Mục lục
Nhất Phẩm Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù lão nhân thích tự tâng bốc mình, nhưng quả thực là có bản lĩnh thật sự.

Hành tẩu tại trong bóng tối của thế giới, dư âm giao chiến hoàn toàn không gây ảnh hưởng gì tới hai người, trong biển linh quang mênh mông, dù cho tại nơi đây đã bị suy yếu đi hơn phân nửa, nó vẫn chói mắt đến mức Tần Dương không mở mắt nổi.

"Đến rồi." Lão đầu đè thấp giọng nói, ánh mắt lấp lóe quan sát xung quanh, trên mặt đầy vẻ tiếc nuối...

Tần Dương đưa mắt nhìn, hiện ra trước mắt chính là quần thể công trình nguy nga lộn glẫy, lan can, ngọc trụ chạm khắc, đảo mắt nhìn quanh, quả thực là mù sáng hai mắt, tất cả mọi thứ đều được chế tạo từ những vật liệu cực phẩm, ngay cả là đá đen không thu hút trên mặt đất, bên trong đều có giấu giếm Đạo văn, kết nối với tất cả xung quanh thành một khối hoàn chỉnh.

Mặc dù vậy, trông nơi này không có chút cảm giác nhà giàu nào, chỉ có sự thâm trầm, yên tĩnh, tĩnh mịch, cổ xưa, nội liễm...

Thần quang trên đỉnh đầu hóa thành vòm trời bao phủ toàn bộ quần thể công trình tráng lệ này, từng đợt từng đợt chấn động từ dư âm giao chiến tràn tới, nhưng không cách nào tổn thương đến chút nào nơi đây, toàn bộ lực lượng đều bị chắn lại trên vòm trời.

Ở tại đây ngước lên nhìn trời, nhìn thấy lại là mặt đất phản chiếu ở trên bầu trời, đây là bởi vì bản thân lăng mộ bị đảo ngược, nhưng đứng ở nơi này lại không cảm giác được mà thôi...

"Tiểu tử, thế giới nơi đây bị đảo ngược, hầu hết bí thuật bí pháp đều vô dụng tại nơi này, pháp bảo đê giai cũng không thể phát huy được uy năng ở đây, ta chỉ có thể đưa ngươi đến nơi này, nếu tiếp tục đi tới phía trước, lão phu tất nhiên sẽ bị phát hiện." Lão nhân hiếm thấy mà lộ ra vẻ nghiêm túc, ánh mắt thâm trầm, khi nhìn vào sâu trong quần thể công trình, vẻ mặt khó thể che giấu được sự kiêng kỵ.

"Không phải là rất dễ dàng sao?" Tần Dương có phần kinh ngạc, nơi này chỉ mới bước vào lăng tẩm a...

"Lão phu khoác lác một chút không được sao?" Sắc mặt lão nhân đen lại, nhưng cũng rất sảng khoái thừa nhận thực lực của mình không đủ: "Ở bên ngoài không cảm nhận được, nhưng khi vào nơi đây, chưa đi ra bóng tối, lão phu đã nhận thấy được nơi đây còn có ít nhất bảy tám con Thi thú thủ lăng thực lực không thua kém ba con bên ngoài. Hơn nữa, còn có một tia ý chí sâu thẳm bao la đang trầm ngủ, có lẽ là bản thân Tử Tiêu đạo quân lưu lại, lão phu không thể trêu vào. Với cấp bậc như vậy, cho dù chỉ còn lại một tia ý niệm, cũng có thể dễ dàng chôn vùi thần hồn của lão phu..."

"Được rồi, đa tạ tiền bối đưa vãn bối tới đây." Tần Dương trầm giọng cảm tạ, sau đó hít nhẹ một hơi: "Tiền bối, đưa ta ra đi."

"Ngươi vẫn muốn đi?"

"Ừ, thử xem đi."

"Ha ha ha, được." Lão nhân cười ha hả, tiện tay xách Tần Dương ném ra khỏi Tần Dương bóng tối: "Ngươi đi đi, lão phu ở nơi này chờ ngươi một hồi."

Tần Dương thấy hoa mắt, quanh thân trầm xuống, khủng cảnh trước mắt giống như được lau đi một tầng bụi bặm, đột nhiên trở nên rõ ràng, vòm trời do thần quang biến thành ở trên đỉnh đầu đè xuống từng trận uy áp, giống như có ngọn núi cao đè ở trên thân, khí tức tĩnh mịch thâm trầm trong lăng tẩm tựa như vô số gai nhọn, đâm thủng màng da, không ngừng tiến vào trong cơ thể hắn.

Chỉ trong nháy mắt, dòng máu trong người Tần Dương như đông lại, ngũ tạng lục phủ nhanh chóng khô cạn sinh cơ, mái tóc dần dần bạc trắng, nếp nhăn hiện ra nơi khóe mắt, ngay cả hai mắt cũng trở nên mơ hồ...

Tần Dương vội vàng vận chuyển chân nguyên, hoạt hóa huyết mạch quanh thân, tiếp đó vừa thúc đẩy Huyết Lạt Ma vừa lấy ra một viên Ất Mộc tinh khí kết tinh ngậm tại dưới lưỡi, sau khoảng thời gian non nửa nén hương, thân thể cứng ngắc mới chậm rãi có thể hoạt động lại, dị dạng ở trên người cũng chậm rãi khôi phục như trước.

"Thực sự là đáng sợ!" Vẻ mặt Tần Dương nghiêm trọng, lúc này mới cảm thấy, lão nhân có sợ hãi mới là điều bình thường...

Chỉ với khí tức tự nhiên được dựng dục ở nơi này, thiếu một chút đã lấy mạng của hắn. Hắn vận chuyển Tử Tiêu đạo kinh cũng không thể luyện hóa đuổi đi, nếu là tu sĩ Trúc cơ bình thường, ngay khi bước vào nơi đây, sẽ lập tức chết bất đắc kỳ tử.

Hắn tu thành Tử Tiêu đạo kinh, lại dùng Huyết Lạt Ma hộ thân, và còn có Ất Mộc tinh khí kết tinh thời thời khắc khắc bổ sung lượng lớn sinh cơ, như vậy cũng chỉ miễn cưỡng theo kịp tốc độ tiêu hao sinh cơ mà thôi...

Âm thầm đề khí, Tần Dương không dám dừng lại, sải bước lướt qua cổng vào, theo đường chính tiến vào bên trong.

Bầu không khí bên trong quần thể công trình chỉ có tĩnh mịch, không hề có một tiếng động nào, tất cả các công trình đều cửa đóng then cài, trên cửa không có khóa, Tần Dương thử thăm dò mấy lần, nhưng không đẩy mở được cánh cửa nào, hắn chỉ có thể theo đường lớn xông thẳng vào bên trong, hắn chỉ mong nhanh chóng đưa Bảo Ngọc đến bên cạnh Tử Tiêu đạo quân, hoàn thành lời giao phó.

Liên tục vượt qua hai vùng quần thể công trình, hắn không gặp phải bất kỳ chuyện gì, điều này làm cho Tần Dương cảm thấy an tâm hơn không ít.

Lúc trước, khi bắt đầu tiến vào, hắn đặc biệt lôi chiếc túi trữ vật treo trên cổ ra ngoài, còn thả lỏng miệng túi ra một chút, chính là vì để có thể tiết lộ ra một chút khí tức...

Hắn nghĩ rằng, đại lão trấn thủ nơi đây cảm ứng thấy mình mang theo hài cốt của Bảo Ngọc, sẽ không làm khó mình...

Tuy nhiên, khi hắn lại rẽ qua một góc đường, bước chân Tần Dương đột nhiên dừng lại, sắc mặt cứng đờ.

"Rống..."

Âm thanh rền rĩ trầm thấp như phát ra từ trong cổ họng, một con viên hầu đen tuyền cao mấy trượng, hai tay rủ xuống đất, một con mắt duy nhất trên trán đứng chắn phía trước.

Tonà thân con viên hầu này bốc lên tử khí, bộ lông đen trên người giống như là cương châm, sáng bóng giống như là kim loại, con mắt duy nhất to lớn đen thui, không có bất kỳ gì cảm xúc gì nhìn chằm chằm vào Tần Dương, trong cổ họng cất lên những tiếng gầm nhẹ như tiếng nức nở.

Lông tơ cả người Tần Dương dựng đứng cả lên, giống như một con thú nhỏ gặp phải thiên địch của mình, máu trong người cũng đông cả lại, thân thể cứng ngắc lại theo bản năng.

"Đại ca, người mình!"

"Grừ..."

Viên hầu cương thi cất tiếng gầm rống, thi khí quanh thân hơi hơi chấn động, trong nháy mắt, thân hình nó liền biến mất khỏi chỗ, hóa thành một cái tàn ảnh mà mắt thường không thể nhận ra được, xông thẳng đến...

"Ahh!"

Tần Dương cất tiếng hét chói tai, vùng thoát ra khỏi sự áp chế từ bản năng, trên đỉnh đầu một quyển kim quang buông xuống, hóa thành một quầng sáng lưu chuyển phù văn bao phủ bản thân, dưới chân bỗng nhiên hiện lên một con đường kim quang...

Nhưng mà, hắn chỉ vừa mới nhấc chân lên liền nhìn thấy một cái lợi trảo đen thui "Thình thịch" vỗ lên trên quầng sáng phù văn...

Tần Dương vẻ mặt bình tĩnh, bất chấp tất cả, chân đạp lên con đường kim quang, bước nhanh đi, tránh khỏi đòn đánh tiếp theo của Viên hầu cương thi...

Sau khi kéo giãn khoảng cách, Tần Dương nhìn quầng sáng phù văn, nó đã thiếu đi gần nửa phù văn, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.

Mới chỉ một kích a!

Một kích liền hủy diệt một nửa Kim quang Mặc lục, dựa theo suy tính lúc trước, tu sĩ Trúc cơ tuyệt đối không thể đánh vỡ lực lượng của cuốn Mặc lục này, ngay cả là cường giả Tam nguyên tu sĩ nó cũng có thể chống được hai đến ba lần tấn công.

"Đại ca, người mình a, đừng động thủ, ta là đưa Bảo Ngọc tới, là con trai ruột của sếp trực tiếp của các ngươi nha." Tần Dương không chết, vừa cuồng chạy, vừa nỗ lực thuyết phục viên hầu.

Nhưng con Viên hầu cương thi đó không hề có phản ứng gì với những lời thuyết phục của hắn, đuổi theo không bỏ, tốc độ còn nhanh hơn cả hắn chạy trên con đường kim quang, bị đuổi kịp chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Đột nhiên, vẻ mặt Tần Dương dao động, hắn bỗng nhiên nhớ lại con Viên hầu cương thi này là từ đâu đến, lúc trước, khi con Thi thú thủ lăng Độc nhãn viên hầu kia xuất hiện, thi khí quanh thân rung động, hóa ra không ít loại Viên hầu cương thi này...

Đó có nghĩa là, hoàn toàn không thể nói lý lẽ với con Viên hầu cương thi này...

Mặt hắn đen như đáy nồi, tay niết ấn quyết, thi triển Dẫn lôi bí pháp, vân khí lôi quang chớp động trên đầu ngón tay...

Nhưng mà...

Lôi quang đó chỉ mới chớp lóe lên trong nháy mắt, rồi phù một tiếng, tiêu tán không còn.

Hắn thúc động thêm một lần nữa, vẫn là như thế...

Hai bên tóc mai của Tần Dương nhỏ giọt mồ hôi lạnh, phía sau lưng cũng rịn lên một lớp mồ hôi, lời nói của lão nhân hiện lên trong đầu hắn.

"Thế giới nơi đây đảo ngược, hầu hết bí thuật, bí pháp đều không sử dụng được ở trong này."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK