“Đổ rượu!”
Ông Dương ra lệnh một tiếng thì liên có người ở bên cạnh đổ ra hơn năm mười chén rượu.
Ông Dương cầm lấy một chén và hít sâu một hơi rồi nói: “Uống xong chén rượu này, kẻ mạnh một đi sẽ không quay đầu lại, mọi người cùng cạn ly.”
“Cạn ly!”
Tất cả mọi người đều nâng chén rượu trong tay của mình lên và uống cạn một hơi.
ông Dương là người đầu tiên vứt cái chén trong tay xuống đất rồi vung mạnh tay nói: “Xuất phát.”
Hơn năm mươi người ngồi trên hơn mười chiếc xe địa hình và hùng hổ chạy về phía nhà kho của tập đoàn Ngọc Thanh.
Đồng thời trên những chiếc xe đó cũng chứa không ít thùng dầu, đêm nay bọn họ không chỉ muốn giết người mà còn muốn đốt kho.
Đêm trắng gió lớn vô cùng mờ ám, trong cơn gió thu còn mang theo vài tia lạnh lẽo, thế nhưng nhà kho lại có một khí thế ngất trời.
Vào ngày thứ hai khi những người của Hang Sói đến Tô Hàng, Hoàng Phương đã mang tất cả những món đều nên đặt mua đến nơi này, nhà kho này gần như đã trở thành giống hệt như Hang Sói của thành phố Bình Minh.
Cùng lúc đó, một số con sói và chó ngao Tây Tạng của Hang Sói cũng được chuyển đến đây, thế nhưng Hoàng Phương không thể chuyển đến quá nhiều bởi vì có một số loài không thích hợp với khí hậu và đồ ăn thức uống ở nơi này.
Khoảng thời gian này chính là khoảng thời gian phấn kích nhất trong một ngày của Hang Sói, hơn hai mươi thành viên ở trong Hang Sói đang tự mình luyện tập một cách điên cuồng.
Trần Hùng nói rằng một cuộc chiến sắp phải xảy ra, vì vậy những thành viên Hang Sói này phải liều mạng nhiều hơn nữa.
Bên trong nhà kho đang có khí thế hừng hực, không hề có người nào chú ý rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở bên ngoài.
Vào lúc này, mười mấy chiếc xe địa hình đang chạy về phía nơi này, cuối cùng dừng lại ở một mảnh đất trống bên ngoài.
Ông Dương nhảy ra từ trong xe đầu tiên, ông ta lại dùng khăn tay lau con dao găm ở trong tay một lần nữa.
“Chính là nơi này, các người đốt nhà kho cho tôi trước rồi sau đó đi vào giết người.”
Việc đầu tiên của cả nhóm hơn năm mươi người chính là lấy những thùng dầu hỏa ở trên xe xuống, sau đó bọn họ đi về phía nhà kho và chuẩn bị đổ những thùng dầu hỏa này vào nhà kho.
Một con sói và một chú chó ngao Tây Tạng ở bên cạnh đã kêu lên một cách điên cuồng, tiếng kêu khiến cho người khác cảm thấy khó chịu và rối loạn.
Nếu như chỉ là tiếng kêu thì nhũng thành viên của Hang Sói ở trong nhà kho sẽ không để ý, bởi vì những con thú này hầu như đêm nào cũng kêu la như vậy.
Mãi cho đến khi có người trở nên nóng nảy mà lấy khẩu súng ở thắt lưng của mình ra và bắn về phía chú chó ngao Tây Tạng kia.
Pằng!
Một tiếng súng vang lên ngay giữa bầu trời đêm, chú chó ngao Tây Tạng kia bị bắn trúng và trực tiếp ngã thẳng xuống đất sau hai tiếng rên rỉ.
“Kêu la con mẹ mày, cảm thấy thoải mái khi ăn kẹo đồng rồi chứ.”
Người này vừa mắng nhiếc vừa cất súng vào thắt lưng của mình, sau đó anh ta mở một thùng dầu hỏa và đổ toàn bộ dầu hỏa ở trong thùng lên bức tường của nhà kho.
Thế nhưng lúc này, bên trong Hang Sói vẫn luyện tập một cách hừng hực khí thế như cũ, mãi cho đến khi có một tiếng súng vang dội và vững vàng truyền vào trong tai của tất cả mọi người thì cả Hang Sói mới trở nên yên lặng ngay lập tức!