Một luồng lục khí tựa như không hề bị không gian và khoảng cách ảnh hưởng, vừa xuất hiện liền đã ập tới trước mặt Tần Dương. Sắc mặt Tần Dương lần này là thực sự tái xanh, giống như được quét lên một lớp sơn vậy. "Mụ nội nó..." Tần Dương ôm lấy cổ họng, mắt trợn to, thân thể cứng ngắc, chỉ trong thoáng chốc độc tố đã theo kinh mạch lưu chuyển toàn thân. Hắn cắm đầu té ngã xuống đất. Một hơi cuối cùng của người sống đó là sinh cơ, mà một hơi cuối cùng của chết người chính
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.