Mọi người ở đây đều gật đầu, Thanh Cảnh Môn quả thực có quy củ này, hơn nữa, quy củ này là luật thép của Thanh Cảnh Môn.
“Thì tính sao.” Long Anh Quang nói: “Thanh Long, ông nói chính là Môn Chủ bốn phương, nếu như là ông gặp Long Anh Khoa nhà tôi ở bên ngoài vi phạm pháp luật làm loạn kỷ cương, quả thực có thể tiền trảm hậu tấu, nhưng cái này và Trần Hùng thì có quan hệ gì?”
“Ông hẳn là sẽ không định ôm hết trách nhiệm lên người ông, nói Long Anh Khoa nhà tôi là do ông giết chứ, đây thật sự là hoang đường.”
Thanh Long lắc đầu: “Đại trưởng lão ông xem ông nói gì thế, video Trần Hùng giết Long Anh Khoa đều ở đây, tôi làm sao có thể chỉ hươu nói ngựa chứ?”
“Nhưng đại trưởng lão, có một tin tức đã quên nói cho mọi người, đoạn thời gian trước Trần Hùng đi Nhật Bản, giúp Thanh Cảnh Môn chúng ta bắt Thần Hổ về chuyện đó mọi người hẳn là rõ ràng hết nhỉ.”
“Vậy thì thế nào?”
Thanh Long nói: “Thần Hổ được Trần Hùng mang về nước Vạn Hoa, Người đứng đầu tự mình hạ văn kiện bổ nhiệm, bổ nhiệm Trần Hùng làm môn chủ tân nhiệm phía Bắc của Thanh Cảnh Môn.”
“Cái gì!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều kinh hãi.
Long Anh Quang rống lớn nói: “Thanh Cảnh Môn bổ nhiệm môn chủ tân nhiệm, trưởng lão chúng tôi sao lại không biết?”
Thanh Long nhíu mắt, nói: “Môn Chủ bốn phương do người đứng đầu trực tiếp quản lý, lúc nào thì người đứng đầu bổ nhiệm môn chủ mới, cần trải qua sự đồng ý của hội trưởng lão các ông, các ông chỉ có quyền biết, nhưng không có quyền quyết định.”
Long Anh Quang nghẹn họng không trả lời được.
Mà Mục Hoàng bên cạnh còn nói: “Thanh Long, nói chuyện không có căn cứ.”
Mà lúc này, Trần Hùng đã sờ tay vào trong lồng ngực, từ trong lồng ngực mò ra một khối BAI hổ lệnh.
Cuối cũng anh đã hiểu được vì sao ngay từ đầu Thanh Long muốn dẫn anh đến tòa cao ốc chọc trời bên đó gặp Thần Hổ, mục đích, chính là khối lệnh bài này.
“Cái này, được tính là chứng cớ không?” Trong tay Trần Hùng cầm lệnh bài, quơ quơ ở trước mặt mọi người.
Trong nháy mắt toàn trường khiếp sợ, BAI hổ lệnh vậy mà lại ở trong tay Trần Hùng, vậy chẳng phải là nói, Trần Hùng thực sự trở thành môn chủ phía bắc của Thanh Cảnh Môn?
Long Anh Quang cắn chặt khớp hàm, nói: “Chỉ một tấm lệnh bài, không chứng minh được cái gì, cũng không thể chứng minh trước khi Trần Hùng giết Long Anh Khoa, đã là môn chủ.”
Nhưng mà nhưng vào lúc này, ngoài của phòng thẩm phán, một người phụ nữ mặc đồ da bó sát màu đen, tư thế oai hùng hiên ngang, diện mạo vô cùng tinh xảo xinh đẹp, để một đầu tóc ngắn màu tím, trong tay cầm một cuộn công văn đi vào.
“Chu Tước!”
Lúc nhìn thấy người đến, thần kinh Long Anh Quang theo bản năng căng thẳng.
Chu Tước, một trong bốn môn chủ của Thanh Cảnh Môn, chủ quản khu vực phía tây, đồng thời cũng là người thân cận nhất của người đứng đầu Thanh Cảnh Môn, bởi vì cô ta là cháu gái của Long Anh Quang.
“Chu Tước, ra mắt các vị trưởng lão.”
Chu Tước đi vào, đầu tiên là hành lễ với mọi người, sau đó mở công văn ra, nói: “Phụng lệnh của người đứng đầu, hôm nay tôi đặc biệt đến đây chuyển giao công văn bổ nhiệm, bổ nhiệm Trần Hùng làm môn chủ phía bắc của Thanh Cảnh Môn.”
Nói xong, Chu Tước giao công văn cho phòng thẩm phán Mục Hoàng bên đó, nói: “Tam trưởng lão, bức công văn này là người đứng đầu đã ban bố xuống hơn một tháng trước, khi đó Trần Hùng đã chính thức trở thành môn chủ phía Bắc của Thanh Cảnh Môn ta, chỉ là bởi vì cách nhau quá xa, công văn vẫn luôn do tôi quản lý thay, chờ sau khi Trần Hùng đến Tân Thành bên này, lại giao cho Trần Hùng.”
“Bây giờ, mời mọi người xem qua.”
Mục Hoàng cầm bức công văn đó qua, quả nhiên, ngày tháng ở trên là ở hơn một tháng trước, nói cách khác, hơn một tháng trước, Trần Hùng đã chính thức trở thành môn chủ phía bắc của Thanh Cảnh Môn.