Nghe đến đây, Tần Dương không còn cách nào duy trì được bình tĩnh nữa...
Hắn trăm triệu không nghĩ tới, tại thế giới này, phi lại không phải là phi tử?
Đùa ta sao?
Nơi Tử Tiêu đạo quân tọa hóa lại là trong Âm Hòe quỷ mộ, vậy làm sao còn có thể đến đó?
Con nhóc con Đức phi kia vậy mà lại là nữ nhi của Đa Nhạc quỷ vương, hơn nữa còn nghiện tự ngược...
Vụ này biến lớn rồi.
Tần Dương âm thầm cười khổ, cảm thấy trong miệng đắng chát.
Nếu cô ta là nhân tình của Đa Nhạc quỷ vương thì còn đỡ, phải ở một mình nơi đó, chắc chắn là nhân tình không được coi trọng, Đa Nhạc Quỷ Vương khẳng định sẽ không vì thế mà đại động can qua, bản thân cô ta cũng sẽ không dám làm quá ầm ĩ...
Hoàn toàn không ngờ tới, hiện tại lại trở thành nữ nhi của Quỷ Vương, nếu như mình thật sự tự đưa tới cửa, Đa Nhạc Quỷ Vương e rằng sẽ không ngại lấy lớn hiếp nhỏ, bắt hắn đưa cho nữ nhi xả giận.
"Sư huynh?" Tiểu mập mạp vẻ mặt nghi hoặc, đã nhận ra được Tần Dương có chút không thích hợp: "Sư huynh ngươi không sao chứ?"
"A, ta không sao, chỉ là bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng, còn chưa nghĩ rõ được nên làm thế nào cho tốt. Đúng rồi, ngươi nói... tên phụ bạc kia, có manh mối gì hay không?"
"Sư huynh, tại sao ngươi lại hỏi tới việc này vậy?" Vẻ nghi hoặc hiện ra càng rõ trên nét mặt Tiểu mập mạp...
"Ý tưởng của ta dựa trên người này. Trước tiên ngươi cứ nói xem ngươi nghe được thông tin gì."
"Tên phụ bạc đó sao? Ta không có thông tin gì. Chỉ nghe nói hắn hẳn là người trong Thanh Lâm thành này, tuổi không lớn, có thể là một tên tiểu bạch kiểm thực lực không được tốt lắm. Thực sự không dễ tìm."
"Ai nói chúng ta phải tìm được đúng người đó chứ, chúng ta chỉ cần trà trộn vào trong đó mà thôi." Tần Dương ra vẻ tiếc rèn sắt không thành thép, cất lời chỉ dạy.
Tiểu mập mạp lập tức hiểu ra, nhìn Tần Dương với vẻ kính trọng.
"Sư huynh, ngươi thật là can đảm a. Nếu như để cho Đa Nhạc quỷ vương biết rõ, e rằng chúng ta sẽ chết rất khó nhìn..."
"Ngươi có bỏ qua được không?"
"Không bỏ được." Tiểu mập mạp khẳng định rất chắc chắn...
"Vậy thì được rồi."
Tiểu mập mạp gật đầu lia lịa, con mắt xoay chuyển, rồi bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Đúng rồi, sư huynh, ta còn chưa biết danh hiệu của ngươi?"
"Ta họ Tần tên Hữu Đức." Tần Dương thuận miệng đáp một câu, sau đó hơi hơi nheo mắt, vỗ vỗ vai tiểu mập mạp: "Sư đệ a, làm phiền ngươi đi thu thập thông tin nhiều một chút. Chờ đến khi người của Vạn Vĩnh thương hội và Vô Lượng đạo viện động thủ, chúng ta sẽ nghĩ cách trà trộn cùng đi vào theo."
"Được."
Tiểu mập mạp xoay người rời đi. Sau khi đi ra cổng tiểu viện, gã quay người nhìn lại, trong lòng tự hỏi, Tần Hữu Đức, tên sư huynh này không phải đã đoán được tên của ta cũng là tên giả a?
Người trong sư môn này đi ra ngoài, quả nhiên có chút tài năng a, hãm hại lừa gạt há mồm liền nói ra được...
Quá lợi hại...
Tiểu mập mạp đã rời đi, Tần Dương mới lấy ra hai quyển sách, Tàng Không thuật và Dịch hình thuật...
Nằm ngoài dự liệu, trong hai môn bí thuật này, Dịch Hình thuật vốn khó hơn, nhưng học được nhanh hơn, trong khi Tàng Không thuật độ khó hơi thấp hơn chút lại chưa nắm bắt được trọng điểm, chỉ vẻn vẹn mới nhập môn mà thôi.
Nghĩ lui nghĩ tới, có khả năng chính là bởi vì Súc cốt thuật của mình đã đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, cho nên mới dễ dàng luyện thành Dịch Hình thuật.
Hắn vận chuyển Súc cốt thuật, thay hình đổi dạng, rồi dùng Dịch Hình thuật hơi chút điều chỉnh, không bao lâu, Tần Dương giống như đã chuyển đổi thành một người hoàn toàn khác, lại dùng thêm phấn thoa do hắn đặc biệt chế tạo để thay đổi màu da, đổi một bộ y phục khác, hắn liền triệt để biến thành người khác.
Quan sát mình trong gương một hồi, Tần Dương tươi cười hài lòng, ngay cả chính mình cũng không nhìn ra kẽ hở nào, phẩm giai của môn Dịch Hình thuật này có lẽ còn phải cao hơn một ít so với mình dự đoán. Tám chín phần mười là tên tiểu mập mạp cũng không nắm rõ.
Nếu không, gã không có khả năng sảng khoái giao ra như thế.
Hoàn thành thay hình đổi dạng, Tần Dương lặng lẽ rời khỏi tòa nhà, đi thẳng về phía cửa thành Tây.
Đi tới nửa đường, khóe mắt đảo qua, bước chân Tần Dương hơi hơi dừng lại.
Hắn quay đầu nhìn lại, nhìn thấy tiểu mập mạp đứng ở cửa vào cứ điểm Vạn Vĩnh thương hội, không biết đang nói gì với đối phương, từ bên trong có một gã nhân viên đi ra mời gã đi vào.
Lúc trước hắn đã từng gặp gã nhân viên này, là một tâm phúc của tên Cừu quản sự kia.
Tần Dương nghĩ nghĩ, trên mặt nở nụ cười với ẩn ý sâu xa.
Vị sư đệ Trương Chính Nghĩa này quả nhiên không phải là loại người tốt a...
Hoặc là gã từ lâu đã nhận ra được mình không phải là sư huynh của sư môn nào đó, hoặc chính là thật sự cho rằng mình đúng là sư huynh của người trong sư môn đó, nhưng vẫn hãm hại người không chút nào ngại ngần.
Nghe lời gã nói liền biết, sư môn gì đó, tám chín phần mười không phải là môn phái nghiêm chỉnh gì, ngay cả trụ sở của sư môn cũng không dám công khai, học đều là những trò mở cửa cạy khóa, thay hình đổi dạng, có thể là môn phái nghiêm chỉnh mới là lạ.
Nếu đã muốn trà trộn vào để đục nước béo cò, việc tìm tên phụ bạc giúp cho ả Đức phi kia, cần gì phải quan tâm đến thật hay giả?
Lừa người khác làm sao thuận tay bằng lừa sư huynh của mình a.
Chưa kể, ý tưởng này còn chính là của sư huynh mình đưa ra...
Tần Dương không vội vã rời đi, hắn lên ngồi trên trà lâu phía nghiêng chếch đối diện, không bao lâu sau, hắn nhìn thấy tiểu mập mạp được tên nhân viên sai vặt đó đưa ra, hơn nữa thái độ rõ ràng tốt lên rất nhiều...
Sau khi tiểu mập mạp đi ra ngoài, gã rẽ ngang rẽ dọc rồi chui vào trong ngõ hẻm, Tần Dương nhận ra được, gã là đang đi tìm mình...
Và sau khi tiểu mập mạp rời đi không bao lâu, hắn nhìn thấy Cừu quản sự từ bên trong đi ra, bên cạnh còn có một cao thủ Trúc cơ đi theo. Người đó lấy ra một cái la bàn, hơi hơi nhìn rồi đuổi theo phương hướng của tiểu mập mạp, không nhanh không chậm đuổi theo phía sau.
Tần Dương nâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch chút trà còn lại, sau đó tiện tay bỏ xuống một viên linh thạch, rồi chậm rãi đi ra trà lâu, đi ra ngoài thành.
Ra khỏi thành, Tần Dương quay đầu nhìn lại, khóe miệng cười nhạt.
Tiểu mập mạp, rốt cục vẫn còn non một chút a, mục đích cuối cùng chính là trà trộn vào trong đó, chỉ cần vượt qua phạm vi thế lực của Đa Nhạc quỷ vương, tiến vào sâu trong đó, vậy là đủ rồi, đáng tiếc ngươi không có bản đồ, chỉ có thể đi tìm người của Vạn Vĩnh thương hội để lăn lộn theo, ta thì không cần...
Hiện tại, chỉ có thể xin lỗi ngươi a, tiểu sư đệ...
Sư huynh của ngươi cuối cùng vẫn là sư huynh của ngươi...
Tần Dương chậm rãi cất bước, không nhanh không chậm bước đi tới, xung quanh bãi tha ma xuất hiện không ít người. Nghĩ lại cũng bình thường, người của Vạn Vĩnh thương hội và Vô Lượng đạo viện đều xuất hiện, còn đánh nhau một trận với người của Đa Nhạc quỷ vương, bên này liền xuất hiện nhiều người chờ xem náo nhiệt. Nhiều người trong lòng nhanh nhạy, cho dù không biết sự thật cũng có thể đoán được bọn họ sẽ không đến mức tự nhiên đánh nhau...
Tần Dương không để ý tới những người này, hắn sải bước xuyên qua bãi tha ma, đi qua rừng rậm âm trầm, nhìn thấy sương mỏng bay lên xung quanh, âm khí ngày càng mạnh, liền biết mình đã tiến vào phạm vi của Âm Hòe quỷ mộ.
Cùng lúc đó, hắn thấy hoa mắt, phía trước xuất hiện mấy chục quỷ vật, phân tán tại trên những ngôi mộ hoang tàn ở xung quanh, đôi mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào Tần Dương.
"Đi, tìm kẻ nào quyết định được tới đây, ta đã tìm được người mà Quỷ Vương muốn tìm."
Tần Dương không thèm đếm xỉa đến mấy chục quỷ vật ở xung quanh, lần này không giống lần trước, bây giờ chỉ cần dùng phù triện, hắn cũng có thể đập chết mấy chục quỷ tốt này.