Bản sách kỹ năng mở khóa này đến từ một vị Thần thâu...
Nửa năm trước, vị Thần thâu này không biết bằng cách nào đó lẻn vào được bảo khố của Tam Sơn bang, mà không người nào của Tam Sơn bang phát hiện được, tất cả các loại biện pháp bảo vệ đều vô dụng đối với vị thần thâu này, đặc biệt là các loại khóa cửa, khóa bảo rương, tất cả đều trở thành vật trưng bày.
Đáng tiếc, vì quá suôn sẻ, tên hàng này liền có phần lơ là, trong lúc trộm đồ trong bảo khố, gã vô tình mở ra một cái bảo rương, bên trong có một cây Huyết phong lan, tên này không cẩn thận, lỡ hít mạnh vào một hơi mùi hương, vì vậy trực tiếp ngủ trong bảo khố cho đến chết...
Hít phải hương thơm của Huyết phong lan, nếu không được người nào đánh thức, thì cho dù ngủ đến già cũng không có cách nào tỉnh lại. Vì vậy, một vị thần thâu cứ như thế nằm ngủ cả tháng ở trong bảo khố. Nếu là tu sĩ Trúc cơ còn đỡ, ngủ một tháng cũng không sao, đáng tiếc tu vi tên hàng này chỉ là Dưỡng khí tầng năm mà thôi, cho nên đã ngủ đến chết đói ở trong đó.
Chờ đến khi người của Tam Sơn bang mở bảo khố ra lần nữa, lúc này mới phát hiện được tên thần thâu đó đã bị thối rữa không còn nhận ra hình dạng, hơn nữa tên hàng này dường như có bối cảnh gì đó, vì vậy Tam Sơn bang có chút kiêng kỵ, nên mới tìm Tần Dương đến xử lý...
Nhìn chiếc Hề Khiêu nằm trên bàn, Tần Dương có phần cảm khái, lúc trước hắn chỉ một mực mong muốn kiếm được thứ tốt gì đó về tu luyện, nào ngờ đến bây giờ phải cần tới những kỹ năng không để vào mắt này để cứu mạng...
Ngoại trừ mở khóa ra, việc tiếp theo cũng vậy...
Cũng phải dùng đến một tiểu kỹ năng không để vào mắt...
Hắn lấy ra thi thể lúc trước lựa chọn được, thi thể này trông hình dạng chỉ khoảng hai mươi tuổi, rất trẻ tuổi, thân hình không khác với Tần Dương lắm, màu da cũng sai lệch không nhiều, ngoài trừ thiếu một chút sọ não trên đỉnh đầu ra, thân thể trái lại không thiếu bộ phận nào.
"Ca, thực xin lỗi, ngươi đã chết rồi, ta còn chưa muốn chết, hiện tại chỉ có thể mượn thi thể của ngươi dùng một lát, nếu lần này ta có thể trốn thoát, ta sẽ tận lực báo thù cho ngươi. Nếu giết không được đám người đó, ta sẽ in bản đồ rải đầy đường, khiến cho bọn chúng tức chết. Đương nhiên, nếu như ta đạp vận may cứt chó, được đến thiên tài địa bảo gì đó rồi một bước lên trời, ta sẽ bưng hết bảo tàng mà bọn chúng tìm kiếm, không khiến cho bọn chúng tức giận tẩu hỏa nhập ma hộc máu bỏ mình, ta sẽ không dừng..."
Tần Dương thắp ba cây hương cắm ở trước thi thể, sau đó mới nhẹ nhàng hít sâu một hơi, đưa tay không ngừng xoa bóp, điểm điểm liên tục trên rất nhiều khớp xương, khiếu huyệt của thi thể, từ hai chân một đường xoa bóp đến đốt sống lưng, sau đó hai tay như cây kìm, nắm bắt cột sống thắt lưng, cánh tay rung lên...
Tức thì, khớp xương toàn thân thi thể liền phát ra một tràng âm thanh lách cách, lúc này, Tần Dương mới từ cột sống đẩy lên trên, khi đến xương cổ, hắn mới nhẹ nhàng vỗ vỗ trán thi thể.
Chỉ trong thoáng chốc, thi thể liền giống như sống lại, miệng há ra, một ngụm tử khí, sát khí, âm khí, oán khí màu xám đen đều bị thi thể phun ra tất cả.
Thi thể vốn đang cứng ngắc, lúc này cũng trở nên mềm mại, màu da tái mét dường như đã được khôi phục lại thành màu da người bình thường, thoạt nhìn trông giống như là người vừa mới chết, thi thể vẫn còn chưa có lạnh...
Đây là một tiểu kĩ xảo của người xử lý tử thi, thông qua xoa bóp nhào nặn, cùng với các kỹ xảo đặc biệt có chân nguyên phụ trợ để đuổi đi tử khí, sát khí, âm khí bên trong thi thể, làm cho thi thể tạm thời mất đi khả năng thi biến, nhưng theo thời gian trôi qua, vốn là dạng gì vẫn sẽ phục hồi trở lại.
Nhưng quãng thời gian phục hồi này đã đủ để người dọn xác làm xong mọi việc cần làm, hoàn thành an táng thi thể...
Còn bây giờ sao, đương nhiên chính là vì để cho thi thể này trông giống mình một chút...
Lấy Hề Khiêu trên bàn vòng quanh trên cổ thi thể, kết nối đầu đuôi, tức thì, Hề Khiêu lại lần nữa hóa thành một cái vòng bạc, đeo ở trên cổ thi thể.
Tiếp theo, hắn thay y phục trên người thi thể bằng y phục hắn đang mặc, một số chi tiết khác, hắn hơi chút dùng kỹ xảo dịch dung để chữa trị một chút, dừng lại, nhìn một chút...
Nếu không phải tướng mạo không giống nhau, bất cứ ai chỉ nhìn vào thân thể sẽ không thể phân biệt ra được.
Tần Dương hài lòng gật gật đầu, tiếp tục xử lý những chi tiết khác...
Phía bên kia, đêm khuya trong thành Tây Thanh Lâm thành, cũng đã mất đi sự bình tĩnh trước đây...
Một gia hỏa che mặt mặc hắc y từ một góc tường lần mò đến phía dưới tường viện Tam Sơn bang, sau đó thân hình dao động nhoáng lên, thân thể giống như không xương, dán sát mặt tường trượt đi tới, giống như một con mãng xà màu đen, từ đầu tường, dán sát mặt tường vượt tường vào trong, im hơi lặng tiếng, hơn nữa, cho dù có người nhìn tới bên này, cũng chưa chắc đã có thể chú ý thấy...
Người đến nằm úp sấp trên mặt đất, chậm rãi nhúc nhích tiến tới phía trước, không bao lâu sau đã đến hậu viện. Gã nhìn lướt qua đống thi thể tan tác giữa sân, đặc biệt là nhìn thấy vị trí hình xăm bị bcó ra khỏi thi thể, trong mắt người này liền lóe sáng lên, sau đó tiếp tục dán sát mặt đất, theo góc tường nhay lên tiến về phía khu vực căn phòng mà những người dọn xác đang nghỉ ngơi...
Chỉ sau hơn mười giây, Hắc y nhân đã luồn ra khỏi căn phòng của người đầu tiên, tiếp tục lẻn về phía căn phòng của người thứ hai...
Phía bên kia, trong một căn nhà nghiêng chêch đối diện với Tam Sơn bang, Cừu quản sự của Vạn Vĩnh thương hội ngồi đối diện với một người trẻ tuổi mặt trắng không râu.
"Ngươi xác định làm như vậy sẽ không có vấn đề sao? Phong tỏa tin tức mới là quan trọng nhất." Thanh niên nhân bưng chén trà, hơi nhíu mày, có vẻ hơi chút bất mãn...
"Không không không, như hiện tại là tốt nhất, người ngoài sẽ cho rằng bọn ta vẫn chưa có chút thu hoạch nào, đám quê mùa đó mặc dù người đầy mùi thối xác chết, nhưng làm việc lột da, xử lý đều rất tốt. Ta đã xem tấm bản đồ bọn chúng lắp ráp lại, rất tốt. Ngoại trừ việc gióng trống khua chiêng, đưa tới rất nhiều khách khanh trong thương hội tới xử lý, đây đã là kết quả tốt nhất rồi..."
"Bản đồ hình xăm có thể sử dụng được không?" Thanh niên nhân vẫn có chút bất mãn...
"Mặc dù không được tinh tế, chi tiết bằng bản đồ gốc, nhưng nhìn chung không có chút sai lệch nào, mọi thứ có thể chỉ ra thì đều đã chỉ dẫn ra. Nơi chúng ta sẽ đi chính là nơi Tử Tiêu đạo quân tọa hóa, bản đồ chi tiết đến đâu, kỳ thực cũng không có tác dụng gì nhiều, cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực."
"Hi vọng sẽ không xảy ra chuyện gì. Theo thông tin chúng ta có được, hồi đó Tử Tiêu đạo quân từ xa vượt Tử hải đến đây, trong tay không chỉ nắm một kiện bảo khí đỉnh cấp, hơn nữa còn nắm giữ Tử Tiêu đạo kinh. Lời nói dừng ở đây, nên làm như thế nào, trong lòng ngươi biết rõ." Thanh niên nhân nhấp trà, ánh mắt lạnh lùng.
"Tử Tiêu đạo kinh!" Cừu quản sự cất tiếng kinh hô, vẻ mặt kinh hãi: "Đây chẳng phải là truyền thuyết sao? Không phải nói rằng đã sớm thất truyền rồi sao?"
"Hừ, không có thất truyền, chỉ là không trọn vẹn, thiếu hơn phân nửa mà thôi. Cho dù là như thế, nó chắc chắn vẫn là công pháp đỉnh cấp mà chỗ chúng ta chưa bao giờ từng có. Kinh, điển, pháp, quyết, bốn phẩm cấp lớn, bọn ta có thể nhìn thấy cao nhất cũng chỉ là cấp 'Pháp' thượng phẩm. Lúc sinh thời có thể nhìn thấy thần công cấp 'Kinh' huyền diệu hay không, tất cả đều phải nhìn xem lần này."
"Ta đã hiểu rồi, ngươi yên tâm đi." Cừu quản sự kìm nén sự kinh ngạc, ánh mắt lấp lóe: "Ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, hôm nay ta làm như thế chẳng qua là để không khiến người chú ý. Chờ đến ngày mai, sau khi ghép xong bản đồ, đám người dọn xác đó, thậm chí kể cả mấy tên nhân viên sai vặt từng tiếp xúc với chuyện này, tất cả đều sẽ vĩnh viễn ngậm miệng, thông tin này sẽ không tiết lộ ra ngoài."
Cùng lúc đó, trong Tam Sơn bang, Hắc y nhân đã im hơi lặng tiếng luồn vào xong mười mấy căn phòng, chuẩn bị đến căn phòng của Tần Dương rồi...