"Cái gì?"
Con người Ngụy Tuấn hơi co rút một cái, lúc ông ta nhìn lại một lần nữa về phía Dương Đạo, đột nhiên phát hiện tay cầm một chiếc đao của đối phương khí thế mạnh hơn so với lúc cầm song đao vừa rồi.
Trong lúc nhất thời, Ngụy Tuấn cảm nhận được tình huống dường như có chút không ổn.
Cùng lúc đó, bên này, khu biệt thự ven hồ Tây Tử.
Sáng sớm hôm nay, Viên Trọng Chi đã đến biệt thự của Ngụy Tuấn, ông ta có một vài chuyện muốn bàn bạc với Ngụy Tuấn một chút.
Nhưng lúc ông ta đến biệt thự của Ngụy Tuấn liền phát hiện Ngụy Tuấn không có ở nhà, ban đầu ông ta chỉ cho rằng Ngụy Tuấn ra ngoài mua bữa ăn sáng, cho nên ông ta cũng không để ý, chờ ở đây một hồi.
Nhưng Viên Trọng Chi chờ ở đây khoảng chừng hơn nửa tiếng, vẫn không thấy Ngụy Tuấn quay lại.
Lúc này, bên này, Mạnh Hùng vừa mới tập luyện xong, thấy Viên Trọng Chi trong sân của Ngụy Tuấn, liền tiến đến chào hỏi: "Viên Vương, ông ở đây chờ tổng giám đốc Ngụy sao, ông ấy vẫn chưa quay lại sao?"
"Đúng vậy." Viên Trọng Chi gật đầu một cái, nói: "Mạnh Hùng, cậu biết Ngụy Tuấn đi đâu không?"
"Tôi không biết." Mạnh Hùng lắc đầu nói: "Nhưng sáng sớm nay tôi có gặp ông ấy, ông ấy nói ông ấy ra ngoài mua bữa ăn sáng, nhưng tôi thấy rất kỳ lạ, tổng giám đốc Ngụy ra ngoài mua một bữa ăn sáng tại sao phải đem theo đao đầu rồng của ông ấy đi cùng?"
"Hơn nữa trạng thái tinh thần của ông ấy nhìn cũng không tốt lắm, giống như cả đêm không ngủ vậy."
"Cậu nói gì?"
Trong lòng Viên Trọng Chi chợt lộp bộp một chút, trực giác nói cho ông ta biết cái này không đúng lắm.
Trước tiên, Viên Trọng Chi gọi điện thoại cho Trần Hùng, nói qua tình hình ở đây cho Trần Hùng.
Sau khi nghe xong, Trần Hùng cũng cảm giác không đúng lắm, nhưng anh và Viên Trọng Chi đều không biết rốt cuộc Ngụy Tuấn đã làm gì.
Nhưng cái này cũng không khó đoán, Ngụy Tuấn ở chỗ Tô Hàng này đơn giản chỉ vì hai người.
Một người là tri kỷ Cao Tố Trinh của ông ta, một người khác chính là kẻ thủ cũ Dương Đạo.
Cho nên sáng nay Ngụy Tuấn đột nhiên rời đi, có khả năng rất lớn là liên quan đến hai người này, mà hai người này đều là người của điện Thái Tuế.
Trần Hùng liền gọi điện cho Tô Quang Huy, để anh ta thông qua hệ thống tình báo nhà họ Tô điều tra một chút xem bên điện Thái Tuế mấy ngày nay có động tĩnh gì đặc biệt hay không, đặc biệt là liên quan tới Cao Tố Trinh và Dương Đạo.
Mấy năm đầu hệ thống tình báo nhà họ Tô vẫn vô cùng mạnh mẽ, nhưng sau đó do Tô Văn Hùng quá vô dụng, lãng phí hệ thống tình báo tốt như vậy.
Mà bây giờ, nhà họ Tô lại nằm trong tay Tô Quang Huy, hệ thống tình báo này đã được Tô Quang Huy kích hoạt trở lại, mặc dù chưa đạt đến trình độ không chỗ nào không biết, nhưng ở khu vực Tô Hàng này, đại đa số tin tức của bọn họ vẫn có thể nghe được.
Tô Quang Huy tốn không quá hai mươi phút liền gọi lại cho Trần Hùng.
Hai ngày này, phía tập đoàn Ngọc Tề xảy ra hai chuyện lớn.
Chuyện đầu tiên chính là tối hôm qua Tôn Tề Thiên đột nhiên phản Thái Tuế, liên lạc với một tay súng bắn tỉa muốn săn giết Thái Tuế, cuối cùng bị Thái Tuế giết ngược lại.
Bây giờ Tô Hàng không còn tập đoàn Ngọc Tề, chỉ có điện Thái Tuế.
Chuyện thứ hai chính là Thái Tuế tự mình ban hôn, hôm nay trong trang viên sẽ tổ chức hôn lễ cho Cao Tố Trinh và Dương Đạo.
Trên thực tế nếu so sánh tin tức thứ hai với tin tức thứ nhất thì tin tức thứ hai quan trọng hơn.
Nhưng lúc Trần Hùng nghe được tin tức thứ hai lại càng chấn động.
"Cao Tố Trinh và Dương Đạo sẽ kết hôn đúng hôm nay."
"Cho nên, sáng sớm hôm nay Ngụy Tuấn mang theo đao đầu rồng của ông ta ra ngoài, mãi đến tận bây giờ vẫn chưa quay lại, mục đích của ông ta thật ra là... Cướp hôn!"
Nghĩ đến đây, tim Trần Hùng liền co rút kịch liệt.
"Con mẹ nó, xảy ra chuyện lớn rồi."
Trần Hùng không nghĩ quá nhiều liền chạy thẳng đến chỗ Viên Trọng Chi.