Mục lục
Sủng ái của bá thiếu: bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

70818.



“Do em cần nước ấm để luộc ếch...em phải xem thử con ếch như anh, cần phải nấu bao nhiêu độ, ngay đến thanh minh về việc đổi tên em cũng gửi ra rồi, weibo em cũng đổi rồi, chỉ là 1 người nghệ danh, em muốn đổi thì đổi, huống hồ Ứng Thường Nguyệt, mà đặc biệt là cảm thấy rất thương cảm, anh biết tên đó từ đâu mà ra không?”





“Cái tên rất hay.” Đường Sóc đưa nước cho cô, “Không cần đổi tên.”





“Em cứ muốn đổi! Em phải đổi!” Cô bưng ly nước, đôi tay nắm chặt, “Tên đó nghe rất bi thương?”





Cô uống 1 ngụm nước, ngẩng đầu lên nhìn gương mặt anh tuấn của anh, “Còn nữa! Tên này còn 1 câu vô cùng nổi tiếng, em không muốn đến cuối cùng mới đạt được thứ mình muốn!”





Đường Sóc nhìn động tác cô cúi đầu uống nước, “Em thật sự không muốn quay quảng cáo?”





“Không muốn đi! Em cần nghỉ ngơi!” Cô cúi đầu, mắt nhìn ly nước đang uống gợn sóng.



“Được, em nghỉ ngơi trước đi, đổi tên hay không tùy em.” Anh quay người đi ra ngoài.





“Vậy anh gọi em 1 tiếng thử đi, hay không?” Cô đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn lưng anh.





Đường Sóc ngừng lại, nhẹ nhàng gọi 1 tiếng, “Nước ấm.”





“Gọi biệt danh!”





“Biệt danh gì?” Cô mới đặt được cái tên, còn đặt luôn biệt danh.





“Đúng đó! Thủy Thủy! Hay không?”





Khó nghe!





“Thủy Thủy, ngủ đi!” Đường Sóc nói xong bước lớn ra ngoài.





Ứng Thường Nguyệt nghe anh nói, đột nhiên đứng lên ghế sofa, ly nước trong tay cô rớt xuống không chút nương tình.”





Cô cũng cảm thấy rất vui vẻ!





Trợ lý Tiểu Mặc nhìn gương mặt vui vẻ của tôi, lại có chút lo lắng.





“Chị, chị đổi tên vậy có gì không tốt không? Nước ấm, không ấm không nổi tiếng!” trợ lý lo lắng.





Tên Ứng Thường Nguyệt nổi tiếng như thế, đột nhiên đổi tên!





“Tôi phải đổi, nước ấm luộc ếch, tôi không tin Đường Sóc ếch đến tay mà không giết!” cô đặt ly nước xuống, đứng dậy, “tôi lên lầu đi ngủ, không có việc đừng có quấy rầy tôi.”





“Nhưng...quảng cáo chiều nay chị không đi thật sao?” Thương hiệu quốc tế!





Nếu không đi, sẽ tổn hại danh tiếng, đối với việc hợp tác sau này ảnh hưởng rất hơn.





“Vừa rồi tôi đã nói không đi, nếu bây giờ mà hối hận, chẳng phải nói lời không giữ lời sao! Tôi đã chăm sóc anh ấy lâu như thế nào, cũng nên để anh giúp tôi chút chuyện.” Cô chính là cố tình không đi!





Cô muốn Đường Sóc dùng lời ngon ngọt bảo cô đi, nhưng anh chỉ nói đơn giản vài câu, đã đi mất tiêu rồi!





Hoàn toàn không có ý nghĩ ép buộc cô.





Đến nỗi cô nói đổi tên cũng không ý kiến.





Anh có phải quá không để tâm đến cô, cho nên cô làm gì cũng không sao.





Nghĩ tới đây, cô đột nhiên ngừng bước, quay đầu nhìn đại sảnh, sớm đã không còn thấy bóng dáng Đường Sóc, anh đã đi rồi!





Côc còn nghĩ gì nữa?





“Sau này nhớ lấy, kêu tôi là Ôn Thủy!” Cô cười, rồi lên lầu.





Trợ lý nhìn cô lên lầu, đổi tên thật ư?





Cô ngang bướng như thế, đều do Tổng Tài chiều chuộng mà ra cả!





Đường Sóc vừa bỏ đi ấy giờ đang trên xe gọi điện thoại cho đối phương.





“Ưm, sức khỏe cô không tốt lắm, thời gian quay chúng tôi sẽ cố gắng phối hợp, chiều nay là không được rồi.” Đường Sóc nghe thấy câu đồng ý của bên kia, lập tức tắt máy.





Vừa về là lại gây phiền phức cho anh, còn 1 trước 1 sau rời khỏi khách sạn.





Ứng Thường Nguyệt nằm trong phòng làm cách nào cũng không ngủ được, cảm thấy có chút có lỗi với Đường Sóc.





Nhưng do anh ta tự chuốc lấy, ai bảo anh ta chẳng niệm tình nghĩa gần cả năm trời cô chăm sóc anh.





Cô mơ mơ hồ hồ xuống lầu, trợ lý Tiểu Mặc đang ngồi xem ti vi.





“Rót nước.” Trước khi ngủ cô quên uống rồi.





Tiểu Mặc lập tức đứng dậy, nhìn dáng vẻ mơ màng của cô, “Chị, chuyện đổi tên ảnh hưởng rất lớn, chị có muốn suy nghĩ lại không?”





“Không cần!” Cô lười biếng ngồi trên sofa, lấy ipad còn đang mở ti vi trong đó, thoát ra, đăng nhập weibo.



Quả nhiên việc đổi tên đã trở thành từ khóa hot nhất weibo.





Cô coi bình luận, thực ra cũng không ảnh hưởng quá nhiều, người ta chỉ nói tên và con người cô không có liên quan lắm.





Cô cũng không nghĩ nữa.





Nếu Đường Sóc là người hay kín miệng, cô sẽ trở thành sa mạc nóng hổi.





Nhưng anh chỉ là con ếch thôi, nên cô chỉ cần dùng nước ấm, từ từ nấu, từ từ hấp, để anh chịu không nỗi, nhảy ra khỏi nồi, ngã vào lòng cô.





Tiểu Mặc rót ly nước cho cô, thấy cô đang cười, mà còn rất đắc ý, ở bên ngoài là 1 minh tinh lạnh lùng cao ngạo, trong nhà lại là 1 người tự do bay nhảy.





“Chị, nước, Tiểu Mặc đưa nước cho cô.





“Thông tin quảng cáo chiều nay thế nào, có khiến Đường Sóc đền nhiều tiền không?” Cô hồ hởi hỏi.





“Không hề, trợ lý Đường Tổng gọi qua bảo chị chuẩn bị xíu, mai, chậm nhất là hôm sau đi quay.”Tiểu Mặc ngồi bên cô, “Chị, hay là chị đi đi, chị thích Đường Tổng như thế, cũng không nên chọc anh mãi! Gần đây anh ấy cũng đủ phiền rồi.”





“Phiền chút mới tốt, cứ để anh ta tâm tư phiền muộn, mới muốn tìm người làm bạn, chị chính là người hợp nhất.” Cô uống nước, lướt weibo.





“Chị, chị nghĩ vậy cũng đúng.” Tiểu Mặc lấy điện thoại ra, “Mong là vậy...”





Chuyện tình yêu thiệt là quá tổn thương người khác, bọn họ không nên dính vào thì hơn!





Đột nhiên, Ứng Thường Nguyệt bỏ đồ trên tay xuống, “Mai có sắp xếp gì không?”





“Sáng mau quay phim, chiều thì rảnh, nhưng chiều nay phải quay quảng cáo, hay là chuyển đến chiều mai? Cứ kéo dài thế, lỡ như bên nhà đầu tư không chịu thỏa hiệp, chịu tổn thất là Đường Tổng đó, còn danh tiếng của chị, quảng cáo này nhiều người muốn lắm!”





“Nhiều người muốn thế, vậy cho họ đi! Tôi không đi! Mai tôi có việc!”





“Chị, cách nghĩ này của chị rất nguy hiểm, nếu ai cần chị cũng cho, vậy...Đường Tổng nhiều người cần lắm, chị cũng cho sao?” Tiểu Mặc dè dặt đáp lại.





Cô đứng lên rồi ngừng động tác lại, cúi nhìn Tiểu Mặc, “Em nói có lý, đồ của chị sao lại cho người khác! Tối nay quay đi! Được không? Em đi liên lạc xíu, chị đi thay đồ!”





“Nhưng, chị..” Tiểu Mặc nhìn bóng cô bay nhanh qua sao mà muốn nổi gió thì nổi gió, nổi mưa thì lại nổi mưa chứ.





Chả còn cách nào, chỉ đành gọi cho bên kia.





Ứng Thường Nguyệt thay đồ xuống lầu, ánh mắt dò hỏi.





“Được, tối 7h đến Đường Sóch, 3 tiếng!” Tiều Mặc ra ngoài cùng cô.





Khi cô ra ngoài, tài xế đã ở ngoài đợi cô.





Lên xe đi khỏi, Ứng Thường Nguyệt nghiêng đầu nhìn cửa sổ, cô ở trong ngành giải trí lâu như thế, bất kể là mấy anti fan nói gì, nhưng trên phương diện công việc cô luôn nghiêm túc và có trách nhiệm.





1 quảng cáo quan trọng vậy không đi, là lần đầu cứng đầu thế.





Người mà, phải cứng đầu 1 lần.





Nhưng sự cứng đầu của co...dường như không đáng.





Đường Sóc là người bình tĩnh như thế, sao có thể vì chuyện này mà để ý cô được.Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK