Ánh nắng chói chang đã nghiêng về phía tây, nhìn thấy Tần Dương vẫn còn đang trầm tư, Trương Chính Nghĩa có phần không kiềm chế được nữa. "Tần sư huynh?" "Gọi làm gì mà gọi, ta đang suy nghĩ giúp ngươi chuyện của ngươi nha." "Úc..." Trương Chính Nghĩa thành thành thật thật đứng yên một bên, lần này gã thực sự hoang mang và lo sợ. Bị biến hình thành một yêu quái hình thù quái dị, việc này cũng không đáng gì, vừa xấu vừa mập mạp đã nhiều năm, gã không quan tâm xấu hơn một chút... Mấu chốt là thực
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.