Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 57: Sỉ nhục




*Chương có nội dung hình ảnh
Trong ấn tượng của Lâm Ngọc Ngân, Lâm Thanh An luôn là một người cực kì giỏi giang và quyết đoán trong mọi công việc.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Hơn nữa trong sáu năm nay, khi họ hàng cô dì chú bác bên nhà họ Lâm đều dùng thái độ khinh thường để đối xử với Lâm Ngọc Ngân thì Lâm Thanh An vẫn tốt với cô đủ điều, thậm chí còn giúp đỡ gia đình họ rất nhiều thứ.



Nên Lâm Thanh An là bậc cha chú Lâm Ngọc Ngân cực kì tôn trọng.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bây giờ nhà xưởng của Lâm Thanh An gặp phải rắc rối thế này thì Lâm Ngọc Ngân không thể khoanh tay bỏ mặc ông ấy được.



"Ông tư, hôm nay ông đến đây tìm cháu thì chắc cũng biết cháu đang chịu trách nhiệm trong dự án hợp tác với tập đoàn Hồng Vân rồi đúng không?"



"Ừ." Lâm Thanh An vội vàng gật đầu nói: "Ngọc Ngân, nếu không bị đẩy đến bước đường cùng thế này thì ông tư đã chẳng mặt dày mày dạn đến đây tìm cháu rồi. Dự án hiện nay cháu đang phụ trách có đơn đặt hàng mỗi tháng lên đến hàng chục tỷ nên cháu có thể chia một phần ra để xưởng nhà ông làm được không?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Lâm Ngọc Ngân thoáng im lặng, nhìn vẻ gầy gò yếu ớt như sắp bay đi của ông tư nhà mình thế này khiến lòng cô khó chịu như hàng ngàn con kiến đang cắn xé.



"Ông tư à, thật ra cháu thì chẳng sao cả nhưng ông nội phải gật đầu đồng ý nữa thì cháu mới quyết được. Hay là bây giờ cháu đưa ông đến gặp ông nội bàn lại được không"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Mấy năm trước nhà cháu khó khăn, ông tư đã hào phóng ra tay giúp đỡ nên nhà cháu mới vượt qua được cửa ải cam go đó. Cháu tin chắc ông nội sẽ đồng ý thôi."



Lâm Thanh An vội vàng gật đầu, nước mắt rơi lã chã nói: "Cảm ơn cháu nhé Ngọc Ngân."



Hai người cùng đi thẳng đến phòng làm việc của chủ tịch.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter




Vừa vào đến cửa họ đã nhìn thấy Lâm Tú Minh và Lâm Danh Sơn đang ngồi đó không biết đang bàn bạc gì với nhau. Thấy Lâm Ngọc Ngân và Lâm Thanh An đẩy cửa vào hai người họ cũng không hề ngạc nhiên tí nào mà ánh mắt lại còn trở nên kì lạ.



"Ông nội, ông tư.."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Câm ngay."



Nhưng Lâm Ngọc Ngân còn chưa nói hết câu đầu tiên thì Lâm Tú Minh đã hét lớn.



Tiếng hét đó không chỉ khiến Lâm Ngọc Ngân tái mặt mà Lâm Thanh An bên cạnh cũng giật mình.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Ông tư, ông đến rồi đấy à?" Vẻ mặt Lâm Tú Minh cứ kì quái thế nào ấy chẳng hiểu.



Sau đó cô ta cầm tấm thẻ ngân hàng đi tới chỗ Lâm Thanh An nói: "Ông tư, trong tấm thẻ này có ba trăm năm mươi triệu. Xét thấy bây giờ ông cũng đang gặp khó khăn nên tạm thời ông cứ cầm hơn ba trăm triệu này để giải quyết tình hình khẩn cấp đi. Ông cũng biết đó, bây giờ công ty bọn cháu cũng đang gặp phải khó khăn trong việc xoay vòng vốn nên chỉ giúp ông được thế này thôi."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sắc mặt Lâm Thanh An tối tăm hẳn đi. "Anh hai." Lâm Thanh An ngước lên nhìn về phía Lâm Danh Sơn, nói: "Tôi không đến đây để mượn tiền anh."



Mặt mũi Lâm Danh Sơn cũng lạnh căm




498675949.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter

1613119878.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK