xác định được đứa bé trong bụng của Diệp Mộ Yên là của Cảnh Thần Hạo vậy?” Cô đi tới cửa phòng làm việc.
Một tay đặt ở trên chốt cửa, không có chuyển động liền, đợi tề Viễn Dương trả lời.
“Anh là đàn ông mà, đàn ông đương nhiên hiểu rõ đàn ông, cho dù tâm bất động, thân của anh ta cũng có thể động, chuyện rất rõ ràng, chỉ có đồ ngốc như em, người phụ nữ ngớ ngẩn, mới có thể đần độn luôn đi theo anh ta, sao rồi? Hiện giờ định làm thế nào? Có cần bờ vai của anh cho em mượn dựa vào không?” Tề Viễn Dương giờ phút này uể oải tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn qua sắc trời bên ngoài.
Thời tiết hôm nay rất tốt, thích hợp ly hôn, thích hợp để cô rời xa Cảnh Thần Hạo!
“Bờ vai thì không cần, anh cứ từ từ nhìn trò cười của tôi đi! Hiện giờ tôi muốn đi giải quyết chuyện này.” Cô chuyển động một chút chốt cửa, dự định cúp điện thoại.
“Đừng nóng vội! Anh vừa mới trông thấy một chuyện lớn, chồng của em sao lại quấn quýt bên cạnh người phụ nữ đó rồi? Cư nhiên đi chung với nhau, chiếc nón xanh này của em mang vào sáng lấp lánh nha!” Mắt của Tề Viễn Dương nhìn chằm chằm màn hình trước mặt.
Trên màn hình Cảnh Thần Hạo ôm con của Diệp Mộ Yên cùng lúc xuất hiện ở bệnh viện.
Nghe xong lời anh nói, Bùi Nhiễm Nhiễm cuối cùng đã mở cửa, đi vào phòng làm việc của Cảnh Thần Hạo.
“Anh nói em...... Có đang nghe không thế? Chắc không đau lòng đến nỗi ngất đi rồi chứ? Có cần làm hô hấp nhân tạo không?” Tề Viễn Dương nói như nửa đùa nửa thật.
Bùi Nhiễm Nhiễm không có trả lời anh, mà là mở cửa phòng làm việc của Cảnh Thần Hạo ra, bên trong không có bóng dáng của Cảnh Thần Hạo.
Nói như vậy Tề Viễn Dương không có gạt cô, Cảnh Thần Hạo thật sự ở cùng Diệp Mộ Yên.
“Nhiễm Nhiễm......”
Tề Viễn Dương không có nghe thấy tiếng nói của cô, lập tức đứng dậy từ chỗ ngồi, cầm áo vest rời khỏi văn phòng.
“Tôi cúp trước đây.”
“Em muốn làm gì? Đừng manh động a!” bước chân của Tề Viễn Dương bắt đầu trở nên vội vàng.
Giọng của Bùi Nhiễm Nhiễm nghe vào quá là bình tĩnh, trong lòng của anh bắt đầu lo lắng, vừa rồi không nên nói chuyện của Cảnh Thần Hạo và Diệp Mộ Yên.
“Tôi sẽ không manh động, tôi biết anh ta đi tìm Diệp Mộ Yên rồi, bọn họ đến bệnh viện xét nghệm ADN.” Bùi Nhiễm Nhiễm từ từ đi về hướng văn phòng.
“Trái tim của em thật rộng lượng, em cứ yên tâm để hai người họ ở riêng sao, không sợ lại xảy ra thêm gì đó sao, em muốn trở thành một thảo nguyên xanh ngắt sao?” Tề Viễn Dương nhìn thang máy từ từ đi xuống, hận không thể một chân đạp vào cái thang máy.
Mẹ nó chậm quá! ----------Nhóm dịch Boss – app iNovel-----------
“Không đâu.”
“Em còn tin anh ta sao? Anh thật sự......” Tề Viễn Dương cũng tìm không ra lời gì để hình dung cô, rốt cuộc trong đầu cô nghĩ sao đây!
Bùi Nhiễm Nhiễm chán nản ngồi xuống, nhìn trên sự so sánh của dân mạng trên màn hình, khuôn mặt lạnh lùng của Cảnh Thần Hạo ở ngay trước mặt cô.
“Anh cúp trước đây, em từ từ xem, hi vọng có thể để cô nhìn thấy màn đặc sắc!” Cố nén tức giận nói 1 câu, liền cúp máy của Tề Viễn Dương.
Cô tìm kiếm tin tức liên quan ở trên mạng, quả nhiên có hình của Cảnh Thần Hạo và Diệp Mộ Yên cùng lúc xuất hiện ở bệnh viện Thụy Nhã.
Lẳng lặng nhìn họ trên màn hình, lòng tan nát giống như muốn chết ngay.
Bỗng nhiên, Cô lấy cái túi xách bên cạnh, rời khỏi văn phòng.
Bệnh viện Thụy Nhã.
Cảnh Thần Hạo ngồi trong phòng khách quý, sắc mặt lạnh lùng nghe lời của trợ lý.
“Tin tức ở trên mạng, xóa hết.”
“Vâng!”
Trợ lý rời khỏi phòng, còn lại một căn phòng yên tĩnh, anh ngồi chéo chân, tựa lưng vào ghế ngồi.
Bỗng nhiên, anh nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, tiếng giày cao gót anh rất quen thuộc, là Nhiễm Nhiễm.
Anh vừa đứng dậy, cửa phòng liền bị mở ra, nhưng ngoài cửa ngoại trừ Nhiễm Nhiễm, còn có một người đàn ông khác.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn anh, bỗng nhiên cũng không biết mình có nên đến gần anh hay không, nhưng mình không phải là vì gặp anh mới đến sao?
Cô xuống xe đã nhìn thấy Tề Viễn Dương uể oải cười, anh ta thật sự đến xem chuyện cười của cô đến phút cuối sao, bảo anh ta đi cũng không đi.
Mình cũng không còn cách nào, cũng chỉ có thể để anh ta đi theo sau lưng.
“Bà xã.” Boss lớn đến gần cô, hoàn toàn làm lơ Tề Viễn Dương.
“Cô ấy đâu?” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn một vòng phòng nghỉ xa hoa, không có bóng dáng của Diệp Mộ Yên và đứa trẻ.
“Không có ở đây.” Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhìn cô, hai tay cường thế ôm eo cô, bá đạo tuyên thệ chủ quyền, “sao anh có thể ở chung một chỗ với cô ta chứ.”
“Đúng, không thể nào ở chung một chỗ với cô ta.” Có người ngoài ở đây, hiện giờ cô còn chưa muốn gây với anh ta.
Mặc cho anh ôm, thế nhưng hai tay của anh ôm quá chặt.
Không có ở chung, tại sao lại có em bé?
“Kết quả khi nào có?”
Cảnh Thần Hạo nhìn khuôn mặt nhỏ bỗng nhiên nhăn lại, lập tức buông lỏng ra một chút xíu, ôm cô đi vào.
“Còn năm tiếng.”
Xét nghiệm máu phải sáu tiếng mới có kết quả.
“Năm tiếng......” Phía sau họ truyền đến tiếng nói lười biếng của Tề Viễn Dương, năm tiếng có thể làm rất nhiều chuyện, tỉ như hai vị ly hôn cần luật sư không? Định ra hiệp nghị cũng đủ thời gian rồi.”
“Tề tổng, chuyện nhà của tôi không cần anh quan tâm.” Bùi Nhiễm Nhiễm quay đầu nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú cười như không cười của anh ta, liền tức giận.
“Ừ, không cần tôi quan tâm, vậy tôi cút! Hai người từ từ dính nhau đi.” Tề Viễn Dương nhếch miệng cười thản nhiên, quay người rời đi.
Tề Viễn Dương vừa đi, Bùi Nhiễm Nhiễm liền cúi đầu nhìn chằm chằm cánh tay đang khoác trên eo cô, “buông ra.”
“Không muốn.” Cô chủ động đưa tới, vẫn chưa muốn buông.
“Chẳng lẽ anh thật sự muốn em làm chuyện mà Tề Viễn Dương nói khi nãy?” Cô không phải không có nghĩ tới, nhưng cô vẫn còn lý trí.
Trong lòng nhiều lần nói với mình, có những chuyện không phải ly hôn là có thể giải quyết.
Trong lòng của cô có anh, thế nhưng cũng không thể chịu đựng chuyện này.
Còn có Dương Dương Noãn Noãn, cô cũng nên cân nhắc cảm xúc của tụi nó, đương nhiên đây hết thảy đều xây dựng trên việc đứa bé đó thật sự không phải là con của anh ta.
----------Nhóm dịch Boss – app iNovel-----------