Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.

**********



Đọc truyện hay trên truyen88.pro



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Cuối cùng, tay của Đường Gia Huy tóm được cổ Kim Ngân, anh ta đã từng cùng cô gái này ăn cơm chung, từng có những ngày cùng nhau tán gẫu.



Bởi vì Kim Ngân là bạn gái của Nghiêm Vu Tu, hơn nữa còn hiểu lễ nghĩa, cho nên Đường Gia Huy càng thích làm bạn với Kim Ngân, ngược lại, đối đầu với Mạc Thanh Trúc ở khắp nơi.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Bây giờ, trong lòng Đường Gia Huy thực sự cảm thấy hơi khó chịu, anh ta vẫn cho là Kim Ngân rất có thể trở thành chị dâu của mình.



Người khác có thể không nhìn ra được nội tâm của Nghiêm Vu Tu, nhưng Đường Gia Huy và Nghiêm Vu Tu là cùng một kiểu người, nên anh ta nhất định có thể nhìn ra được.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Có thể Nghiêm Vu Tu và Mạc Thanh Trúc chỉ đang chơi đùa, có thể lý do khiến anh ta trở thành bạn trai của Mạc Thanh Trúc là vì thế lực đằng sau Mạc Thanh Trúc.



Nhưng đối với Kim Ngân, Nghiêm Vu Tu chắc hẳn đã động chân tình, chân tình mà trước đây anh ta chưa từng có.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”









Nếu không, Nghiêm Vu Tu sẽ không tin tưởng vào lời của Kim Ngân đến như vậy, càng không hề nghi ngờ gia tộc nhà họ Kim sau lưng cô ta.



Dù khó chịu nhưng hôm nay không thể không giết Kim Ngân.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Đường Gia Huy bắt đầu dùng sức, sắc mặt Kim Ngân cũng bắt đầu đỏ bừng, nhìn cô ta rất khó chịu, hai mắt cũng sắp trợn lên, hơn nữa còn ứ một mảng máu lớn.



Cô ta cảm thấy mình không thở được nữa, cảm giác như cái tử thần đã bóp nghẹt cổ họng mình.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Tuy nhiên, vào lúc Đường Gia Huy sắp kết liễu mạng sống của Kim Ngân thì giọng nói của Nghiêm Vu Tu bất ngờ vang lên.



"Dừng tay, Đường." Đọc truyện hay trên truyen88.pro



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”










Lúc này, cuộc chiến xung quanh đã hoàn toàn kết thúc, những người mà Kim Ngân mang theo đều nằm trên mặt đất, khi mọi chuyện xong xuôi, trong lòng Nghiêm Vu Tu cũng không cảm thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn bao nhiêu.



Anh ta khập khiễng bước từng bước chân về phía Kim Ngân bên này.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Nghe thấy lời của Nghiêm Vu Tu, Đường Gia Huy vô thức thu tay lại, anh ta hơi cau mày, nhìn về phía Nghiêm Vu Tu, nói: "Tổng giám đốc Nghiêm, chẳng lẽ anh còn muốn bỏ qua cho cô ta sao?"



Nghiêm Vu Tu không trả lời, tiếp tục đi về phía Kim Ngân.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Đường Gia Huy muốn nói điều gì đó, nhưng lại bị Trần Hùng bước lên ngăn cản.



Dù là thời gian hay không gian bây giờ cũng bỗng nhiên trở nên yên tĩnh như tờ giấy.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Tất cả ánh mắt của mọi người đều dồn về phía Nghiêm Vu Tu và Kim Ngân.



Nghiêm Vu Tu đứng trước mặt Kim Ngân giống như lần đầu tiên họ gặp nhau, Nghiêm Vu Tu cố gắng nặn ra nụ cười của một quý ông trên khuôn mặt của mình.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Có điều, Kim Ngân đang khóc, nước mắt cô ta bất giác trào ra.



Cũng không biết do cô ta sợ chết, hay do nhớ lại những kỷ niệm đẹp giữa cô ta và Nghiêm Vu Tu.



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”








Cuối cùng, Nghiêm Vu Tu đến trước mặt cô ta, sau đó ôm lấy cô ta. Một màn này, có thể thấy rằng








Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK