"Răng rắc..." Lần thứ ba khi Trương Chính Nghĩa nhìn thấy lưng mình, nhìn thấy thi thể không đầu của mình, lời nói đến bên mép không còn cách nào nói ra miệng được nữa. Trong nháy mắt khi gã tỉnh lại lần nữa, gã lập tức hét lên như lợn bị chọc tiết. "Sư huynh, chờ một chút! Năm phần..." Nói còn chưa dứt lời, gã lại một lần nữa cảm nhận được thân thể bị trói buộc, hai tay Tần Dương nhẹ nhàng giữ lấy đầu gã, Trương Chính Nghĩa rõ ràng đã già đi ít nhất mười tuổi, lần này
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.