Cuộc đời không còn gì luyến tiếc. Ánh mắt Sửu kê trống rỗng, sau khi xác nhận mình đã hoàn toàn bị luyện hóa, trong suy nghĩ của nó chỉ còn lại mấy chữ trên. Nó là Nguyên linh của pháp bảo, cùng với bản thể của pháp bảo, có thể nói là hai phần của một thể, nếu luyện hóa theo cách bình thường, chính là dựa vào thời gian dày công mất sức để luyện hóa từng chút từng chút một, cho đến khi hoàn toàn luyện hóa, pháp bảo sẽ giống như phần thân thể mở rộng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.