Trần Hữu Đạt vác đại chùy gãy cán đi thẳng đến phòng luyện khí. Khi đi được nửa đường gã nhìn thấy Phúc bá, gã nhấc tay chào. Phúc bá gật gật đầu, xoay người đi mấy bước, sau đó vẻ mặt đột nhiên cứng lại, thân hình lóe lên, hóa thành một vệt sáng, trong nháy mắt đã xuất hiện tại trước mặt Trần Hữu Đạt, con mắt nhìn chằm chằm vào cây đại chùy gãy cán mà Trần Hữu Đạt đang vác. "Hữu Đạt, ngươi... Ngươi đưa thứ này cho ta xem một chút." Ánh mắt Phúc bá...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.