Trên mặt nở nụ cười, vui vẻ đẩy mở cánh cửa văn phòng ra
Khi chuẩn bị gọi tên anh, thì bị anh ấy ôm vào trong lòng, đôi môi bị bịt lại, hôn lấy cô
Đây là tình huống gì vậy?
Anh ấy có thể chắc chắn người đi vào là cô sao?
Thế mà lại ôm ôm, hôn hôn thẳng thừng!
“Ư ư ư...Mẫn...Tiểu Thụ...” cô dùng sức đẩy anh ra, lau bên mép, “anh đang làm cái gì vậy? Mới bước vào đã như này!”
“Anh...nhớ em rồi” Mẫn Lệ nhìn đôi môi mọng đỏ của cô ấy, rất là vui mừng, “em đi vào là anh biết ngay, nãy giờ đang chờ đợi em”
“Tình báo của anh thật là nhanh chóng!” cô mới bước vào thì anh ấy biết liền rồi
“Tan làm thôi, chúng đi ra ngoài ăn cơm tối, bọn em hôm nay đi những chỗ nào? Chơi có vui không?” Mẫn Lệ ôm cô đi ra phía ngoài
“Vì vậy phải rời đi nhanh chóng như thế này, em việc gì vừa nãy còn phải lên trên lầu! Không bằng ở dưới lầu đợi anh vẫn tốt hơn!” cô tiếp bước đi theo sau ra ngoài, “anh cố ý!”
“Anh không có cố ý, em muốn lên đây đón anh, anh đương nhiên rất vui mừng!” Mẫn Lệ cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ đang mỉm cười, “lúc nãy khi em vừa bước vào, hình như cũng không phải là rất vui vẻ, làm sao thế?”
“Em khó chịu à! Em cứ nghĩ đến mẹ anh muốn em sinh em bé, em liền khó chịu rồi! Đặc biệt là hôm nay khi đi chơi với cháu trai nhỏ của em, thì càng thêm khó chịu!” đôi tay cô nắm chặt nắm đấm, “làm thế nào đây, em muốn xử lý Tả Ngược Vũ đó rồi đấy!”
“Anh đi giúp em!”
“Chết tiệt! Anh vẫn còn chưa có xử lý cô ta?” Cố Linh lườm anh một cái, “Mẫn Tiểu Thụ, em nhìn sai anh rồi, em cứ nghĩ rằng anh đã giúp em báo thù rồi!”
“Đã giúp em báo thù rồi, cô ta bây giờ đều liệt nửa thân dưới nằm trên giường, nhưng mà em cảm thấy không đủ, muốn cô ta không thể sinh con, vì vậy anh quyết định...”
“Không cần nữa! Liệt nửa thân còn chưa đủ thảm sao?” cô lắc đầu liên tiếp, “em có thể yên tâm rồi! Đại thù đã báo, tối nay ăn nhiều chút!”
So với ăn nhiều một chút, anh càng muốn ăn cô nhiều hơn chút
“Vợ ơi, hình như nếu anh nhớ không nhầm, thì em đã nghỉ ngơi không chỉ một tháng rồi” lúc ở trong thang máy, Mẫn Lệ phấn khích ôm cô mở miệng
Trong lòng Cố Linh trầm lặng tính thời gian, dình như là không chỉ một tháng rồi thật
Cô bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, cảnh giác nhìn anh ấy, “nhưng em cảm thấy em vẫn có thể nghỉ ngơi lâu hơn nữa”
“Vậy sao? Chúng mình có thể đi bệnh viện khám xem sao, kiểm tra một chút có thể hay không....” anh rất muốn cô
“Anh cứ muốn đi! Bệnh viện em là sẽ không đi đâu” cô nhấc chân bước ra khỏi thang máy trước
Buổi tối cùng nhau đi ăn bữa tối đặc biệt lãng mạn ở nhà hàng dây chuyền, người đàn ông nào đó vì hạnh phúc nửa đêm, quả nhiên là không làm bất cứ điều gì
Ly rượu ở trước mặt cô đã uống ly thứ ba rồi
“Em không muốn uống nữa” cô đặt ly rượu trong tay xuống, nhìn khuôn mặt tuấn tú có chút ửng đỏ của anh, “chúng mình đi thôi!”
Mẫn Lệ cũng muốn đi rồi, nghĩ đến tối nay có thể ở bên cạnh vợ yêu, anh càng thêm phần hưng phấn
Trên đường lái xe trở về, Cố Linh dựa lên trên ghế, nhẹ nhàng lườm anh một cái, “anh nghĩ ràng anh chăm chỉ như thế, thì có thể có kỳ tích sao?”
“Chúng mình không cần kỳ tích, chẳng nhé không muốn hạng phúc sao?”
Con cái quan trọng, nhưng mà cuộc sống hai người bọn họ mới là quan trọng nhất!
Quả nhiên là...suy nghĩ của đàn ông
Cô hôm nay rõ ràng rất đau lòng, rất buồn
“Anh không sợ năm sau chúng ta không có con, mẹ anh sẽ đuổi em đi sao? Không muốn em là con dâu trong nhà anh?” cô cười nói
“Khoog sợ, vợ của anh anh làm chủ, là anh với em sống với nhau cả đời, lại không phải là em với bọn họ sống cả đời với nhau!” Mẫn Lệ liếc sang nhìn cô, “đến lúc này rồi, em vẫn không có tin anh sao?”
“Em tin tưởng anh, không tin tưởng mẹ anh”
“......”
Người phụ nữ này, thật biết tỉa tốt chơi chữ
“Mẹ anh bà ấy nghĩ rằng là muốn tốt cho anh, nhưng mà bà ấy không biết làm thế nào mới là tốt nhất đối với anh, anh vui vẻ mới là tốt với anh, bà ấy từ từ sẽ hiểu thôi, có thể vẫn cần một khoảng thời gian” anh luôn biết mẹ hy vọng anh có một gia đình hoàn hảo
Nhưng mà bây giờ không có cách nào khác
Thích rồi, yêu rồi, không có con cái bọn họ cũng có thể sống rất vui vẻ
“Thời gian của em...không nhiều nữa” cô nói bình thản, tiếng rất nhỏ
“Em nói cái gì?” anh không có nghe rõ lời của cô
“Em nói em có thể không có nhiều nhẫn nại như thế, em không thích xử lý mối quan hệ của mẹ chồng nàng dâu, mục tiêu trước đây của em chính là gả cho một người đàn ông giàu có vô tư, bố mẹ đều không còn! Tốt bao nhiêu!”
“Vậy thì anh không tồi rồi, có 50 điểm!” anh nửa phần trước có thể làm hoàn toàn tốt!
“Ừm, đúng là không tồi” cô không thể trù ẻo bố mẹ của Mẫn Lệ
Cô hy vọng mọi người đều có thể cùng ở bên nhau
Trở về nhà, chiếc xe dừng lại, Cố Linh bước xuống xe trước
Cô chưa bước đi được mấy bước, thì bị anh vòng tay qua ôm lấy, sau đó thì bồng lên, “vợ ơi, mùa xuân đáng giá ngàn vàng, chúng mình đi nhanhc hút!”
“Nhưng mà em vẫn chưa có chuẩn bị xong” đôi tay của cô ôm lấy cổ của anh ấy, “em muốn ngủ một giấc, ngủ một giấc ngon lành, anh không được làm phiền em”
“Anh sẽ không làm phiền đến em, em yên tâm ngủ” anh ôm cô đi vào trong nhà, bước vào phòng ngủ
Cơ thể của hai người bọn họ phút chốc đổ lên trên chiếc giường lớn
Cố Linh nhìn người đàn ông đang ở trên mình, mở căng đôi mắt to tròn lên, “anh nói sẽ để em ngủ, đây chính là cách anh để em ngủ sao? Anh không xuống sao?”
“Em ngủ đi! Anh trông chừng em” anh nghiêng người đi, ôm lấy cô, bàn tay bắt đầu không yên rồi
Cả cơ thể dựa lên trên người của cô, khuôn mặt áp sát phía sau gáy của cô, hơi thở trở nên gấp gáp, nặng nề, cuối cùng, không nhẫn nhịn nổi hôn lên gáy của cô, “vợ ơi...anh muốn em”
Từ lúc nào mà trở nên nghịch ngợm như thế này?
Anh thật sự là hooc-môn biết đi, hoàn toàn là đang cám dỗ cô
Cơ thể nhỏ nhắn của cô co rúm lại, “anh không được phép hôn”
“Được, không hôn, anh làm”
“......”
Chết tiệt, người đàn ông này cũng bắt đầu không theo lối cũ ra bài rồi!
“Lần đầu tiên, nhẹ nhàng, được không?” cô vòng tay qua ôm lấy cổ anh, nhẹ giọng nói
“Sẽ như thế, nhất định sẽ nhẹ nhàng...”
Hơi thở của hai người trong phòng đều trở nên gấp gáp hơn, lần trước hai người thân mật tiếp xúc đã là rất lâu trước đây rồi
Mới đầu Cố Linh còn có chút không thích ứng, thật muốn một phát đánh chết anh ấy
“Vợ ơi, thế nào rồi?” anh cảm thấy cô ấy hình như có chút không thoải mái, ngừng động tác lại
“Có chút...đau” khuôn mặt cô có chút nhăn nhó, nhưng mà đôi tay vẫn ôm lấy anh, “nói với anh rồi cũng không có nghe!”
“Anh nghe rồi” anh rất nhẹ nhàng
“Bản thân anh không biết nặng nhẹ, nhanh lên, kết thúc rồi đi ngủ”
“......”
Vì vậy, rốt cuộc là muốn nhanh chút, hay là muốn nhẹ chút?
Cả hai đều không thể đạt được à!
“Mẫn Tiểu Thụ! Anh mai chết chắc rồi!” cô dùng sức véo anh một cái
Ngày mai nhất định phải trừng phạt anh ấy!
“Vợ ơi, anh là dựa theo lời của em mà làm...”
Cô ấy nói nhẹ chút thì nhẹ chút, nói nhanh chút thì nhanh chút
Cố Linh sững lại, “được rồi! Tạm thời tha thứ anh đó...”
Lời của cô vừa dứt, lại bắt đầu rồi
Sáng sớm ngày hôm sau, cô mơ mơ hồ hồ ở trong lòng của anh tỉnh dậy, cảm thấy khắp người trên dưới đều là đau nhức
Nhìn trên người của anh ấy lộ ra vết tích nụ hôn mờ mờ, cảnh tượng tối qua lúc này lại hiện lên trong đầu của cô, cô từ từ nhắm đôi mắt lại
Dường như không quản giày vò như thế nào đều không sao cả, sẽ không còn cần phải lo lắng mang thai nữaĐọc nhanh tại Vietwriter.com