Trần Hùng có một loại trực giác, Nghiêm Hưng Đằng nhất định ở miền Bắc, bọn họ rất nhanh có thể gặp lại nhau.
Ngày hôm nay Trần Hùng cũng không để Triệu Hiền Quyên trở về nhà họ Triệu, bởi vì anh biết Triệu Hiền Quyên một khi trở về khẳng định đã xảy ra chuyện.
Biện pháp tốt nhất hiện nay chính là để Triệu Hiền Quyên ở lại Thanh Cảnh Môn, chờ nhà họ Thẩm bên kia có hành động, đến lúc đó anh lại cùng Triệu Hiền Quyên đi đến nhà họ Triệu giải quyết chuyện này.
Lần này Trần Hùng không chỉ để giúp Triệu Hiền Quyên mà anh còn có những kế hoạch khác.
Trần Hùng trước vẫn muốn ra tay với nhà họ Thẩm nhưng lại không tìm được đủ lý do, mà lần này, cậu cả nhà họ Thẩm lại cùng anh xảy ra xung đột, Trần Hùng dự đoán tiếp theo xung đột này sẽ càng lúc càng lớn.
Cho nên Trần Hùng muốn lợi dụng cơ hội lần này, nhất định phải cắt một miếng thịt của nhà họ Thẩm.
Quả nhiên sáng sớm hôm sau, Triệu Hiền Quyên vừa rời giường không lâu, điện thoại của cô ấy liền vang lên.
Gọi tới là ông cụ Triệu Triệu Bách Lãng, cô ấy cầm điện thoại lên, bên kia liền truyền đến tiếng mắng chửi giận dữ của Triệu Bách Lãng: “Triệu Hiền Quyên, đồ mất dạy, cháu đây là muốn đem nhà họ Triệu chúng ta chết mới vừa lòng sao, cháu ở đâu lập tức về ngay cho ta.”
Chuyện gì nên đến thì cũng sẽ đến.
Lúc này Triệu Hiền Quyên lại không có loại bối rối như lúc trước, ngược lại cả người đều có vẻ rất bình tĩnh, bởi vì cô ấy tin tưởng Trần Hùng nhất định có thể giúp mình giải quyết nguy cơ này.
Lúc này tại biệt thự nhà họ Triệu.
Cả nhà họ Triệu đều loạn thành một đoàn.
Bên trong đại sảnh biệt thự nhà họ Triệu, ông cụ Triệu Triệu Bách Lãng phẫn nộ ném điện thoại di động xuống đất, cả biệt thự đều là tiếng gầm giận dữ của ông cụ.
Một đám cao tầng dòng chính nhà họ Triệu toàn bộ xuất hiện ở nơi này, trên mặt mỗi người đều hiện đầy vẻ sốt ruột cùng phiền muộn.
Đồng thời, Triệu Kim Bằng quỳ trên mặt đất cũng đang run rẩy.
Bên kia, Triệu Bách Xương đang ngồi sắc mặt khó coi, tay phải kẹp điếu thuốc không ngừng run rẩy.
“Ông cụ, xong rồi, mọi chuyện đã kết thúc rồi.”
“Bắt đầu từ chiều hôm qua, nhà họ Lưu cùng với nhiều tập đoàn sản xuất ô tô ở miền Bắc đã phát động một cuộc tấn công tàn phá vào ngành công nghiệp ô tô của nhà họ Triệu chúng ta, nhiều đơn đặt hàng của chúng ta đã bị hủy bỏ, nhiều công ty hợp tác trước đây cũng đã hủy bỏ hợp tác với chúng ta.”
“Giá cổ phiếu của Tập đoàn nhà họ Triệu chúng ta đã giảm vào sáng sớm nay, giá trị thị trường đã bốc hơi bốn mươi lăm tỷ chỉ sau một đêm.”
“Đồng thời, một số ngành công nghiệp liên kết của tập đoàn Triệu thị chúng ta cũng bị cạnh tranh, nhà họ Triệu không thể chịu đựng thêm nữa.”
Từ sáng sớm hôm nay, nhà họ Triệu bên này liền liên tiếp nhận được tin xấu như vậy, mỗi một tin tức đều làm cho nhà họ Triệu điêu đứng, nghiễm nhiên đã đến bờ vực sụp đổ.
Triệu Bách Lãng lúc này tức giận miệng đều nghiêng, ông cụ hung hăng một cước đạp vào người Triệu Kim Bằng, quát lớn: “Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Đừng nhìn Triệu Bách Lãng năm nay đã hơn bảy mươi tuổi nhưng một đạp khí lực đạp ra ngoài của ông cụ vẫn vô cùng lớn, trực tiếp đá Triệu Kim Bằng ngã xuống đất.
Triệu Kim Bằng chật vật không chịu nổi từ trên mặt đất đứng dậy, nói: “Ông nội, chuyện này cũng không liên quan gì đến cháu, đều là Triệu Hiền Quyên, Triệu Hiền Quyên cô ả kia cùng với người bạn học của cô ta đắc tội với cậu Thẩm, còn đánh gãy một chân cậu Thẩm.”