Nhưng lần này, cả nhà họ Lôi từ trên xuống dưới đều nổi giận. Dưới cơn tức giận này, bọn họ nhất định sẽ làm bất cứ việc gì mà không sợ sẽ bị trả giá.
Chỉ mới đêm qua thôi, Tư Đồ Phương, tam đương gia của nhà họ Lôi ở tỉnh Triều Văn đã chết. Ông ta và vệ sĩ của ông ta đều bị giết sạch.
Đây là tỉnh Triều Văn, là lãnh địa của nhà họ Lôi mà lại có người dám giết vị tam đương gia của nhà họ Lôi thì thật sự là không hề nể mặt nhà họ Lôi một chút nào cả.
Hơn nữa, trong nhà họ Lôi thì Tư Đồ Phương rất được tôn trọng. Cho nên ông ta bị giết thì chắc chắn điều này đã chạm vào ngọn lửa căm giận của toàn bộ dòng họ Lôi.
Mà đêm qua, Tư Đồ Phương đến phủ Trạng Nguyên gặp Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân. Sau đó thì gặp bất trắc.
Vì vậy giờ đây, nhà họ Lôi có mọi lý do để nghi ngờ rằng Tư Đồ Phương đã bị Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân giết chết. Mà một trong những vệ sĩ đã sống sót vào đêm qua của Tư Đồ Phương cũng xác nhận rằng Tư Đồ Phương đã bị đám người Trần Hùng giết chết.
Về lý do tại sao Trần Hùng lại ra tay tàn nhẫn với Tư Đồ Phương như vậy thì nguyên nhân chính là Tư Đồ Phương không đồng ý hợp tác với họ, vì vậy mà Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân đã ám sát Tư Đồ Phương chết thảm như vậy.
Đồng thời, trong nhà họ Lôi lại có một tin đồn khác, nói rằng Trần Hùng và phủ Trạng Nguyên đã huy động nhân lực mai phục vào tỉnh Triều Văn và bọn họ sẽ ra tay với nhà họ Lôi.
Trong xe, khi Ngô Trung Kiên nghe được tin tức này thì anh ta cũng sửng sốt.
Phản ứng đầu tiên của Ngô Trung Kiên là điều này là không thể nào xảy ra, bởi vì mọi người trong phủ Trạng Nguyên đều biết rằng thám hoa Bạch Vân và Tư Đồ Phương đã từng có mối giao tình sinh mạng. Cho dù khi nhà họ Lôi và phủ Trạng Nguyên là hai đối tác riêng biệt thì thám hoa Bạch Vân sẽ không bao giờ giết Tư Đồ Phương.
Điều này căn bản là không thể.
“Ông Lôi, chuyện này chắc là có hiểu lầm. Tôi sợ rằng có người cố ý vu oan hãm hại. Mọi người đừng tin mà bắt nhầm người chứ.”
Lôi Cận Vĩ hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Tên nhóc con họ Ngô kia, chuyện tới nước này thì không cần phải giảo biện nữa. Tam đương gia chính là bị Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân của phủ Trạng Nguyên giết chết. Trước hết, bọn họ đã có động cơ giết người rành rành như thế rồi. Ngoài ra, vệ sĩ của Tư Đồ Phương cũng có thể làm chứng. Bọn họ đừng hòng chạy tội.”
“Không thể, không thể nào. Thám hoa Bạch Vân không thể nào làm chuyện như vậy.”
“Câm miệng đi...”
Lôi Cận Vĩ giận dữ quát lớn.
Chuyện đã tới nước này thì ông ta cũng không muốn nghe một lời giải thích nào hết. Điều duy nhất ông ta muốn làm bây giờ là đi bắt Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân để báo thù cho Tư Đồ Phương.
Về phần Ngô Trung Kiên, anh ta là tiểu Trạng Nguyên của phủ Trạng Nguyên. Mà người của phủ Trạng Nguyên giết tam đương gia của nhà họ Lôi nên hai bên đều đã ồn ào tới mức không chết không ngừng lại rồi.
Vì vậy, Ngô Trung Kiên cũng sẽ phải chết.
Không chỉ có Ngô Trung Kiên phải chết mà cả phủ Trạng Nguyên cũng sẽ gặp tai họa. Ngay sau khi chuyện này xảy ra, nhà họ Lôi liền gia nhập vào phe của Thái Tuế và nhà họ Kim để đối phó Trần Hùng và phủ Trạng Nguyên. Đây chắc chắn là sự thật.
Gần hai giờ trước, Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân đều ở khách sạn này.
Trời còn chưa sáng, Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân đã tỉnh dậy.
Giác quan thứ sáu là bản năng được nhiều cao thủ sở hữu, khi một mối nguy hiểm đến gần thì những cao thủ này có thể ngửi thấy mùi nguy hiểm trước tiên và sau đó sẽ phản ứng.
Trần Hùng ngồi dậy và mặc quần áo vào với tốc độ nhanh nhất có thể.
Anh bước đến cửa sổ và mở một góc rèm ra xem.
Sau đó, Trần Hùng thấy rất nhiều ô tô đậu ở bãi đậu xe ngoài trời bên dưới khách sạn, nơi mà họ không hề thấy trước khi đi ngủ vào đêm qua.
Cùng lúc đó, có tiếng bước chân rất nhẹ trên hành lang của khách sạn.
“Đạp cát không để lại dấu vết.”
Tiếng bước chân này rất nhẹ nhàng, nhẹ giống như là móng mèo đang giẫm nhẹ trên mặt đất. Nếu là người bình thường thì nhất định sẽ không nghe thấy một chút động tĩnh.
Nhưng Trần Hùng không phải người thường, thính giác của anh đã nhạy bén đến mức điên cuồng.