Chỉ khi tiến giai Quỷ binh, hoàn thành cô đọng quỷ thân, mới có thể trở nên giống như người bình thường, nếu không để lộ âm khí quỷ khí, mà ngươi không có đủ thực lực thì căn bản không nhận ra được đối phương là quỷ quái quỷ vật...
Tuy rằng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng có thể khiến cho một đám quỷ tốt có thể che giấu được tử tướng của bản thân làm thủ hạ, kẻ đầu lĩnh này tám chín phần mười chính là một Quỷ binh càng mạnh mẽ hơn, khi thật sự đi đến nơi đây, sau khi nhìn thấy, hắn nhịn không được trong lòng có phần nghi ngờ.
Nữ quỷ ở trước mặt hắn xinh đẹp quyến rũ, nụ cười thẹn thùng xấu hổ, thoạt nhìn giống như là một tiểu cô nương yểu điệu, không chút nào đáng sợ, nhưng nếu thật sự đánh nhau, một tay liền có thể bóp chết hắn...
Thật là xui xẻo, mình tám trăm năm không đến nơi này một lần, lần đầu tới liền đụng phải nhân vật hung dữ như thế này. Hơn nữa, hiện tại trên người mình có ngụy trang, nhưng vừa mới tiến đến không bao lêu đã gặp phải đội ngũ đón dâu, tám chín phần mười là nữ quỷ này đã sớm nhớ kỹ ngoại hình tuấn tú của mình rồi...
"Công tử, nếu như đã tới, sao không tắm rửa thay y phục đi, tại sao còn giả bộ già nua quê mùa như vậy? Chẳng lẽ vì ta không xinh đẹp sao? Trước đây ngẫu nhiên nhìn thấy phong thái oai hùng của công tử, từ đó lúc nào cũng nhớ nhung, ta chưa từng nghĩ rằng còn có thể gặp được nhau, trong lòng ta rất vui mừng..."
Trong lòng Tần Dương lóe lên nét hiểu ra, quả nhiên a, đồ khốn khiếp xinh đẹp này đã sớm nhớ mong thân thể cao to tuấn tú của lão tử rồi, còn đặc biệt phái đội ngũ rước dâu ngồi xồm ở đây chờ lão tử nữa chứ. Có lẽ là bởi vì lần trước tới đây đưa ma đã bị nữ quỷ lòng tham không đáy này nhìn thấy...
Suy nghĩ như vậy, Tần Dương liền biết, việc này không phải vì mình đụng phải xui xẻo, mà là sớm muộn gì ngày này sẽ đến.
"Công tử, tại sao không nói lời nào? Chẳng lẽ đám ngốc vụng về phía dưới đã làm cho công tử sợ hãi?"
"Không, chỉ là nhìn thấy cô nương, nhất thời hoảng hốt, chợt có linh cảm, nghĩ được hai câu thơ mà thôi..." Tần Dương thuận miệng qua loa một câu.
"Aa?" Nữ quỷ hai mắt sáng lên, hai gò má ửng hồng, lông mi chớp chớp nhìn Tần Dương, ánh mắt tràn đầy tò mò: "Không biết công tử có thể ngâm ra hay không?"
"Vậy ngươi nghe cho rõ." Tần Dương thoáng suy nghĩ, tiện tay liền mượn tạm hai câu: "Vân tưởng xiêm y hoa tưởng dung, xuân phong phất nhẹ lộ hoa nồng..."
"Công tử quả thực tài hoa hơn người, ta không được như công tử đã nói như vậy..." Nữ quỷ nghe xong mặt đỏ tới mang tai, rên lên một tiếng, trực tiếp ngã ngửa ra giường, hồng y khoác trên người soạt một tiếng, không biết như thế nào đã biến mất không thấy tăm hơi, chỉ còn lại chút đồ lót che đậy thân thể, bộ dạng nằm đó giống như tùy ý chàng làm gì thì làm.
Tần Dương mí mắt khẽ giật, lấy ra một cây Linh hương, tiện tay thắp lên, đốt cháy rồi cắm vào trong lư hương. Hắn nhìn Linh hương bốc cháy, khói xanh lượn lờ tản ra, lúc này mới hơi hơi thở phào nhẹ nhõm.
"Công tử, quả thực chu đáo, để cho ta tới hầu hạ ngươi a..." Nữ quỷ ngửi một hơi Linh hương, ha ha cười không ngừng, giống như uống rượu...
Cây Linh hương này vốn chính là dành cho quỷ vật dùng, ngửi nó có thể trấn an thần trí, xua đuổi ác niệm, hễ là quỷ vật, chỉ cần muốn tiến thêm một bước, sẽ không tùy ý thôn phệ khí huyết sinh linh, bởi vì cứ tiếp tục làm như vậy cuối cùng sớm muộn gì cũng sẽ trở thành quái vật mất đi thần trí, chỉ biết giết chóc, Linh hương này chính là dùng để đuổi đi mấy thứ đó.
Những tu sĩ ngự quỷ dưỡng quỷ, đa số thích dùng loại Linh hương này...
Nữ quỷ này cũng là kẻ biết hàng, tự nhiên nhận ra thứ này chính là thứ tốt đối với quỷ vật.
Thân hình nữ quỷ nhoáng lên, Tần Dương liền cảm thấy hoa mắt, người đã nằm ngửa ở trên giường lớn, nữ quỷ ôm cổ hắn, mị nhãn như tơ nhìn hắn, mắt thấy tai họa sắp đổ xuống người...
"Không biết phương danh của cô nương là?" Tần Dương nheo mắt, vội vàng hỏi một câu, nhìn thấy nữ quỷ ngừng tay: "Nếu ngay cả cái tên cũng không biết, vậy chẳng phải là quá không có cấp bậc lễ nghĩa sao?"
"Ta là Khuất Thị Đức Dung, công tử quả thực không giống người thường, không uổng công ta khổ chờ ngươi rất lâu..."
"Khuất cô nương khen trật rồi..." Tần Dương tươi cười, thuận miệng qua loa, trong lòng thì thầm nghĩ chẳng phải là khác với những kẻ bị bắt tới trước đây sao, đám gia hỏa bị bắt trước đây, e rằng đều bị khiếp sợ, hoặc là bị mê mẩn tâm trí, bị ngươi cưỡng hiếp, ngày ngày đè ép, hút khô tinh khí, nếu ta trực tiếp trở mặt, có lẽ lập tức sẽ rơi vào kết quả tương tự nha...
Khóe mắt nhìn lướt qua Linh hương đang bốc cháy ở xa xa, mới cháy tới một phần ba, nhưng mà đồ khốn khiếp xinh đẹp trước mắt đã sắp chờ không nổi rồi...
Nhìn nữ quỷ ôm cổ mình rướn người lên, Tần Dương âm thầm cắn răng, nhớ lại phán đoán của mình lúc trước, lại thêm bộ dạng ham muốn khó nhịn này, tên gia hỏa này tám chín phần mười chính là một kẻ thích ngược ...
Mà tại nơi đây, nữ quỷ này thực lực mạnh nhất, trong quỷ đạo, đẳng cấp nghiêm ngặt, người phía dưới sợ rằng trăm phần trăm không dám bất kính với ả ta, lại thêm có một mớ kẻ bị bắt tới lúc trước, hẳn là đều bị khiếp sợ, hoặc là kỹ năng diễn xuất kém cỏi chỉ suy nghĩ bỏ chạy, sau đó bị bắt về, nữ quỷ không còn hứng thú nữa, trực tiếp mê thất tâm trí, ngày đêm cưỡng bức...
Cắn răng một cái, Tần Dương liền quát lên với nữ quỷ.
"Nằm sấp xuống."
Quát khẽ một tiếng, rồi thừa dịp nữ quỷ thoáng sửng sốt, Tần Dương bốp một tiếng, vung tay vỗ một cái.
Nữ quỷ rên một tiếng, quay đầu nhìn Tần Dương, không những không giận, gương mặt trái lại còn giống bông hoa nở rộ, Tần Dương cười ha hả, lập tức vui vẻ, con hàng này đúng là thích ngược...
"Công tử, sao phải như thế?" Nữ quỷ ngoài miệng hỏi vậy, nhưng thân thể lại rất thành thật, chủ động tựa tại trên giường...
Tần Dương vung tay bốp bốp, liên tiếp vỗ hơn mười cái, sau khi tay đã cảm thấy đau mới thấy nữ quỷ kêu rên một tiếng, mềm oặt nằm trên giường không chút động đậy.
"Ngươi nghỉ ngơi đi một chút, ta đi ra bên ngoài chào hỏi khách khứa, nào có lý lẽ để khách khứa tự vui chơi, chủ nhà không tiếp đãi được chứ. Ta đi một chút sẽ trở lại." Đứng dậy bình phục tâm thần, Tần Dương vẻ mặt trấn định lại vỗ má nữ quỷ một cái, lúc này mới xoay người đia ra phía ngoài.
Nữ quỷ nằm tựa trên giường, nhìn theo bóng lưng Tần Dương, cười ha hả liên tục, cũng không ngăn cản, dù sao ở tại nơi đây, với thực lực của Tần Dương, khẳng định là trốn không thoát.
Mở cửa ra, liền nhìn thấy khói xanh lườn lờ bên trong phòng cùng theo Tần Dương lan ra bên ngoài.
Sau khi đi tới tiền viện, một đám quỷ vật vẫn còn đang ăn uống thả cửa, nhìn thấy Tần Dương, tất cả đều sửng sốt, ánh mắt lành lạnh nhìn tới.
"Đa tạ chư vị ủng hộ, ta chỉ có thể dùng chút đồ vật cho chư vị thưởng thức." Tần Dương vẻ mặt không thay đổi, cười ha hả và lấy ra một nhóm Linh hương, chà xát rồi thắp lên, trong lư hương trên mỗi bàn đều cắm một cây: "Chư vị, đừng khách khí."
Lúc này, một đám quỷ vật không còn tâm tình để ý đến Tần Dương nữa, từng kẻ vươn dài cổ tới, hít mạnh về phía lư hương, một cây hương, nhanh chóng bốc cháy với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Chẳng qua non nửa nén hương, liền nhìn thấy một đám quỷ vật ngã trái ngã phải, giống như uống say vậy, thùm thụp thùm thụp từng kẻ liên tiếp đổ nhào xuống.
Mà ở trong khuê phòng phía sau, nữ quỷ cũng mặt đỏ như hoa đào, giống như đang ngủ, tựa tại trên giường say giấc nồng...
Tần Dương nhìn lướt qua Linh hương trong lư hương đã cháy gần như không còn, trong đó có một cây, màu sắc nan hương rõ ràng đậm hơn những cây khác một chút.
"Hai mươi ba cây Linh hương của lão tử a, cứ như thế không còn nữa, ta cứ rời đi như thế này chẳng phải sẽ để các ngươi được lợi sao..."