Mục lục
Nhất Phẩm Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lần nữa đặt chân lên bờ đầm bên kia, ý niệm hiện lên, kim quang dưới chân Tần Dương tan đi, hiện ra lại một quyển Mặc lục, phù văn kim quang buống xuống trên đỉnh đầu cũng vậy.

Một đường băng qua đầm lầy, lực lượng phòng hộ của Mặc lục chẳng qua mới chỉ dùng một chút, tiêu hao cực kỳ ít, kim quang Mặc lục cũng chỉ tiêu hao một phần ba lực lượng mà thôi.

Sau khi khôi phục nguyên dạng, nó lập tức bắt đầu chậm rãi khôi phục, nhiều nhất là thời gian một ngày, nó sẽ khôi phục toàn bộ lực lượng.

Quay đầu nhìn lại, ở ngoài vài dặm vẫn còn có hai con quái vật giống như bị điên, đuổi theo không bỏ.

"Sớm muộn gì ta cũng sẽ phá tan sào huyệt bọn mi!" Tần Dương cất tiếng cười lớn, xoay người rời đi, đi thẳng đến rừng cây đa.

...

Bên ngoài, ba vị cao thủ đồng thời dốc sức, nỗ lực cưỡng ép luyện hóa ống đựng bút, hình dạng tổng thể của ống đựng bút đã hoàn toàn bộc lộ ra từ lâu, tại vị trí vực sâu lúc trước, mặt đất bị lột bỏ trăm trượng, chỉ còn lại chiếc ống đựng bút thẳng tắp cao trăm trượng dựng đứng tại nơi đó.

Nhưng vào lúc này, chiếc ống đựng bút phong cách cổ xưa run lên nhè nhẹ, giống như sắp bị người rút lên khỏi mặt đất.

"Không nghĩ tới, bí bảo này mạnh hơn cả chúng ta dự liệu, cả ba chúng ta đồng loạt ra tay mà phải mất hết một tháng thời gian. Linh Đài thánh nữ mắt sáng như đuốc a..." Kim chưởng quỹ đứng trong không trung, cất tiếng cảm thán.

"Kim chưởng quỹ hối hận rồi sao?" Bên trong Thất Hương xa truyền ra giọng nói trong trẻo và lạnh lùng của Linh Đài thánh nữ, giống như tiếng suối băng rơi vào ngọc bích.

"Không phải như vậy, nói đùa mà thôi. Nói tới chuyện này, trái lại hiếu kỳ, đã một tháng rồi, người của Ma Thạch thánh tông nếu tự chạy tới, chắc hẳn cũng đã đến nơi, vì sao không thấy bóng người nào chứ? Ma Thạch thánh tông không thể không biết chuyện nơi này a..." Trong giọng điệu của Kim chưởng quỹ có phần nghi hoặc...

"Ha ha ha, Kim chưởng quỹ bế quan lâu dài không ra ngoài, e rằng không biết, Ma Thạch thánh tông có rắc rối quấn thân, Mạc tông chủ sứt đầu mẻ trán, ba lần tức muốn bể phổi, nào còn có tâm tình tới quản chuyện nơi đây." Đại trưởng lão cười ha hả, hoàn toàn không còn duy trì hình tượng.

"A? Chuyện gì lại có thể khiến cho Mạc tông chủ tức giận đến như vậy?"

"Các ngươi biết Đạo môn chứ?"

"Đạo môn? Tông môn này không phải đã bị hủy diệt mấy vạn năm rồi sao? Hiện tại chỉ còn lại một ít truyền thuyết. Trước đây từng có nghe nói Đạo môn trọng lập, nhưng ngay cả đại bản doanh của Tông môn cũng không có. Mạc tông chủ làm sao lại trêu chọc đến Đạo môn rồi chứ?" Kim chưởng quỹ rất hiếu kỳ, Vạn Vĩnh thương hội quả thực rất quen thuộc với Đạo môn này...

Mấy vạn năm trước, thời điểm Vạn Vĩnh thương hội đang lúc lớn mạnh, từng đụng chạm người trong Đạo môn, lúc đó, Hồ Lương đại chưởng quỹ dõng dạc tuyên bố, nói phải bắt bằng được đạo tặc của Đạo môn, sau đó, chỉ trong một đêm, bọn họ bị trộm sạch một cái bí khố, Đại chưởng quỹ lúc đó bị làm cho tức giận hộc máu ba ngày, giận đến mất thần trí, giận dữ mắng chửi bảy ngày nhưng vẫn không tìm được chút bóng người nào...

Về sau, Đại chưởng quỹ Hồ Lương bị điều đi, y dốc hết tâm huyết, đặc biệt sáng chế mấy loại bí thuật, cấm chế, chuyên dùng để khắc chế loại người xuất quỷ nhập thần của Đạo môn. Đáng tiếc còn chưa có cơ hội giao đấu, người của Đạo môn lại bị người ta tìm được nơi đóng quân, chỉ mấy ngày liền bị diệt...

Không nghĩ tới mấy vạn năm trôi qua, hiện tại vậy mà vẫn còn có dư nghiệt của Đạo môn xuất hiện...

"Mạc tông chủ không giữ miệng, ba năm trước đây khi đi thăm bằng hữu, không biết tại sao lại khẩu xuất cuồng ngôn, gièm pha Đạo môn trước đây một trận, người trong đạo môn xuất hiện mấy năm nay cũng bị châm biếm là tên hề nhảy nhót..." Đại trưởng lão nói đến đây, nhịn không được cất tiếng cười.

"Nào ngờ, ba năm trôi qua, chính Mạc tông chủ cũng đã quên việc này, nhưng không ngờ, quần thể tổ mộ của Ma Thạch thánh tông lại bị người lật tung, quan tài của sư tôn Mạc tông chủ bị lấy ra đặt tại bên ngoài cổng Ma Thạch thánh tông, ép buộc Mạc tông chủ phải chủ động đi ra xin lỗi về những lời đã nói trước đây, nói rằng nếu không cúi đầu trước mặt mọi người, sẽ ‘mời’ các tiên hiền của Ma Thạch thánh tông ra ngoài phơi nắng..."

"Việc này..." Kim chưởng quỹ nghe nói như vậy, tức thì bật cười khanh khách, đây quả thật là tác phong của Đạo môn, rất thiếu đạo đức...

Nhưng mọi người nghe được như vậy, đều vô cùng vui vẻ, Ma Thạch thánh tông nhất định sẽ không nhượng bộ, Đạo môn khẳng định cũng sẽ không dễ dàng dừng tay. Đạo môn không đi trêu chọc mình, mình cũng đừng đi trêu chọc bọn họ là được. Có thể ra vào Ma Thạch thánh tông như không có gì, cho thấy truyền nhân của Đạo môn đã xuất thế nhiều năm, không có tới gậy họa bọn họ, mọi người đều thắp hương cám ơn rồi...

Gây họa Ma Thạch thánh tông, vậy mặc bọn họ đi, dù sao, cho dù người khác sẵn lòng hỗ trợ, Ma Thạch thánh tông cũng sẽ không chấp nhận...

"Ông..."

Một tiếng ngân nhẹ, vang vọng thiên địa, ba vị cao thủ lập tức dừng nói chuyện phiếm.

"Các vị, Ống bút sắp bị luyện hóa rồi!"

Ống đựng bút trăm trượng dựng đứng trên trên mặt đất phóng vọt lên cao, tỏa ra hào quang, tạo ra hàng ngàn hàng vạn gợn sóng, trước sự hợp lực luyện hóa của ba cao thủ, Ống bút cao trăm trượng nhanh chóng thu nhỏ lại, linh quang càng thêm sáng rực, lực lượng ba người vậy mà có xu hướng bị ép lui.

Nhưng trong tích tắc, ba vị cao thủ đồng loạt gia tăng lực lượng, toàn lực ứng phó, ống đựng bút thu nhỏ lại với tốc độ nhanh hơn, chỉ qua mấy hơi thở, nó đã biến thành một cái ống đựng bút cao hơn ba tấc, hào quang toát ra chói mắt, giống như mặt trời chói chang.

"Đa tạ nhị vị tiền bối xuất thủ tương trợ." Linh Đài thánh nữ cất tiếng cảm tạ, linh quang cuốn qua, muốn cuốn ống bút về phía mình.

Đúng lúc này, chợt thấy giữa không trung đột nhiên xuất hiện một bàn tay, chụp lấy ống đựng bút, chỉ thoáng cái lại rút vào trong hư không, biến mất không thấy...

"Lớn mật!" Linh Đài thánh nữ quát lên chói tai, hàng ngàn hàng vạn thần quang bùng ra, giống như là ngàn vạn lưỡi dao sắc đan xen nhau, cắt vào thiên địa, những kẽ nứt màu đen xuất hiện, hư không vỡ nát, sóng khí cuồn cuộn.

Chỉ trong chớp mắt, tất cả mọi thứ trong phạm vi mười dặm đều bị cắt xén thành bột mịn, mà trong sóng khí này, bỗng nhiên xuất hiện một lão già mặc hắc y, thân thể linh hoạt cực kỳ, chỉ qua hai lần nhào lộn đã thoát ra được vùng không gian đầy chết chóc này một cách khó giải thích nổi.

"Hắc, tiểu nữ oa, ta chỉ là thấy chiếc ống đựng bút này tinh xảo, lấy về chơi đùa mà thôi, cần gì phải quá tức giận như thế?" Đuôi lông mày lão già buông rũ bên khóe mắt, nháy nháy mắt, tay cầm chiếc ống bút lúc lắc đung đưa, bàn tay vững vàng như núi, không chút nào run rẩy.

"Diệu thủ không không, Lăng hư đạc bộ, rất giỏi, thì ra là tiền bối Đạo môn giá lâm, thất kính." Ánh mắt Kim chưởng quỹ lấp lóe, chắp tay hành lễ.

"Tiểu tử ngươi rất có ánh mắt, biết được không ít. Ta muốn chiếc ống đựng bút này rồi. Giá cả sao? Tặng các ngươi một câu nói, các ngươi quá coi thường Tử Tiêu đạo quân rồi, cho dù chết rất vội vàng, thu xếp bố trí sau đó cũng sẽ không đến mức đơn sơ như thế này." Lão đầu cười hắc hắc, thân thể lay động nhoáng lên, lập tức biến mất không thấy nữa...

Linh Đài thánh nữ muốn đuổi theo, nhưng thấy sắc mặt Đại trưởng lão nghiêm trọng, thần quang trong mắt tăng vọt, không ngừng nhìn vào lòng đất, dò xét.

"Đừng đuổi theo, đã xảy ra chuyện!"

Tiếng nói vừa dứt, liền nhìn thấy giữa không trung giống như có hư ảnh của một phương thế giới trôi nổi, phản chiếu ra bí cảnh kia.

Răng rắc...

Hư ảnh tách ra một cái khe hở, một bộ phận của hư ảnh hiện ra trong khe hở, nhanh chóng trở nên ngưng thực...

Răng rắc... Răng rắc...

Từng âm thanh giòn giã vang lên liên miên không dứt, hư ảnh hiện lên trên bầu trời, càng ngày càng xuất hiện nhiều khe nứt, dày đặc chi chít, sau đó còn nhìn thấy trong khe nứt trên hư ảnh có thân cây không lồ bị chặt đứt ngang, từ trên trời rơi xuống...

"Hỏng rồi, bí cảnh sắp triệt để sụp đổ rồi!" Kim chưởng quỹ biến sắc.

"Thảo nào nơi này có thể hình thành một phương quỷ mộ, thì ra là cục trung cục, từng vòng từng vòng đan móc vào nhau!" Đại trưởng lão mắt như ngọn đèn, soi sáng đại địa, vẻ mặt càng ngày càng khó coi.

"Đại trưởng lão, sao vậy?"

"Thực lực, ánh mắt bọn ta không đủ, nhìn không đủ thấu triệt, nhìn không ra được sự huyền diệu trong bố trí của Tử Tiêu đạo quân. Nếu là các cường giả như Tông chủ giá lâm, tất nhiên sẽ nhìn ra được, Ống đựng bút bị luyện hóa, bí cảnh sẽ sụp đổ, như vậy sẽ không ai dám tùy tiện xuất thủ, chỉ giữ lại Ống bút, giữ lại bí cảnh như một nơi bảo địa, không ngừng đưa môn hạ đệ tử vào trong mưu cầu truyền thừa của Tử Tiêu đạo quân, và lăng tẩm thực sự của Tử Tiêu đạo quân sẽ vĩnh viễn vững chắc như núi Thái Sơn, không ai tìm được."

"Đại trưởng lão, ý của ngươi là?"

"Không sai, Ống bút bị luyện hóa, bí cảnh tan vỡ, bọn ta đánh bậy đánh bạ, lỗ mãng xuất thủ, đã dẫn ra lăng tẩm thực sự giấu tại dưới bí cảnh! Lăng tẩm của Tử Tiêu đạo quân vậy mà lại thật sự ở tại nơi đây!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK