Tần Dương rùng mình, vội vàng xua tan chút ý nghĩ không thực tế đó của mình, hắn chắp tay với Phệ hồn thú, cất tiếng gọi thăm dò. "Phệ hồn Đại ca?" Phệ hồn thú yếu ớt uể oải đung đưa mấy cái xúc tu, giống như hoàn toàn không muốn để ý tới hắn... Tần Dương cười hắc hắc, không sợ gì nó, đặt mông ngồi ở trước người Phệ hồn thú, chỉ chỉ đáy biển bên ngoài. "Ta nói nha, mấy vạn năm trôi qua, ngươi đã niết bàn mấy lần rồi, ngươi vậy mà vẫn còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.