“Cho nên mấy năm này, rất nhiều sản nghiệp và làm ăn của nhà họ Tô đều bị tập đoàn Ngọc Tề tấn công và nuốt chửng. Đây cũng là lý do vì sao tập đoàn Ngọc Tề có thể phát triển trở thành hào môn hàng đầu Tô Hàng, mà nhà họ Tô lại rơi xuống hàng đuôi, thậm chí còn rơi ra khỏi hào môn hàng đầu.”
“Thời gian lâu dần, nhà họ Tô không còn là đối thủ của tập đoàn Ngọc Tề. Nếu không phải các người đột nhiên xuất hiện, có lẽ không lâu sau, cả nhà họ Tô đều sẽ bị tập đoàn Ngọc Tề nuốt chửng.”
Trần Hùng cười nói: “Nói như vậy, bây giờ coi như tôi lấy mất quả ngọt của tập đoàn Ngọc Tề rồi.”
“Vậy thì càng kỳ quái, hai người nói xem, rõ ràng tôi lấy mất thứ vốn dĩ thuộc về tập đoàn Ngọc Tề, tại sao bên phía tập đoàn Ngọc Tề lại không có bất kỳ động thái nào? Lẽ nào bọn họ đang sợ tôi sao?”
Tô Quang Huy lắc đầu nói: “Mặc dù điện chủ lợi hại, nhưng cách nghĩ này hoàn toàn không có khả năng.”
“Bởi vì tập đoàn Ngọc Tề không phải là kiểu gia tộc, cho nên các cao tầng quản lý trong tập đoàn của bọn họ sẽ không tốt xấu lẫn lộn như các gia tộc khác. Trong tập đoàn Ngọc Tề này có ba vương bài, sáu thành viên hội đồng quản trị, cho dù là văn hay võ, đều vô cùng lợi hại.”
“Ba vương bài, sáu thành viên hội đồng quản trị?”
“Đúng vậy.”
Tô Cảnh Thành nói: “Ba vương bài này chính là ba cao thủ rất lợi hại của tập đoàn Ngọc Tề, có thể coi bọn họ là nhân sĩ võ lâm ấn náu trong thời hiện đại này. Sức mạnh của mỗi người đều không thể coi thường được. Những năm nay một số chuyện của tập đoàn Ngọc Tề không thể sử dụng thủ đoạn chính thức xử lý, thì đều là ba vương bài này đi xử lý.”
“Sau đó là sáu thành viên hội đồng quản trị, ngoại trừ một số ít, những người còn lại đều khiến việc làm ăn của tập đoàn Ngọc Tề đi vào nề nếp. Mà các lĩnh vực họ tham gia cũng khá rộng, chẳng hạn như trà, tơ lụa, bất động sản, du lịch... bọn họ đều nhúng tay vào. Hơn nữa có một số lĩnh vực còn phát triển thành doanh nghiệp hàng đầu, vô cùng lợi hại.”
“Ừ.”
Viễn Trọng Chi ở bên cạnh nói: “Loại sản nghiệp hình thức tập đoàn hình thức này, chỉ hấp thu tinh anh nhân tài, ngay từ đầu đã có lựa chọn tốt. Điểm này, các gia tộc tuyệt đối không thể so được, bởi vì trong gia tộc, hầu hết đều là phế liệu.”
“Tô Quang Huy, đoạn thời gian này, tập đoàn Ngọc Tề không khiến anh cảm thấy có gì khác thường sao?” Viễn Trọng Chi hỏi.
“Có.” Tô Quang Huy trả lời.
Trần Hùng và Viễn Trọng Chi đều ngạc nhiên, nói: “Cái gì khác thường.”
Tô Quang Huy trả lời: “Tôi là người gốc Tô Hàng, mặc dù mấy năm nay chỉ làm ăn ở nước ngoài, nhưng vẫn có không ít bạn bè và tai mắt ở Tô Hàng, bên phía tập đoàn Ngọc Tề, tôi cũng thường nghe ngóng một số tin tức.”
“Mấy năm trước, tập đoàn Ngọc Tề vẫn luôn phát triển rất nhanh, hơn nữa thu đoạn cũng vừa đơn giản vừa thô bạo, một đường lên cao, không chỉ nuốt không ít sản nghiệp và việc làm ăn của nhà họ Tô chúng tôi, những gia tộc và công ty khác ở Tô Hàng, cũng luôn bị tập đoàn Ngọc Tề chèn ép nuốt chửng.”
“Qũy đạo phát triển của tập đoàn Ngọc Tề này giống như một con rắn tham ăn vậy, không ngừng nuốt chửng người khác, củng cố cho chính mình.”
“Nhưng gần nửa năm trước, một đoàn tàu đang vận hành hết tốc lực như tập đoàn Ngọc Tề, không biết tại sao lại đột nhiên phanh gấp.”
“Đột nhiên phanh gấp.”
Chuyện này có chút thú vị, Trần Hùng và Viễn Trọng Chi lập tức bắt được trọng điểm, nói: “Nói cụ thể một chút.”
Tô Quang Huy nói: “Chính là, vốn dĩ một số việc làm ăn mà bọn họ đã triển khai đột nhiên đóng cửa, đồng thời một số công ty và gia tộc mà bọn họ đang ngăn cấm cũng đột nhiên dừng lại.”