*Chương có nội dung hình ảnh
"Trần Hùng, thật sự là em có thể làm được sao?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thật ra Lâm Ngọc Ngân cũng đã muốn tự mình mở một công ty thời trang từ rất lâu rồi.
Nhưng mà đối với cô những thứ đó quá xa vời. Thật không ngờ, ngày hôm nay cuối cùng cũng đã đến rồi!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng niềm vui đến quá bất ngờ khiến cho Lâm Ngọc Ngân vốn đang cảm thấy vui mừng, thỏa mãn, trong lòng bất chợt lại dâng lên chút lo lắng.
"Mọi chuyện to lớn vĩ đại đều cần bắt đầu từ những điều nhỏ nhất, đã đi đến được bước này rồi thì tất cả rồi sẽ ổn thôi!”
“Thật sao?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Ừm."
Trần Hùng gật đầu một cách đầy kiên định rồi nói với Lâm Ngọc Ngân: “Tin vào bản thân một chút.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
'Ừm, em sẽ tin vào bản thân mình." Lâm Ngọc Ngân thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Trần Hùng nói: “Bây giờ có tiền rồi, tiếp theo sẽ cần tính đến chuyện nhà máy và công ty."
"Tập đoàn Hồng Vân mặc dù đã đồng ý cho chúng ta thêm thời gian, nhưng mà, chúng ta vẫn cần phải nắm chắc cơ hội này."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nói đến đây, Trần Hùng chống cằm nói: “Nếu bây giờ phải làm tất cả từ đầu, chắc chắn sẽ mất rất nhiều thời gian, nếu mà có sẵn một nhà máy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều."
“Nếu như có sẵn một nhà máy thì chúng ta chỉ cần giải quyết một số chuyện giấy tờ là có thể bắt đầu vào công việc rồi, sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và phiền phức."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Một tia sáng bỗng lóe lên trong tâm trí Lâm Ngọc Ngân.
"Anh nhắc đến nhà máy và công ty phải không, thực ra em có thể tìm thấy."
“Thật sao?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trần Hùng vui mừng, ban đầu anh còn
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter