Mục lục
Nhất Phẩm Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng đã tìm được nơi có liên quan tới bản đồ, tuy nhiên trong lòng Tần Dương không có bao nhiêu vui mừng...

Quần thể công trình kéo dài này, khí thế sâm nghiêm, chỉ tới gần cũng đã cảm thấy khí huyết trong người bị đông lại, đưa mắt đảo qua, liền có thể nhìn thấy bên trong dày đặc canh gác, bốn phía còn có bốn quỷ vật khổng lồ cao mười trượng, to lớn thô kệch, toàn thân toát ra quỷ khí xông thẳng trời, đứng sừng sững tại đó, con mắt của cự quỷ này giống như là hai chiếc đèn lồng to lớn, soi sáng xung quanh, không ngừng dò xét...

Tần Dương nhìn tới, trong lòng đột nhiên ớn lạnh...

Bỗng nhiên cảm thấy kế hoạch mình lấy hạt dẻ trong lò lửa, đục nước béo cò dường như xuất hiện một điểm sơ suất...

Đã quên thực lực của mình chỉ là Dưỡng khí mà thôi...

"Đứng ngây ra đó làm gì vậy, đi nhanh đi." Trong mắt quỷ tốt theo ở phía sau hắn hiện lên vẻ khinh thường, vẻ mặt đầy kiêu ngạo, rất thỏa mãn vói vẻ mặt sững sờ kinh ngạc của Tần Dương.

Tần Dương không nói lời nào, tiếp tục đi tới phía trước, chỉ là quay đầu nhìn lại một cái, trong lòng lẩm bẩm, sư đệ tiện nghi của ta, ngươi nhất định phải dốc sức nhiều một chút, cứ đẩy ta vào chỗ chết đi, đừng khách sáo...

Dưới sự áp giải của quỷ tốt, một mạch tiến vào một góc của quỷ thành này. Nơi đây là một tòa nhà bằng đá thoạt nhìn không có gì khác với các tòa nhà khác, chỉ là xung quanh không thấy có cánh cửa nào, chỉ có một lớp sương mù đen bao phủ.

Khi Tần Dương được đưa đến nơi đây, liền nhìn thấy hắc vụ mở ra một cái lỗ hổng, một tên quỷ tốt mặc trang phục binh lính từ trong đó đi ra.

"Đây là?"

"Đây là tới bán tin tức."

Trên mặt tên tiểu quan lóe lên vẻ chợt hiểu, quan sát Tần Dương từ trên xuống dưới một lần, không có nhiều lời, dẫn Tần Dương đi về phía hắc vụ. Khi đi tới trước vùng hắc vụ, nhìn thấy tên tiểu quan kích hoạt lệnh bài trong tay, hắc vụ liền mở ra một khe hở, đủ cho người đi qua.

Sau khi đi vào trong, tên tiểu quan thấy Tần Dương đang nhìn chiếc lệnh bài của mình, gã lập tức cười nhạt: "Hắc vụ này nuốt hồn mục cốt, bên trong có vô số độc trùng nhỏ bé không thể nhận ra, chỉ có kết hợp lệnh bài và bí pháp lại mới có thể bức lui chúng. Đã tiến vào trong hắc lao này, căn bản không có khả năng chạy ra được. Hơn nữa, cho dù chạy ra được nơi đây, ở bên ngoài còn chết nhanh hơn."

Tần Dương gật gật đầu, tự nhiên biết rõ, nếu hiện tại một mình xuất hiện tại trong quỷ thành này, chắc chắn sẽ chết thê thảm...

Sau khi tiến vào Hắc lao, sắc mặt Tần Dương có chút khó coi...

Hắc lao khá rộng lớn, không thấy hàng rào, cũng không thấy cột trụ, mỗi một phòng giam độc lập đều là do hắc vụ mỏng manh ngăn cách tạo ra.

Trong những phòng giam này, đại đa số đều trống không, còn trong các phòng giam có tù phạm, hơn phân nửa đều là tu sĩ nhân loại, tù phạm quỷ vật, chỉ có hai tên, còn là quỷ thân mờ nhạt, ngay cả chết cũng khó, bộ dạng nửa chết nửa sống...

"Hắc, thành thật ở đây chờ đợi đi, đây đều là tới bán thông tin." Ngục tốt cười cười quỷ dị, đẩy Tần Dương vào một trong số các phòng giam đó...

Lúc này, Tần Dương rốt cục đã hiểu được, vì sao lúc trước hai tên quỷ tốt bàn giao cho nhau lại ngắn gọn như thế, thì ra lúc trước đã có không ít kẻ to gan lớn mật tới bán tin tức giả...

"A..."

Bỗng nhiên, một tiếng hét thảm vang vọng trong nhà tù.

Tần Dương đưa mắt nhìn tới, nhìn thấy có tu sĩ trong một phòng giam thò một tay qua lớp hắc vụ mỏng manh kia...

Đáng tiếc, cái tay đó đang rất nhanh biến thành bạch cốt với tốc độ mắt thường có thể thấy rõ, hắc vụ mỏng manh bao phủ trên nó, phần bạch cốt còn lại nhanh chóng vỡ vụn tiêu tan, ngay cả một mẩu vụn cũng không sót lại.

Tu sĩ đó rút tay về, thế nhưng là lớp hắc vụ mỏng manh bao phủ trên vết thương lại nhanh chóng lan lên trên, chẳng qua chỉ một hai hơi thở, non nửa cánh tay đã biến mất không thấy.

Đột nhiên, tu sĩ đó cắn răng, lấy ra một thanh trường đao, chém thẳng lên vai mình, cánh tay của gã lập tức bị chặt đứt ra.

Sau khi bị chặt đứt rơi xuống, cánh tay tiêu tan càng nhanh hơn, chỉ qua hai ba hơi thở, cánh tay đã biến mất vô tung vô ảnh, máu tươi phun ra từ vết thương, phun vào trong lớp sương mỏng đó cũng biến mất ngay lập tức.

Phía xa xa, ngục tốt mới đi tới cửa, quay lại nhìn, cất tiếng cười nhạo, rồi quay đầu rời đi, hoàn toàn lười để ý tới.

Trong nhà tù, một đám tù phạm câm như hến, lông tơ dựng đứng, rợn tóc gáy.

Tần Dương đứng ở trong phòng giam, nhìn bốn vách tường do màu đen sương mỏng tạo thành, trái tim nhịn không được đập mạnh không ngừng, đây nào phải là phệ hồn hủ cốt, mà trực tiếp là ăn sạch sẽ...

Thảo nào bên trong nhà tù này không có bất kỳ một tên ngục tốt nào, và những người bị giam vào đây cũng không bị soát người, không bị xích lại...

Đã có hắc vụ này, cần gì phải phí công nhiều chuyện như vậy.

Không có nhà giam như trong dự liệu, vậy tự nhiên sẽ không có những thứ như khóa cửa, muốn chạy trốn, chỉ có thể nghĩ cách khác.

Tần Dương sờ sờ túi của mình, âm thầm lẩm bẩm, hi vọng những gì mình nghe nói đều là thật.

-----

Một ngày trôi qua chỉ trong nháy mắt...

Chính Ngọ ngày hôm sau, tại thời điểm ánh nắng gay gắt nhất, một đám người của Vạn Vĩnh thương hội, trùng trùng điệp điệp xông tới bãi tha ma, tiến thẳng đến Âm Hòe quỷ mộ.

Mấy chục tu sĩ xông tới Âm Hòe quỷ mộ, giằng co với đám quỷ vật trấn thủ cửa vào.

"Tiểu mập mạp, sư huynh của ngươi ở đâu?" Cừu quản sự nghiêm mặt, trong mắt toát ra lệ khí, nhìn chằm chằm vào Trương Chính Nghĩa.

"Có thể... Là có việc gì đó làm trì hoãn thời gian..." Mồ hôi lạnh đổ ra trên thái dương của Tiểu mập mạp, trong lòng mơ hồ dâng lên cảm giác không ổn, vị sư huynh nhặt được đó của mình sẽ không phải là biết được mình lừa hắn a?

Đúng lúc này, đám quỷ tránh ra một con đường, tên quỷ binh răng nanh cất bước đi tới, mắt hổ đảo qua, sát khí bức người, nhìn thấy tiểu mập mạp ở sau lưng Cừu quản sự thì chăm chú nhìn kỹ.

"Ngươi là Trương Chính Nghĩa?"

"Hả?" Tiểu mập mạp bật thốt lên, trong lòng càng thêm nghi ngờ, tên hàng này làm sao biết được mình? Hơn nữa, ánh mắt này là có ý gì? Ghét bỏ?

Không đợi cho tiểu mập mạp kịp phản ứng, quỷ binh răng nanh liền chắp tay với Cừu quản sự: "Cừu quản sự quả nhiên nói chuyện giữ lời, nếu như các ngươi đã đưa người mà tiểu thư muốn đến đây, vậy thì Quỷ Vương đại nhân tự nhiên cũng sẽ nói lời giữ lời. Đợi ta dẫn người này đến cho tiểu thư xác nhận, sau đó sẽ trả lời cho các ngươi."

Cừu quản sự hơi chút sửng sốt, nhìn lướt qua Trương Chính Nghĩa đang thấp thỏm bất an, có vẻ muốn chạy trốn, trong lòng bốc lên lửa giận, thì ra chính là tên gia hỏa này, gã chính là tên phụ bạc đó, thảo nào tên này biết được nhiều như vậy, còn chủ động đưa tới cửa! Vừa ăn cướp vừa la làng!

"Chuyện này có hiểu lầm a!" Trương Chính Nghĩa lui về phía sau một bước, miệng đắng chát, hơi chút suy nghĩ lại, làm sao còn không biết, vị sư huynh nhặt được trên đường đó vậy mà đã đẩy mình vào hố rồi!

Đến lúc này, Cừu quản sự làm sao sẽ cho tên tiểu mập mạp này nhiều lời, đưa tay một trảo, nắm lấy cổ tiểu mập mạp, chân nguyên chấn động, thân thể tiểu mập mạp lập tức mềm nhũn như là không xương.

Lúc này, có phải là tên tiểu mập mạp này hay không, đã không có ý nghĩa gì lớn, bởi vì đối phương chỉ đích danh cần tên tiểu mập mạp này.

Cừu quản sự không cho gã giải bày, trực tiếp ném tới cho tên quỷ binh răng nanh ở đối diện.

Đợi cho đối phương mang tiểu mập mạp rời khỏi, Cừu quản sự mới nghiêm mặt nói với vị trung niên ở bên cạnh: "Người của Vô Lượng đạo viện còn chưa tới sao?"

"Chắc là sắp rồi. Dựa theo kế hoạch, bất kể như thế nào đều là hôm nay, không thể tiếp tục kéo dài. Cho dù Đa Nhạc quỷ vương ngăn cản, hôm nay Vô Lượng đạo viện cũng sẽ phái cao thủ đến đây kiềm chế, dù cho có phải trở mặt cũng không tiếc."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK