Mục lục
Nhất Phẩm Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tiểu mập mạp, thân phận của sư đệ ta dùng có tốt không?"

Trên tờ giấy chỉ có một hàng chữ nhỏ, chữ viết trông rất bình thường, hoàn toàn không có cách nào thông qua chữ viết để suy đoán ra người viết chữ này là người như thế nào...

Hơn nữa, cuối cùng còn vẽ một cái hình mặt cười...

Tiểu mập mạp cầm tờ giấy, cánh tay run rẩy, mặt tái xanh.

Cao nhân a, lần này đã đụng phải chuyên gia chân chính rồi, người này làm việc thực sự cẩn thận a, viết ra một hàng chữ, chữ lại khó coi như thế, tại trên đường tùy tiện viết ra mấy chữ cũng có thể viết thành như vậy, trong đó không có một chút khí vận nào, không có một chút đặc sắc nào.

Dùng kỹ năng xem chữ của gã, vậy mà lại hoàn toàn không nghĩ ra được rốt cuộc đối phương là người như thế nào.

Hơn nữa, hình vẽ mặt cười chứa đầy ẩn ý này quả thực khiến người ta rợn tóc gáy.

Cất tờ giấy đi, lại nhìn nhìn túi vải trong tay, vẻ mặt tiểu mập mạp mặt càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Gã nhận biết chiếc túi vải này, đây chỉ là một chiếc túi vải rất bình thường, ở tại nơi đây, chỉ có cửa hàng thu mua hàng lậu phía sau kia mới có loại túi này, là bởi vì không có gì thu hút, ném ở bên đường cũng sẽ không người nào chú ý đến...

Nghĩ đến điều này, vẻ mặt tiểu mập mạp bỗng nhiên sáng lên, dường như hiểu ra được gì đó.

Đúng rồi, khẳng định chính là tên gia hỏa dịch dung lúc trước, chính là hắn. Ta đang tự hỏi không biết vì sao nhìn hắn có vẻ quen quen, thì ra hắn vẫn một mực theo dõi ta. Hôm nay hắn cố ý tới gặp ta, thậm chí còn suy đoán ra con đường ta sẽ đi, rồi canh giờ tới đây trước, để cho ta không đoán được là hắn đang theo dõi mình!

Đúng, chính là như vậy. Người bình thường làm sao có khả năng một lần bán ra một trăm hai mươi tám cái túi trữ vật cấp thấp chứ. Hắn là sư huynh của tên tiểu thâu ma quỷ kia. Chính là hắn! Tuyệt đối chính là hắn!

Bình thường, ta vẫn luôn tự cho rằng mình là tuyệt thế thiên tài trong nghề này, trong thế hệ trẻ tuổi không ai có thể so với mình, không nghĩ tới, lần này bị người ta theo dõi lâu như vậy mà mình lại không có cảm nhận gì, vẻn vẹn chỉ có cảm giác quen quen mà thôi...

Có tình trạng này là bởi vì giống như ngày hôm nay, người ta đã đi qua đi lại trước mặt mình thật nhiều lần rồi...

Tiểu mập mạp nghĩ tới đây, thân thể liền cảm thấy không thoải mái, giống như bị người ta lột sạch nhìn thấy hết, toàn bộ bí mật của mình đều bộc lộ ngay trước mắt đối phương, không giấu giếm được chút nào.

Đối với loại người như gã, để tình hình phát triển đến một bước này, đồng nghĩa với việc gã đã chết.

Tiểu mập mạp cầm chiếc túi vải, đứng nơi đầu ngõ, sắc mặt chợt xanh chợt trắng, biến ảo một hồi, sau đó nghiến răng nghiến lợi.

"Chết thì chết, nếu vị này đã chủ động hiện thân, tất nhiên là muốn dẫn ta đi đến! Vậy thì vẫn có cơ hội ttrao đổi!"

Nhỏ giọng lẩm bẩm mấy câu xong, tiểu mập mạp hít sâu một hơi, cất bước truy tung theo dấu vết Tần Dương lưu lại.

Chỉ khoảng nửa canh giờ, tiểu mập mạp đã truy tung được bóng dáng Tần Dương. Gã nhìn thấy Tần Dương vậy mà lại đi vào chi nhánh của Vạn Vĩnh thương hội, tiểu mập mạp không khỏi sửng sốt...

Chóc ngóc ở bên ngoài rình coi một hồi lâu, tiểu mập mạp không khỏi sinh ra cảm giác cao sơn ngưỡng chỉ...

Đây mới là cảnh giới làm tặc chí cao a, không cần chút nào che lấp giấu giếm, không chỉ đi vào Vạn Vĩnh thương hội, nơi tiêu tiền lớn nhất trong Thanh Lâm thành, hơn nữa còn bỏ tiền ra tiêu xài, con mắt không nháy cái nào, thời gian chỉ mới bao lâu a, đã chi tiêu ít nhất ba trăm linh thạch tam phẩm rồi...

Ngay cả chưởng quỹ chi nhánh này cũng bị làm cho kinh động, đặc biệt phái người một kèm một phục vụ mua sắm, ba trăm linh thạch tam phẩm a, đó là ba vạn linh thạch nhất phẩm!

Làm tặc làm đến loại cảnh giới này, cho dù hôm nay Vạn Vĩnh thương hội bị người đánh cắp sạch, chắc chắn sẽ không hoài nghi đến trên người hắn, thực sự là cao a.

Tiểu mập mạp chóc ngóc ở bên ngoài rình coi, trong lòng dậy sóng, cảm giác như đã được tái sinh vậy, lần đầu phát hiện thấy, làm tặc, vậy mà còn có thể làm như vậy.

Đang trong lúc nghĩ ngợi, gã nhìn thấy Tần Dương đi ra khỏi chinh nhánh Vạn Vĩnh thương hội, mặt trầm như nước, trực tiếp bước vào trong đại lộ.

Tiểu mập mạp ánh mắt lấp lóe, dường như phát hiện thấy Tần Dương bình tĩnh liếc nhìn về phía mình, tám chín phần mười là đã phát hiện ra mình...

Nhưng mà, trên thực tế, thật sự không phải là như vậy...

Lần này Tần Dương thực ra không phát hiện thấy tiểu mập mạp, vẻ mặt đó không phải bình tĩnh, mà là trong lòng rỉ máu.

Hơn ba trăm linh thạch tam phẩm, cứ như vậy tiêu xài ra rồi, trước sau hai lần, tồng cộng kiếm được không đến sáu trăm linh thạch tam phẩm, một lần liền tiêu hết một nửa, có thể không đau lòng được sao?

Về phần vì sao phải tới Vạn Vĩnh thương hội, đây cũng là bị ép buộc không còn cách nào, ở nơi khác, chất lượng đan dược chênh lệch không đồng đều, có khi còn sẽ xen lẫn phế đan ở bên trong, pháp khí thì càng không cần phải nói, chủng loại ít, giá cả cao, chất lượng không bảo đảm, không chừng pháp khí còn chợt hỏng hóc tại thời khắc mấu chốt nữa chứ.

Thực sự không còn cách nào, hắn đành phải tới Vạn Vĩnh thương hội để mua sắm, nơi đây, đầy đủa các loại đan dược, chất lượng đồng đều, ngoại trừ Dưỡng khí đan thường dùng cho Dưỡng khí kỳ ra, còn có loại Hoàng nha đan phẩm chất tốt hơn, toàn thành cũng chỉ có Vạn Vĩnh thương hội mới có bán, một bình Hoàng nha đan bốn mươi viên linh thạch tam phẩm, loại hàng đắt tiền.

Về phần pháp khí, hắn chướng mắt pháp khí cấp thấp, giá cả pháp khí trung cấp thì từ một trăm linh thạch tam phẩm trở lên, hơi tốt một chút, chính là ba bốn trăm linh thạch tam phẩm, mua không nổi...

Cuối cùng, chỉ có thể mua năm bình Hoàng nha đan, thêm một đống vật liệu tốt nhất dùng để chế tác pháp phù.

Về phần vì sao chưởng quỹ nhiệt tình như thế, hoàn toàn là bởi vì cho rằng hắn là một Phù sư chân chính, nghe nói là bởi vì mấy ngày trước Phù sư khách khanh tọa trấn Vạn Vĩnh thương hội đã tiêu tùng...

Hiện tại bọn họ đang lo lắng về nguồn cung cấp...

Dù sao, chịu mua nhiều vật liệu tốt nhất như vậy, tuyệt đối không phải là loại Phù sư mới biết chế phù.

Tần Dương mang theo một đống vật liệu, vòng một vòng, trở lại tiểu viện "Vương tiểu ca", đang chuẩn bị chế tác một chút phù triện và một ít Mặc lục vừa học được, để chuẩn bị sẵn sàng cho bất cứ tình huống nào...

"Cóc cóc cóc..."

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Tần Dương mở cửa ra, hắn nhìn thấy chính là khuôn mặt quen thuộc lúc trước, tên tiểu mập mạp kia.

"Đại ca, ta sai rồi, ta không nên dùng danh hiệu của sư đệ ngươi, ngươi tha cho ta đi, ta hướng về sư môn đã lâu, rất muốn được nhập môn, nhưng mà tìm không được sơn môn, thực sự là nhất thời hồ đồ..."

Tiểu mập mạp vừa nhìn thấy mặt hắn liền xổ ra một tràng lải nhải, Tần Dương sửng sốt, chuyện gì vậy chứ?

Hắn nghĩ lại một chút, phía sau tên thần thâu mình chôn lúc trước là có sư môn sao? Thảo nào cảm thấy gã không đơn giản.

"Vào đi rồi nói tiếp." Tần Dương không biểu hiện ra cảm xúc gì, mặt không biểu cảm, trong lòng lại bỗng nhiên có ý định...

Sau khi tiểu mập mạp đi vào, hắn dẫn tiểu mập mạp đi đến một căn phòng ở bên cạnh.

Trên cửa phòng treo một ổ khóa lớn, Tần Dương đưa tay phất qua trên khóa, sau đó nhẹ nhàng chụp một cái, ổ khóa lập tức được mở ra, hắn tiện tay ném ổ khóa sang một bên, sáu đó Tần Dương cất bước đi vào.

Đi theo ở phía sau, trên mặt tiểu mập mạp lóe lên vẻ hiểu ra.

"Luôn luôn nghe nói, theo quy củ của sư môn, toàn bộ ổ khóa đều không có chìa khóa, không nghĩ tới đúng là sự thật. Động tác này của sư huynh hẳn chính là Bạch Câu thủ trong truyền thuyết a? Quả nhiên là giống như thời gian qua nhanh, thoáng chốc liền trôi qua, thật là lợi hại a."

Tần Dương mặt không đổi sắc, sau khi đi vào trong căn phòng nhỏ này, hắn mở ra miệng lò sưởi phía dưới giường, lắc lắc người, thân thể giống như không có xương cốt, thân hình thấp xuống một nửa, trực tiếp chui vào miệng lỗ chỉ rộng khoảng một thước kia.

Tiểu mập mạp đi theo ở phía sau ánh mắt sáng lên, cũng chui theo vào.

Tiến vào bên trong, tiểu mập mạp phát hiện thấy, phía dưới là một không gian ngầm rộng tương tự khoảng sân, bên trong có đủ mọi thứ, nhưng lối ra vào chỉ rộng một thước.

"Đại ca, ta tên là Trương Chính Nghĩa..." Tiểu mập mạp há mồm tự giới thiệu, Tần Dương bỗng nhiên giơ tay lên, ngăn cản gã nói tiếp, sau đó hắn tới ngồi vào ghế, cầm cốc trà, lạnh nhạt nhìn Trương Chính Nghĩa.

"Trước tiên nói một chút, đêm qua, người gây náo loạn trong Tam Sơn bang, là ngươi đúng không? Về việc bản đồ, ngươi biết bao nhiêu?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK