"Trần công tử chờ chốc lát, để ta đi báo cho Ngô huynh một tiếng." Bỏ lại một câu nói xong, Tần Dương xoay người rời đi, tìm đến Ngô Kính. "Cừu huynh, sao rồi? Trần công tử không làm khó dễ ngươi chứ?" Ngô Kính vừa nhìn thấy Tần Dương, lập tức nôn nóng khó dằn nổi, vội vàng truy hỏi. "Ngô huynh đã lo lắng nhiều. Trần công tử chẳng qua là tính trẻ con hơi nặng mà thôi. Cuộc trò chuyện vừa rồi không tệ. Hắn mời ta đến nhà làm khách, ta không có cách nào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.