Nhưng mà đột nhiên Tô Cẩn Lương lại làm ra chuyện như vậy, Trần Hùng nghĩ mãi không ra vì sao Tô Cẩn Lương lại làm như thế, nhưng cho dù cô ta có mục đích gì thì hôm nay cô ta cũng phải chết.
Đồng thời, cả tên Hòa Thượng ở bên cạnh Tô Cẩn Lương cũng phải chết, hơn nữa còn chết rất thảm.
Lần trước khi lần đầu tiên Trần Hùng nhìn thấy Hòa Thượng, ấn tượng của anh với Trần Hùng không tệ, bởi vì mặc dù người kia là thuộc hạ của Tô Cẩn Lương, nhưng mà anh có thể cảm nhận được một cỗ khí tức khác lạ trên người Hòa Thượng, hơn nữa anh cũng đã thử qua, thực lực của tên Hòa Thượng không tệ.
Thậm chí Trần Hùng còn từng có ý muốn muốn mời chào tên Hòa Thượng này vào Hang Sói.
Nhưng mà bây giờ thì không có khả năng này nữa.
Chiếc Cadillac lao vùn vụt trên đường, phóng về phía khách sạn của Tô Cẩn Lương đang ở.
Cũng trong khoảng thời gian này, thành phố Bình Minh đang yên tĩnh, sau khi nhận được cuộc điện thoại này cảu Trần Hùng thì lập tức trở nên nhốn nháo.
Nhà giàu nhất thành phố Bình Minh, Trương Văn Long.
Nữ Vương châu báu ở Thành phố Bình Minh, Liễu Hồng Ngọc.
Ông trùm bất động sản ở Thành phố Bình Minh, Lý Minh.
Ông trùm thời trang Thành phố Bình Minh, Hà Thái Trung.
Ông trùm khách sạn Thành phố Bình Minh, Lưu Quang Đông....
Tất cả các ông lớn ở Thành phố Bình Minh đều ra tay, bọn họ vận dụng hết các mối quan hệ để điều động một số người lớn, tất cả đều chạy tới khách sạn của Tô Cẩn Lương.
Bốn phương tám hướng lít nha lít nhít người, cộng lại có mấy nghìn người.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ Thành phố Bình Minh chấn động.
Cùng lúc đó, ở bên phòng lãnh đạo thành phố, điện thoại của Lăng Uyên Đình cũng vang lên như là đang đòi mạng, gần như là sắp cháy máy.
Những cuộc gọi này đều do thuộc hạ của ông ấy gọi tới, nội dung dính dáng tới các ngành nghề, tin tức báo cáo chỉ có một, đó chính là đầu đàn của các ngành nghề ở Thành phố Bình Minh giống như là đang bị điên, triệu tập tất cả quyền lực trong tay xuất phát về phái khách sạn của Tô Cẩn Lương.
Lúc này đường cái của khách sạn đã bị tê liệt, mà ở Thành phố Bình Minh cũng đã bị oanh động lớn.
Lăng Uyên Đình cảm thấy da đầu tê dại, lập tức cho người phong tỏa toàn bộ mạng xã hội, cảnh cáo mấy cái truyền thông không được đưa tin lung tung.
Sau đó ông ấy lại triệu tập cảnh sát đi tới khách sạn để duy trì trật tự.
Cho tới tận bây giờ Lăng Uyên Đình vẫn không biết là có chuyện gì đã xảy ra, tất cả chuyện này xảy ra quá đột ngột, ông ấy chưa kịp chuẩn bị gì cả.
“Thưa lãnh đạo, bây giờ toàn bộ các ông lớn ờ trên mặt đất hay thế giới ngầm Thành phố Bình Minh đều đã ra tay, người có khả năng triệu tập được như vậy chỉ có Trần Hùng thôi.” Thư ký ở bên cạnh lập tức nói với Lăng Uyên Đình.
“Tôi biết.”
Lăng Uyên Đình hít sâu vào một hơi, sau đó dùng điện thoại tư nhân gọi điện thoại cho Trần Hùng.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đầu dây bên kia truyền tới tiếng của Trần Hùng: “Lãnh đạo Đình, có chuyện gì vậy?”
“Trần Hùng, rốt cuộc cậu muốn làm gì, tôi đã nói rất rõ ràng rồi, các người không thể động vào Tô Cẩn Lương được, rốt cuộc là cậu muốn làm gì?”
Lăng Uyên Đình vừa mở miệng đã chất vấn, ông ấy còn chưa kịp nói xong thì Trần Hùng đã cúp điện thoại.
Nghe thấy tiếng tút tút phát ra từ điện thoại, Lăng Uyên Đình hơi giật mình, thế mà Trần Hùng lại không chút khách khí cúp điện thoại của ông ấy.