Hứa Thận lơ lửng giữa không trung, sắc mặt có phần khó coi, đưa mắt nhìn lại. Tần Dương đạp chân trên mặt biển, Hoa Luyện nằm ở bên cạnh trên mặt biển, gương mặt hốc hác, thân thể mất nước khô khốc, nhìn như thây khô, nếu không phải lồng ngực còn phập phồng nhè nhẹ, có lẽ bất cứ ai cũng sẽ cho rằng gã đã chết rồi. Dù sao hồi đó từng có giao tình, Tần Dương không thể trơ mắt nhìn Hoa Luyện cứ như thế bị người hại chết. "Nhất Nguyên Trọng Thủy trận." Hứa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.