Một đường bay tới, nhìn thấy thành trì đã xuất hiện ở phía xa, Tần Dương từ trên không trung hạ xuống. Khi hắn đi ngang qua bên cạnh một người đàn ông trung niên với vẻ phong trần mệt mỏi, sắc mặt của người trung niên hơi thay đổi. Gã ta móc từ trong ngực ra một tờ giấy vàng nhăn nheo đầy nếp gấp, mở ra, trên đó in rõ khuôn mặt của Tần Dương, khuôn mặt còn mang theo nụ cười có chút ranh mãnh, liếc mắt không biết đang nhìn cái gì. "Tần Hữu Đức, đã đào mộ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.