Một lần lại mất hai người, lúc này, người có bình tĩnh đến đâu cũng không chịu được nữa rồi.
Nếu như chỉ là một còn đỡ, bây giờ lại xuất hiện thêm một, ai biết còn có con nào nữa hay không...
Sau khoảnh khắc yên tĩnh, trong đoàn người đột nhiên bộc phát ra dao động linh lực mạnh mẽ, cuối cùng, có người chịu không nổi, mất bình tĩnh, bất chấp tất cả, toàn lực bùng phát...
Linh quang bùng lên, quầng sáng bao phủ toàn thân tu sĩ này, nhìn thấy gã sắp ngự khí phi hành, độn không rời đi, nhưng không ngờ, chỉ vừa mới bay lên chưa đến chiều cao thân người, linh quang quanh thân đã im hơi lặng tiếng, đột nhiên tiêu tan.
Nơi đây không thể bay!
Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho vị tu sĩ này cực kỳ hoảng sợ, lúc này mới bỗng nhiên nhớ lại lúc tiến vào đã không thể bay...
Không đợi cho gã hạ xuống, trong hõm nước nhỏ nhìn không đến nửa trượng kia chợt có một con quái vật biến thành bóng đen vọt lên, há miệng cắn vỡ chân nguyên hộ thể của gã, thân thể gã rơi vào trong vũng nước, trong nháy mắt liền biến mất.
Bên cạnh còn có một người, tế ra một kiện pháp khí mai rùa, lơ lửng trên đỉnh đầu mình, tường luồng linh quang màu xanh chiếu xuống, bảo hộ gã vào bên trong.
Nhưng mà, trong chỗ vũng nước đó lại có quái vật lao ra, chỉ tùy tiện cắn xé vào linh quang, linh quang liền ảm đạm hơn phân nửa, mai rùa lơ lửng trên đỉnh đầu cũng rung động chao đảo, giống như sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào.
"Đừng tế ra pháp khí, cũng đừng vận chuyển chân nguyên, thu liễm linh lực dao động lại, loại quái vật này không mắt không tai không mũi, chỉ dựa vào dao động linh lực để định vị!" Một tiếng quát to vang lên giữa trong đoàn người.
Cừu quản sự khuôn mặt âm trầm, trong mắt bừng bừng sát khí, ngực cũng phập phồng kịch liệt, sau khi quát lớn cảnh cáo, gã ta đảo mắt nhìn qua, toàn bộ người bị chết đều là người của Vạn Vĩnh thương hội.
Trong khi đó, toàn bộ đệ tử của Vô Lượng đạo viện vẫn tập trung cuồng chạy ở phía trước, căn bản không chút nào dừng lại, hơn nữa cả mười tên đệ tử, tất cả đều thu liễm dao động linh lực, hoàn toàn dựa vào lực lượng nhục thân dốc sức chạy trong đầm lầy.
Nhất là tại phía trước đội ngũ, tên Dưỡng khí đáng ghét kia không biết học được pháp môn gì, không thấy chút dao động linh lực nào, vậy mà tốc độ còn nhanh hơn cả một số người khác, phong thái tiến tới có cảm giác thảnh thơi, thoải mái như đi dạo.
Đến lúc này, Cừu quản sự làm sao không biết, đây là mình đang gánh trách nhiệm thay người!
"Đi!" Cất lên một tiếng quát lớn, Cừu quản sự thu liễm chân nguyên, cất bước cuồng chạy, nghiến răng nghiến lợi kêu cót két, nếu sớm biết như thế, lúc trước dù cho trở mặt với Vô Lượng đạo viện, cũng phải bất chấp giết chết tên Tần Hữu Đức kia...
Tại trong đầm lầy, một đám tu sĩ Trúc cơ vô cùng chật vật, không ai dám vận dụng tới chân nguyên, nỗ lực thu liễm, chỉ dám dựa vào lực lượng nhục thân để chạy đi.
Bởi vì, cho dù vận dụng tới chân nguyên, bị những quái vật đó chú ý tới thì cũng là cửu tử nhất sinh, còn không bằng giống như hiện tại.
Tiến tới được một đoạn, mơ hồ còn có thể cảm nhận được sát khí phiêu đãng ở xung quanh, trong những hõm nước ở xung quanh thỉnh thoảng hiện lên chút rung động, cũng không biết loại quái vật này làm sao có thể im hơi lặng tiếng chuyển tới từng hõm nước này.
Rột rột rột...
Trong một vũng nước nhỏ bốc lên một chuỗi bong bóng khí, một vị tu sĩ vượt qua ở bên cạnh rùng mình, nhẫn nhịn không vận dụng chân nguyên, pháp khí, lấy ra một tấm Phong hành phù, phách tại chính mình thân thượng.
Sau đó...
Không có sau đó nữa...
Ngay khi tấm Phong hành phù đó được kích hoạt, trong mấy hõm nước ở xung quanh đồng loạt lao vọt ra ba con quái vật, trong chớp mắt, tên hàng không may này lập tức bị phân thây, mỗi con quái vật kéo một bộ phận rơi vào trong nước, biến mất không thấy.
Tại phía trước, khóe mắt Cừu quản sự thoáng nhìn qua, trong lòng chảy máu, lại là người của Vạn Vĩnh thương hội...
Khi mọi người thu liễm lại chân nguyên, cảm ứng của quái vật giống như cũng càng ngày càng nhạy cảm, thời gian nửa nén hương lúc trước, bọn chúng chỉ đuổi theo pháp khí, hiện tại chỉ cần kích phát phù triện, liền có thể trong nháy mắt thu hút tới ba con quái vật tấn công.
Hơn nữa, quan trọng nhất là, cho dù không hề sử dụng phù triện, đám quái vật này vẫn chưa từng ngừng săn giết.
Nhìn Tần Dương đang vung chân cuồng chạy ở phía trước, Cừu quản sự càng nghĩ càng tức giận, nếu không phải tên khốn này cố ý hại người, để cho bọn gã chạy ở phía sau làm tấm đệm lưng, Vạn Vĩnh thương hội làm sao sẽ bị tổn thất lớn như vậy.
Cũng không biết vì sao, tên khốn này rõ ràng chỉ là Dưỡng khí, nhưng lại chạy nhanh hơn phần nhiều Trúc cơ nhanh ba phần, đã chạy lâu như vậy mà mặt vẫn không đỏ tim không loạn, mồ hôi cũng không có chảy ra.
Trong khi đó, trong những hõm nước xung quanh, càng ngày càng xuất hiện nhiều gợn sóng, số lượng quái vật e rằng không chỉ có ba con...
"Phân tán ra đi!" Cừu quản sự quát lên, quả thực nghiến răng nghiến lợi đến nỗi như muốn vỡ cả răng cấm, nếu tiếp tục như thế này, bọn gã thật sự sẽ phải hứng thay cho Vô Lượng đạo viện đến cùng.
Phân tán ra, mọi người còn có hi vọng sống sót, đương nhiên, quan trọng nhất chính là để cho đám người Vô Lượng đạo viện tự gánh tự chịu.
Đi đến nơi đây, chưa nhìn thấy sợi lông nào, đã phải hao binh tổn tướng, nếu như mặt sau phát hiện được bảo vật gì đó, bên mình tổn thất quá lớn, sẽ không còn thực tranh đoạt với Vô Lượng đạo viện...
Đang hì hục cuồng chạy phía trước, chợt thấy người của Vạn Vĩnh thương hội phía sau phân tán ra, lao nhanh về ba hướng.
Tần Dương không khỏi vui vẻ, đám khốn khiếp này trái lại thông minh, biết rõ mọi người tụ một chỗ đi ở phía sau chính là hứng đạn dùm bọn hắn, phân tán ra sẽ có thể giảm thiểu tổn thất...
"Tản ra!" Nhìn thấy phía sau tản ra, Bạch Ngọc Đường cất tiếng quát lên, các đệ tử của Vô Lượng đạo viện lập tức cũng tản ra.
Tần Dương trong lòng nảy sinh ý nghĩ, hắn âm thầm kết hợp với bản đồ độ nét cao của mình, xác định vị trí hiện của mình, rồi lập tức cũng tách khỏi đám người, chạy theo lộ tuyến trên bản đồ.
Mọi người đã chạy lâu như vậy, phương hướng từ lâu đã lệch không biết đến đâu rồi, sai một ly đi nghìn dặm, phía trước lệch một chút, phía sau chính là sai lệch mấy chục dặm.
"Tần sư huynh, chờ ta với." Trương Chính Nghĩa chân trái đạp chân phải, lại dùng tới bộ pháp cổ quái kia, đầu đầy mồ hôi cất chân cuồng chạy theo.
Chỉ là sau khi cất lên lời này, khóe mắt Trương Chính Nghĩa chợt thoáng nhìn thấy Cừu quản sự ở phía sau, vậy mà lại chạy theo hướng Tần Dương, gã lập tức xoay chuyển tròng mắt, hơi chút điều chỉnh phương hướng, đuổi theo phái sau Bạch Ngọc Đường...
Tần Dương đang tự hỏi, không biết tại sao Trương Chính Nghĩa nói chờ gã mà mãi không thấy đâu, nào ngờ cuồng chạy một đoạn, nhìn thấy những người tản ra kia càng ngày càng xa, mặt sau chỉ còn lại có mình Cừu quản sự còn đuổi theo, Tần Dương mặt liền đen rồi.
Tên chết tiệt Trương Chính Nghĩa khẳng định là đã phát hiện ra từ trước.
Về phần tên khốn Cừu quản sự này, cứ chạy theo mình, chắc chắn là định nhân cơ hội để giết chết mình.
"Cừu quản sự, ngươi đuổi theo ta làm gì vậy?" Tần Dương quay đầu lại nhe răng với Cừu quản sự, tốc độ lại đột nhiên tăng nhanh hơn ba phần.
"Mẹ nó, đồ chết tiệt! Có bản lĩnh thì ngươi đừng có chạy!" Tròng mắt Cừu quản sự thiếu một chút trừng lồi cả ra, có chuyện quái gì với tên chết tiệt này vậy chứ, làm sao mà tốc độ lại nhanh như thế? Hơn nữa nây giờ còn có thể nhanh hơn?
Nhìn thấy Tần Dương càng ngày càng xa, Cừu quản sự cắn răng nỗ lực truy đuổi theo ở phía sau, nhưng làm cách nào vẫn không thể đuổi kịp, mà ở đây gã lại không dám vận dụng chân nguyên, cũng không dám vận dụng những thứ khác, rất sợ thu hút tới những quái vật kia.
"Cừu quản sự, sau này gặp lại."
Giọng nói của Tần Dương từ rất xa truyền lại, không bao lâu sau gã ta chỉ còn nhìn thấy một điểm đen nhỏ xíu, rồi sau đó điểm đen biến mất trong màn sương mù.
"Tên chết tiệt, ngươi chờ đó cho lão tử, lần sau nhìn thấy ngươi, không lột da rút gân ngươi ra làm dầu đốt đèn, lão tử liền lấy họ của ngươi!" Cừu quản sự gầm lên, sắc mặt âm trầm đen như đáy nồi, nhưng không cách nào phát huy tu vi truy đuổi, chỉ có thể dựa vào lực lượng nhục thân chạy nhanh trong đầm lầy.
Ở phía bên kia, Tần Dương toàn lực cuồng chạy, không bao lâu sau liền không còn nhìn thấy bóng dáng những người khác nữa.
Nhìn tới phía trước, thấy không còn bao xa mình sẽ thoát ra được đầm lầy, khóe mắt hắn đảo qua, chợt thấy phía đối diện có một bóng người tiến vào trong đầm lầy...