“Chẳng lẽ nhà họ Lôi đã sớm quyết định sẽ tham gia phe cánh của nhà họ Kim, nên ngay từ đầu đã muốn đối phó chúng ta sao?”
Thám hoa Bách Vân hơi động, trong lòng cảm thấy mất mác đến cực điểm.
Nhà họ Lôi gia nhập phe cánh nhà họ Kim thì ông ta cũng chẳng mất mát gì. Dù sao đây là chuyện không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra, trong lòng ông ta hẳn đã chuẩn bị tốt rồi.
Nhưng mà ông ta không thể chấp nhận chuyện Tư Đồ Phương phản bội.
“Tôi muốn tìm Tư Đồ Phương để hỏi rõ ràng.”
Thám hoa Bách Vân lấy điện thoại di động ra, mặc dù vừa nãy ông ta và Trần Hùng phải ngâm trong nước biển nhưng di động được trang bị tính năng chống nước rất mạnh nên bây giờ vẫn vô sự.
Thám hoa Bạch Vân nhanh chóng nhấn số điện thoại Tư Đồ Phương.
Trần Hùng vội vàng ngăn cản thám hoa Bách Vân: “Không được, một khi ông gọi điện thoại, bọn họ sẽ định vị được chúng ta.”
“Trước cứ nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa tôi đi hỏi thăm tình hình thử.”
“Nếu muốn làm rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì không thể hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao cả tỉnh Triều Văn đều là địa bàn của nhà họ Lôi, mà chúng ta chỉ có hai người.”. Ngôn Tình Sắc
Những gì Trần Hùng nói đều đúng. Tình huống này hai người họ tựa như ở trong hang sói vậy, dù cho cả hai đều sức chiến đấu mãnh liệt cũng không có khả năng chống lại cả nhà họ Lôi người ta.
Thám hoa Bách Vân bình tĩnh lại, sau đó tựa vào lan can rỉ sắt thở dài.
Hai người im lặng hồi lâu, cuối cùng vì có hơi mệt mỏi nên bọn họ ngủ một giấc.
Sau đó Trần Hùng và thám hoa Bách Vân dành cả ngày đợi trên con tàu này.
Thấy trời sắp tối, Trần Hùng để cho thám hoa Bách Vân đợi ở đây, còn mình thì nhảy ra khỏi thuyền bơi lên thuyền.
Anh cần phải tìm hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, cho nên anh muốn bắt một tên nhà họ Lôi về hỏi cho ra lẽ.
Khi Trần Hùng trở lại trong thành phố, anh nhanh chóng phát hiện khắp mọi nơi trong thành phố đều có bóng dáng của người nhà họ Lôi, thậm chí rất nhiều bảng quảng cáo ở những nơi đông đúc đều phát tin truy nã Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân.
Nhất thời Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân dường như đã trở thành tội phạm bị truy nã ưu tiên rồi.
Bọn họ tuyệt đối đã xem nhẹ sức ảnh hưởng của nhà họ Lôi ở tỉnh Triều Văn rồi. Tam đương gia của nhà họ Lôi bị giết khiến người nhà họ Lôi như phát điên, thậm chí rất nhiều người dân của tỉnh Triều Văn cũng vô cùng phẫn nộ.
Nhà họ Lôi xuất thân là ngư dân, mà ở đây cũng có rất nhiều ngư dân sinh sống. Năm đó nhờ nhà họ Lôi trả một cái giá rất lớn để đối phó với hải tặc trên biển, giúp ngư dân đuổi sạch đám hải tặc, mà nhận được sự ủng hộ của đám ngư dân này.
Cho nên bây giờ nhà họ Lôi muốn giết Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân, rất nhiều ngư dân địa phương cũng đang nỗ lực tìm kiếm Trần Hùng và thám hoa Bách Vân giúp họ.
Như vậy cho dù Trần Hùng có mạnh mẽ đến đâu, chỉ cần anh quay lại thành phố này chắc chắn sẽ bại lộ trong giây lát.
Từ tám giờ tối đến hơn một giờ sáng, Trần Hùng tránh được vô số cuộc đuổi giết, dốc hết sức lực cuối cùng cũng hiểu rõ được tình huống.
Trần Hùng còn thuận tiện tìm được một quán cơm, mua giúp thám hoa Bạch Vân một phần cơm.
Rạng sáng hai giờ, Trần Hùng về tới con thuyền đánh cá rỉ sét kia.
Thám hoa Bạch Vân đang ngẩn người nhìn những vì tinh tú trên bầu trời, nghe được tiếng động từ bên cạnh liền nhanh chóng cảnh giác đứng dậy.
Thấy người đến là Trần Hùng mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Chắc ông đói bụng rồi nhỉ, ăn đi này.”
Trần Hùng đưa thức ăn đã mua về cho thám hoa Bạch Vân.