Đi tới Lâm Phong hào, Tần Dương rất kinh ngạc khi nhìn thấy thuyền trưởng Lâm Phong. Thuyền trưởng Lâm Phong đầu tóc bạc trắng như tuyết, khuôn mặt tiều tụy, ánh mắt mờ đục, làn da khô và nhão, những đốm đồi mồi già nua phủ khắp toàn thân, bộc lộ rõ khí tức héo rũ chết chóc của tuổi xế chiều. "Nào, tới đây, ngồi đi." Thuyền trưởng Lâm Phong hơi khom người, đặt nông cụ trong tay xuống, rửa sạch sẽ bùn đất dính trên tay, chậm rãi pha trà cho Tần Dương. "Thuyền trưởng, ngươi đây là..." Tần Dương
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.