Tần Dương ngồi ở đó nhấp trà rất thản nhiên, đặt câu hỏi cũng rất tùy ý...
Nhưng Trương Chính Nghĩa lại càng cảm thấy Tần Dương sâu không lường được, ngay cả chuyện này mà hắn cũng biết, vì vậy, gã càng thêm xác định suy đoán của mình, đối phương đã theo dõi mình rất lâu rồi, nhưng mình lại không phát hiện được chút gì...
Một chút may mắn cuối cùng trong lòng cũng triệt để tiêu tan...
Gã thành thành thật thật ngồi xuống, nói ra những gì mình biết...
"Sư huynh, về việc nơi Tử Tiêu đạo quân tọa hóa này, ta cũng chỉ ngẫu nhiên mà biết được. Nào ngờ bản đồ lại bị Tam Sơn bang phá hủy, bây giờ e rằng đã có không ít người biết được. Vô Lượng đạo viện tất nhiên sẽ phái cao thủ tới..."
"Những điều này ta cũng biết, người của Tam Sơn bang xăm bản đồ lên trên người, bản đồ da người vẫn còn đó. Cho nên, bỏ qua chuyện bản đồ, lẽ nào ngươi chỉ biết một chút như thế sao?" Trong giọng nói của Tần Dương có chút ghét bỏ, cốc trà trong tay cũng được đặt xuống trên bàn.
Trương Chính Nghĩa vừa nhìn thấy tư thế này, lập tức có chút nôn nóng, đây chẳng phải là chê thực lực của mình sao? Lẽ nào thông tin này đã ồn ào đến mức mọi người đều biết cả rồi?
"Sao có thể chỉ biết chừng đó chứ? Ta còn biết được, tại nơi đó, ngoại trừ bảo khí thành danh của Tử Tiêu đạo quân, Đa Bảo Thiên Luân ra, rất có khả năng còn có truyền thừa lại một bộ phận Tử Tiêu đạo kinh! Đây chính là thần công cao cấp nhất a! Người khác không biết, nhưng ta biết, Tử Tiêu đạo quân có danh hào Tử Tiêu chính là bởi vì nửa bộ Tử Tiêu đạo kinh này!"
Tần Dương không biểu hiện cảm xúc gì, nhưng trong lòng lại cuộn trào sóng lớn, lúc trước hắn lưu lại một tờ giấy, hoàn toàn chỉ là chuyện tiện tay, không hề nghĩ tới mặt sau lại kéo ra nhiều chuyện như thế này, lúc đó hắn chỉ cảm thấy tên tiểu mập mạp này có thể liên quan đến tên mao tặc đêm qua...
Không nghĩ tới, tên tiểu mập mạp này lại chính là tên mao tặc nhỏ gầy đêm qua!
Tên gia hỏa này không biết đầu óc bị gì, vậy mà lại bị hù dọa cho biến thành như vậy, thế lực của tên thần thâu mình chôn lúc trước đó rất lớn sao? Thật sự có sư môn sao?...
Với Tử Tiêu đạo quân thì hắn chưa nghe nói tới, thế nhưng hắn từng nghe nói tới về hai chữ Đạo quân này, hai chữ này không phải là tên gọi về cảnh giới, mà là tôn xưng đối với một số Đại năng, Tử Tiêu chính là phong hào, Đạo quân là tôn xưng.
Không biết thực lực của Tử Tiêu đạo quân này mạnh cỡ nào...
Trước đây, khi ở trong thành nghe người ta khoác lác, hắn có nghe kể về một chuyện xưa, nghe nói cách Thanh Lâm thành vạn dặm về phía Bắc có một cái vực thẳm sâu không thấy đáy, dài ngàn dặm, rộng hơn mười dặm, nơi đó âm phong rít gào suốt ngày, trong vực có vô số độc vật, còn có người từng nhìn thấy Âm hà trôi qua, với vô tận quỷ vật rên rỉ quay cuồng trong đó, nghe nói phía dưới vực sâu không đáy đó nối với Âm phủ trong truyền thuyết.
Và vực sâu này tên là Nhất Đao hạp, nghe nói là mấy nghìn năm trước, hai vị Đạo quân đã giao chiến với nhau tại đây, một vị Đạo quân trong đó chém ra một đao tạo nên Nhất Đao hạp này...
Trước đây có người cho rằng thực lực mình không tệ, muốn bay qua phía trên vực sâu này, đang bay bình thường chợt bị tà phong thổi qua, lập tức cắm đầu rơi xuống vực sâu, không còn thấy xuất hiện nữa, từ đó về sau, qua lại hai bên Nam Bắc bị ép buộc phải vòng ra xa thêm ngàn dặm...
Cho dù là như vậy, theo trong truyền thuyết, Nhất Đao hạp này cũng chỉ là do dư âm giao chiến tạo thành...
Vị Tử Tiêu đạo quân này, trên người có đạo kinh phẩm giai caonhất, so với hai vị Đạo quân giao chiến trong truyền thuyết, thực lực tuyệt đối chỉ cao hơn chứ không thấp.
Ngay cả là kẻ khổng lồ Vô Lượng đạo viện gần Thanh Lâm thành này, cho đến tận bây giờ vẫn chưa từng nghe nói bọn họ có được cường giả phong hào hàng đầu, bọn họ còn cách phong hào Đạo quân, loại cường giả mạnh nhất này, không biết bao xa...
Tần Dương nghe nói như vậy, trong lòng bốc lửa, nơi tọa hóa a, vậy có nghĩa là, vị Tử Tiêu đạo quân đó đã chết!
Tay hắn có chút kiềm chế không nổi nữa, muốn đi sờ sờ thi thể của vị Tử Tiêu đạo quân đó...
Kỹ năng Sờ thi của mình mặc dù có chút không có nguyên tắc, xác suất nhặt được sách kỹ năng không cao, nhưng hễ là người có tài năng, khẳng định tám chín phần mười có thể sờ ra được sách kỹ năng...
Từ những lần giải ưu cho người ta trước đây, hắn đã có thống kê tổng kết lại, đại đa số người không có điểm gì xuất sắc là sờ không được sách kỹ năng, nhưng nếu như lúc sinh tiền có am hiểu thức gì đó, vậy thì có xác suất rất cao là có thể sờ được, tựa như bản công thức nấu ăn bí mật hắn sờ được lúc trước.
Có xác suất rất lớn lấy ra được bộ phận tâm đắc nhất của đối phương lúc sinh tiền...
Nếu Tử Tiêu đạo quân đã lấy Tử Tiêu làm phong hào, vậy tất nhiên đó là thứ mà ông ta rất đắc ý, và như vậy, mình có thể sẽ nhặt được bộ Tử Tiêu đạo kinh đó.
Tử Tiêu đạo kinh a! Là thể loại có phẩm giai cao nhất trong bốn cấp bậc Kinh, điển, pháp, quyết!
Nghĩ đến điều này, trong lòng Tần Dương sục sôi ùng ục không ngừng, khó thể bình phục tâm tình, hắn sắp không kiềm chế được tay của mình, tiếp đó hình ảnh bản đồ hiện ra trong đầu, đôi chân của hắn lại dường như sắp không chịu sự kiểm soát của hắn...
Tần Dương ngồi ở đó, ánh mắt lấp lóe bất định...
"Sư huynh?" Tiểu mập mạp vẻ mặt lo lắng...
"Hả?" Tần Dương lấy lại tinh thần, nhìn lướt qua Trương Chính Nghĩa, rồi nở nụ cười hòa ái: "Trương Chính Nghĩa a, có hứng thú đi theo ta kiếm một khoản hay không hả?"
"Sư huynh, ngươi đừng nói giỡn. Chúng ta, một là không có bản đồ, hai là không biết nơi mà Tử Tiêu đạo quân tọa hóa. Hơn nữa, hiện tại có Vạn Vĩnh thương hội và Vô Lượng đạo viện cùng ra tay, với thực lực của chúng ta, muốn đục nước béo cò cũng không thể..."
"Nói thật cho ngươi biết đi." Tần Dương hơi chút suy nghĩ rồi hạ quyết tâm, chỉ một mình mình là không thể chơi trò đục nước béo cò được, thực lực của tên tiểu mập mạp này mặc dù không cao, còn chưa đến trúc cơ, nhưng ngày hôm qua mình đã nhìn thấy rồi, tên mập mạp này rất láu cá, hơn nữa hắn có một môn công pháp thay hình đổi dạng rất không tệ, tác dụng rất lớn...
"Ta có bản đồ, chỉ là không biết Vạn Vĩnh thương hội và Vô Lượng đạo viện chuẩn bị đến đâu rồi. Ta sẽ thông báo cho sư môn trưởng bối, nhưng bọn họ chưa chắc có thể đến kịp, đến lúc đó, nếu không còn cách nào nữa, ta đành phải tìm một người cùng đi."
"Sư huynh, ta nguyện đầu rơi máu chảy vì sư môn." Ánh mắt Trương Chính Nghĩa lấp lóe, lập tức thể hiện lòng trung tâm của mình...
"Đừng có đùa, tình hình sư môn như thế nào, ngươi cũng không phải là không biết, dựa vào đâu phải dẫn người ngoài như ngươi cùng đi chứ? Ngươi có cống hiến gì cho sư môn sao?" Tần Dương phì cười ra tiếng.
Trương Chính Nghĩa có chút bối rối, cất tiếng cười gượng.
"Việc này ta biết rõ, quy củ của sư môn tương đối kỳ lạ, không có khả năng lấy không chỗ tốt của người khác, nhưng là, bây giờ ta cống hiến có kịp không?"
Tiểu mập mạp nói xong, lấy ra từ trong túi trữ vật mấy quyển sách mỏng và ba miếng ngọc giản, cuối cùng cắn răng tháo cả dải ruy băng màu đen quấn trên cánh tay xuống.
"Sư huynh, ngươi cầm trước những thứ này đi, đừng khách sáo..."
Tần Dương nhìn dải quy băng màu đen của tiểu mập mạp, nhìn mà thèm, phẩm giai của thứ này không cao, chỉ là pháp khí, nhưng vô cùng hữu ích, rất linh hoạt.
Đáng tiếc, nếu như hắn cầm lấy thứ này, về sau sẽ không tiện lừa dối tiểu mập mạp nữa, hiện tại đầu óc tên này nóng sốt, nếu thật sự hạ thủ quá hung, không chừng sẽ xảy ra sự cố.
Cầm lấy mấy cuốn sách đảo mắt nhìn mấy lần, đều là một ít công pháp bí thuật, phẩm giai không cao, còn có một quyển Súc cốt thuật nhìn quen mắt, tập trung nhìn xem một chút, không khác lắm thứ mình đang luyện.
Ba khối ngọc giản, một môn Thiên Ti Độc Thủ bí thuật, một môn bí thuật ẩn giấu dao động linh lực, gọi là Tàng Không thuật, một môn cuối cùng chính là pháp môn dịch dung không hề kẽ hở của tiểu mập mạp, tên là Dịch Hình thuật.
Trong số này chỉ có môn Dịch Hình thuật này phẩm giai rất cao, không phải dịch dung, mà là một môn công pháp bắt nguồn từ Yêu tộc, pháp môn này dùng để thay đổi thân hình, khuôn mặt cũng có thể điều chỉnh được ở mức độ nhất định, điểm này có trình độ cao hơn dịch dung rất nhiều.
"Được rồi, ta liền thu lấy hai môn bí thuật này. Ngươi đi tìm hiểu tin tức trước đi." Tần Dương cầm lấy Tàng Không thuật và Dịch Hình thuật.
Nhìn bộ dạng cười toe toét của tiểu mập mạp, trong lòng hắn chợt nảy sinh ý nghĩ.
"Quy củ của sư môn, không thể lấy không, đây là một bộ phận bản đồ, để cho ngươi xem trước đi."
Nói xong, Tần Dương lấy ra một tờ giấy, ngay tại trước mặt tiểu mập mạp, hắn trực tiếp vẽ ra hình ảnh hai dãy núi có sông ngòi xoay quanh.
Tiểu mập mạp vừa nhìn qua, lập tức trong lòng yên tâm.
Quả nhiên chính là một bộ phận bản đồ da người gã từng nhìn thấy lúc trước, cho dù bây giờ không nhớ được chi tiết nhưng nhìn thấy thì vẫn có thể nhận ra.
"Sư huynh yên tâm. Ta lập tức đi tìm hiểu tin tức..."