Mục lục
Nhất Phẩm Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi nhảy vào Ống đựng bút, Tần Dương lập tức thúc đẩy chân nguyên toàn thân, âm thanh như sông lớn cuồn cuộn chảy xiết, ầm ầm như sấm sét vang rền, cùng lúc bùng lên, thần quang màu tím phóng lên trời, khí tức bao la sáng tỏ, chính khí lẫm liệt chậm rãi hiện lên trên Ống đựng bút, thần quang chiếu xuống từng tia từng tia, bảo vệ ống đựng bút vào bên trong.

Lão già mặt không biểu cảm, lần nữa vươn thủ trảo khô héo ra, duỗi tới Ống đựng bút.

Tử khí đen đặc như mực theo cánh tay lão già ồ ồ tràn xuống, hóa thành từng cái bàn tay đen thui, cái trước ngã cái sau xông lên chụp tới Ống đựng bút. Trong lúc nhất thời, tử khí trầm tịch tràn ra, lấy lão già làm trung tâm, cây rừng héo rũ, hoa cỏ điêu linh, giống như có một cái bàn tay vô hình phất qua, nơi nào nó đi qua, đều hóa thành vùng đất tử vong đen kịt chết chóc.

Tần Dương rơi vào trong Ống đựng bút, mặt trầm như nước, toàn lực thúc đẩy Ống đựng bút, một quầng sáng màu tím tỏa ra tại mặt ngoài của nó, ngăn chặn lại toàn bộ các bàn tay đen như mực ở bên ngoài.

Bí bảo Ống đựng bút này, chính là Tử Tiêu đạo quân lưu lại, không biết là bảo vật án thư của vị cường giả thượng cổ nào, lâu dài nhiễm lên khí tức của vị cường giả đó, cây đại bút đã từng đặt trong ống đựng bút cũng không biết từng viết qua bao nhiêu huyền diệu, nên mới có thể dưỡng cho ống bút chính khí lẫm liệt, vạn tà bất xâm.

Loại bí bảo này rất có tác dụng khắc chế loại người tử khí đầy trời như lão già, hơn nữa bí bảo không giống pháp bảo, hầu hết bí bảo gần như không có hạn chế gì về yêu cầu sử dụng, chỉ là, ở trong tay mỗi người sẽ phát huy uy năng thần diệu khác nhau mà thôi.

Tần Dương cảm nhận chân nguyên trong cơ thể đang điên cuồng trôi đi, nhưng Ống đựng bút cũng chỉ miễn cưỡng chống lại được, nỗi lòng bắt đầu chậm rãi trầm xuống.

Cuối cùng vẫn là thực lực chênh lệch quá lớn, nếu đổi thành cường giả cùng cấp bậc với lão giả để thúc đẩy bí bảo Ống đựng bút, trong nháy mắt là có thể trấn sát lão ta.

"Răng rắc..."

Những lớp chạm khắc trang trí phong cách cổ xưa mặt ngoài Ống đựng bút bắt đầu hiện ra từng cái vết rạn, bản thân ống đựng bút dường như cũng bị tử khí ăn mòn, vẻ sáng bóng mặt ngoài chậm rãi mờ tối, thần uy cũng từ từ tan đi.

"Răng rắc..."

Ngay khi thủ trảo của lão già đâm tới Ống đựng bút, rất nhiều vết rạn tại mặt ngoài Ống đựng bút lập tức ầm ầm nổ tung, hào quang tan biến, có vô số mảnh nhỏ trong nháy mắt liền hóa thành bột mịn.

Đột nhiên, một điểm thần quang sáng chói bùng sáng lên trong đám tử khí quay cuồng đen thui như mực, giống như là ánh sáng mặt trời vừa nhú lên, lôi cuốn đại thế, không thể ngăn cản, lập tức đuổi đi bóng tối âm u.

Kèm theo đó còn có một tiếng thiên âm cổ quái, giống như là âm thanh của thiên địa, ẩn chứa chí lý của vạn vật, giống như sấm sét rền vang, lại tựa như lời nói nhỏ nhẹ nồng ấm, rất nhiều cảm giác cực kỳ cổ quái, hoàn mỹ dung hợp thành nhất thể, ầm ầm nổ vang lên.

"Trừ tà!"

Âm điệu cổ quái vốn nghe không hiểu, chợt trong nháy mắt lại giúp người ta hiểu được ý ở trong đó, không sai lệch chút nào.

Chỉ thoáng qua, liền thấy tử khí ồ ồ cuồn cuộn như nước thải đen ngòm bỗng vang lên tiếng thình thịch rồi tiêu tan trong vô hình, cánh tay phải vươn ra của lão già giống như bị sức mạnh vô thượng đảo qua, chỉ trong nháy mắt liền hóa thành bột mịn giống như một đống cát rời rạc tán loạn.

Lão già liên tiếp lui về sau bảy bước, vẻ mờ mịt trong mắt tiêu tán, trong mắt hiện lên thần quang, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm Ống đựng bút, như lâm đại địch.

Sau khi lớp bọc ngoài của Ống đựng bút tan vỡ, Ống đựng bút xuất hiện ra lại đã hoàn toàn thay đổi hình dạng, toàn thân một màu tím sẫm, có rất nhiều hình chạm rỗng, mặt ngoài tạo hình một con dị thú nhìn giống sư tử, lưng có hai cánh. Dị thú ngẩng đầu ưỡn ngực, tình trạng đang gầm thét, hai mắt nhắm chặt, nhe răng nhếch miệng, nhưng trông không hung dữ, trái lại còn có vẻ lẫm liệt chính khí.

Tần Dương ngồi xổm trong ống đựng bút, âm thầm kinh hãi, trước đây hắn đã nghiên cứu Ống đựng bút hồi lâu, luôn cảm thấy thần uy của bí bảo này không có khả năng chỉ có như vậy, lúc đó đã tận mắt nhìn thấy Ống đựng bút bộc phát ra thần uy huy hoàng khi không có người điều khiển, mạnh hơn rất nhiều so với thời điểm do mình thúc đẩy ra lúc sau này, hơn nữa còn là cường đại về bản chất mà không phải chỉ là khác biệt về lượng...

Bây giờ nhìn thấy hình dáng của nó, quả nhiên là tự có thần uy, mạnh hơn do mình điều khiển đâu chỉ gấp trăm lần.

Thần uy của Ống đựng bút được kích phát, ngay cả loại dị bảo Huyết Lạt Ma cũng phải chủ động thu liễm toàn bộ uy năng, hóa thành một khối huyết ngọc rơi xuống, không còn nhìn thấy chút dị tượng nào.

Hơi chút lấy lại một hơi, nguy cơ đã giảm bớt, nhưng Tần Dương vẫn không thể vui vẻ nổi...

Khi Ống đựng bút không bị lão giả kích thích, thì chỉ có thể dựa vào hắn thúc đẩy, căn bản không thể tự động phóng ra thần uy, dựa vào thần uy Ống đựng bút do mình thúc đẩy, kém xa mới là đối thủ của lão già...

Cuối cùng vẫn chỉ có thể co mình tại bên trong ống đựng bút, không dám thò đầu ra...

Mà sau khi lui về phía sau, lão già liền giiống như hóa thành pho tượng, đứng tại nơi đó không chút động đậy, ánh mắt quy về tĩnh mịch, tử khí đen thui như mực cuồn cuộn quanh thân cũng biến mất không thấy.

Bên trong Ống đựng bút, Tần Dương vận chuyển công pháp, khôi phục chân nguyên, không quan tâm tới lão già ở bên ngoài.

Qua hai canh giờ sau, đến khi đã khôi phục chân nguyên, xuyên qua khe hở nhìn ra phía ngoài, hắn thấy lão già vẫn đứng yên tại chỗ không chút động đậy giống như pho tượng, ngay cả ánh mắt cũng không có chút biến đổi nào...

Tần Dương đau đầu vô cùng, tên điên ma quỷ này là định thi với mình xem ai lì hơn sao?

Lão ta đã chết rồi, cho dù có đứng ở nơi này một trăm năm, e rằng lông tóc cũng không rớt một sợi, còn mình núp ở trong Ống đựng bút này, sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu hao chết tươi.

"Ngô Vũ tiền bối?" Tần Dương cất lời thăm dò.

"Ngươi có biết lão phu là ai không?" Ánh mắt lão giả thay dao động, mặt không biểu cảm, hỏi lại câu hỏi cũ.

"Tiền bối, ngươi đừng có hỏi nữa, ngươi gọi là Ngô Vũ, là Thái thượng trưởng lão của Ma Thạch thánh tông năm nghìn năm trước, đã chết rồi, có hiểu không? Ngươi đã chết, ta cũng chết rồi. Lúc trước ta bị ngươi giết chết, ngươi còn nhớ không?" Tần Dương cắn răng, nhô đầu ra khỏi Ống đựng bút.

Quả nhiên, hai mắt lão giả trở nên mờ mịt, không hề động thủ, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt Tần Dương, vẻ mờ mịt trong mắt càng ngày càng rõ, bỗng nhiên, trong hai mắt lão giả phóng ra ô quang, nhưng ô quang lại bị thần quang tỏa ra từ Ống đựng bút chặn lại bên ngoại, không thể tiến tới.

Lão giả cũng không tiếp tục thăm dò, chỉ là cuối cùng trên mặt có chút cảm xúc, dường như đăm chiêu suy nghĩ...

"Ta đã chết rồi, ngươi cũng đã chết sao? Ta giết chết ngươi ư?" Lão giả lẩm bẩm tự hỏi, không biết là nghĩ đến cái gì: "Phải, ta hình như đã từng giết ngươi, ngươi chết rồi, vậy vì sao ngươi còn ở nơi này, ta cũng đã chết, vì sao ta cũng tại nơi này?"

"Đúng vậy, tiền bối, chúng ta đều đã chết rồi! Ngươi cũng sẽ không chết lại một lần nữa, và tương tự, ngươi cũng không có cách nào giết ta thêm lần nữa." Hai bên tóc mai của Tần Dương rịn mồ hôi lạnh, nhỏ giọt xuống, quả thực là run như cầy sấy. Nếu không có ống đựng bút chống lại, tên điên ma quỷ này chắc chắn có thể dễ dàng xem thấu Dịch Hình thuật của mình, nhìn thấu mình đang giả dạng người đã chết.

Không suy nghĩ thêm nhiều, Tần Dương lập tức tiếp tục tự cứu: "Tiền bối, sinh cơ của ngươi đã tuyệt, mạng không còn bao lâu thì đã từng tiến vào chỗ sâu trong Ma Thạch tổ mộ để tìm kiếm sự thật về sự quỷ dị nơi đó. Lúc này ngươi với ý chí bất diệt đi ra tổ mộ, tất nhiên là đã tìm được manh mối then chốt, và ta cũng là vì tìm được vì sao tổ mộ xuất hiện quỷ dị, lúc này cho dù đã chết, vẫn không cam lòng, một chút chấp niệm trong lòng không thể tiêu tan, chỉ cầu có thể tìm được sự thật."

"Ngươi tìm được cái gì?" Nghe nói như thế, ánh mắt lão giả ngưng tụ, bỗng nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc, thần thái trong mắt càng ngày càng mãnh liệt: "Không sai, ta chính là muốn tìm được sự thật, ta đã tìm được mấu chốt, nhưng mấu chốt là cái gì, ta không nhớ được, ta không nhớ được rồi..."

Lão giả điên điên khùng khùng, bên ngoài thân lại bắt đầu có tử khí đan ngòm như mực ùn ùn tản ra, khí thế cũng điên cuồng dâng lên, trên bầu trời phủ đầy mây đen, mặt đất bốc lên tử khí, cho dù Ống đựng bút bảo vệ, Tần Dương cũng cảm giác thở không nổi.

"Tiền bối! Ta biết! Ta biết!" Tần Dương vội vàng gào lên, tên điên ma quỷ này nếu là nổi điên lên, thật sự không biết Ống đựng bút có thể chống đỡ được hay không, nếu trong cơn điên, lão trực tiếp hủy hoại mảnh nhỏ bí cảnh này, vậy mình thật sự chết chắc!

"Nói! Là cái gì, sự thật là cái gì!" Vẻ mặt lão già dữ tợn, vọt tới trước Ống đựng bút, cánh tay trái chụp đến ống đựng bút, cánh tay héo không ngừng va chạm với Hạo Nhiên Chính Khí của Ống đựng bút ghỉ, cánh tay lão ta chậm rãi hóa thành bột mịn, nhưng vẫn không có ý định dừng lại, giống như đã hoàn toàn phát điên.

"Ở trong chỗ sâu, ngươi theo Âm hà đi xuống, đi đến dưới cùng nhất, nơi đó có sự thật, chính là tại đó!"

"Đúng, chính là như vậy!" Trong mắt lão giả bùng ra ô quang, giống như bỗng nhiên tỉnh táo lại, thần thái trong mắt tràn đầy trí tuệ.

"Không sai, là ở chỗ đó!" Lão giả nói lẩm bẩm, xoay người bước tới một bước, người đã tại giữa không trung, bước vào trong Âm hà, trong nháy mắt liền biến mất không thấy.

"Cuối cùng đã tìm được đường sống trong chỗ chết rồi..." Tần Dương thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt trắng bệch, tựa vào thành Ống đựng bút, thân thể ướt đẫm như vừa mới vớt ra khỏi nước...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK