Trừ phi là địch nhân lao xuống bờ sông, nếu không cung tiễn hủ cũng chỉ chậm chạp bắn ra vài mũi tên để, quấy rầy đối phương, ngăn cho đối phương không thể bày trận quy mô lớn được. Nếu như cưỡng ép công kích, mười mấy tên thì mới có thể bắn giết được một địch nhân, như vậy được sẽ không bù nổi mất.
Cung tiễn thủ chỉ đeo hai trăm mũi tên, nếu như mười mấy tên mới có thể giết chết được một địch nhân mà nói. Như vậy một cung tiễn thủ sẽ phải đối phó với mười mấy người. Mà trong một đại doanh bốn vạn người, số lượng cung tiễn thủ chỉ có hai nghìn đến ba ngàn mà thôi.
Ở trong Lục Đạo thần binh quân, đương nhiên người người đều có cung tên, thế nhưng cung tiễn thủ lại có lực đả kích cực kỳ chính xác. Nếu như không thể chính xác mà nói, cung tiễn thủ sẽ không vận dụng trường cung của bọn họ.
Cung tên của cung tiễn thủ không nhiều, cung tên trên chiến xa cũng không nhiều. Mà bên Tô Kính chỉ bố trí binh lực bốn vạn người mà lại muốn ngăn cản đối phương qua sông. Chuyện này ở trong mắt Thống soái của đối phương mà nói, quả thực là cuồng vọng.
Mặc dù công kích của Ngũ Hành đại pháo kia khiến cho hắn sợ hãi. Thế nhưng vấn đề là ai cũng hiểu rõ, loại công kích cường độ này, sau khi công kích một lần. Không được mấy canh giờ thì sẽ không có cách nào khôi phục được. Mà sau mấy canh giờ thì đối phương đã nguy cấp, bởi vì hắn đã vây chặt thành thị của đối phương rồi.
Hàng ngũ của Tô Kính bắt đầu chậm rãi lùi về phía sau. Đám Ma Tinh Pháo phía sau bắt đầu công kích. Ma tinh đạn rơi vào bên trong lòng sông rồi nổ tung, tạo thành hiệu quả sát thương còn trên cả Địa Long Tiễn.
Ở hoàn cảnh khác biệt, vũ khí khác biệt lại có hiệu quả bất đồng. Nếu như không phải như vậy, Tô Kính đã sớm đào thải loại vũ khí có tiêu hao tương đối cao như Ma Tinh Pháo này rồi.
Từ từ, tốc độ xung kích của địch nhân tăng nhanh. Bởi vì trong lòng sông, thi thể chất đầy cũng đã ngoi lên. Bởi vì Thần Thuật sư của đối phương đã thi triển ra Thần Thuật qu mô lớn. Dưới sự bảo vệ của từng tầng trọng thuẫn, bọn hắn đốt cháy thi thể, sau đó nhanh chóng hóa đá, tạo thành một con đường.
Chiến hạm lơ lửng lần nữa đem công kích chuyển về bên này, chi viện ở phía sau cũng đi lên chiến hạm lơ lửng. Lại tiếp tục áp chế những chiếc máy ném đá kia. Máy ném đá của địch nhân rất kiên cố, cho tới bây giờ công kích của chiến hạm lơ lửng cũng còn chưa phá hủy được hơn mười cỗ.
Địch nhân bị giết chết cũng không nhiều, đại đa số là mất đi lực chiến đấu lăn lộn đầy đất. Sau khi bị người khác kéo đi lại tiếp tục có binh lính đẩy tấm chắn tới rồi bắt đầu thao túng vũ khí.
Mà Ma Tinh Pháo lại không thể không điều chỉnh khoảng cách, bắt đầu công kích những máy ném đá kia. Kết quả địch nhân ở trong lòng sông có tốc độ khá nhanh, chưa phải chịu quá nhiều hạn chế.
Tô Kính cũng đã tính toán ra, cho dù hắn có bày ra nhiều binh lực hơn cũng không được. Bởi vì khu vực hẹp hòi như vậy, số lượng công kích mà hắn đặt ở nơi này cũng có hạn.
Biện pháp tốt nhất là dùng hơn ngàn cỗ Ma Tinh Pháo không ngừng công kích. Như vậy địch nhân sẽ không có cách nào qua sông được. Nhưng vấn đề là, loại hành động thổ hào này cho dù là hoàng thất thì cũng không muốn đi liều tiêu hao.
Tất cả chiến hạm của Tô Kính cũng chỉ có hơn hai ngàn cỗ Ma Tinh Pháo. Nếu như dùng ở trên một chiến trường nhỏ thì quả thực là hành động điên rồ. Hơn nữa Ma Tinh Pháo thích hợp công kích từ xa căn bản, căn bản cũng không có nhiều như vậy.
May nhờ bước đầu tiên hắn đã xoá sạch pháo đài lơ lửng của đối phương. Cho nên Tô Kính cũng đã nhìn thấy được uy lực xung kích của đối phương. Nếu như dã chiến mà nói, bốn vạn người bên hắn, chỉ sợ cho dù có lực sát thương gấp mười lần địch nhân thì cuối cùng cũng sẽ có kết quả bị tiêu diệt.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là cường giả Kim đan phía bên hắn đa bị đối phương chế trụ.
Không dám chiến sao?
Tô Kính quan sát, cường giả cảnh giới Kim đan trở lên của đối phương đều đang áp trận, quan sát động tĩnh bên này. Nếu như bên hắn xuất động cường giả Kim đan mà nói, như vậy đối phương cũng sẽ xuất động cường giả đón đánh.
Từ trước cho tới nay, Tô Kính đối mặt với địch nhân ở ngoài Đông Tần cũng không phải làm như vậy. Chỉ là lần này gặp phải quân địch, lại có thói quen giống như lúc còn ở Đông Tần.
Đó chính là, quân đội của đối phương cũng có một chút lực lượng luyện khí sĩ khắc chế. Bởi vì bất kể trận hình của đối phương tán loạn như thế nào thì trong lúc mơ hồ, đám binh lính cũng sẽ tạo thành một loại lĩnh vực sát khí ở trên chiến trường.
Nếu như lĩnh vực sát khí khá lớn, như vậy ngay cả cường giả Kim đan cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng.
Bất quá, Thị Huyết Hoa đã nở hoa, những đóa hoa màu đỏ như máu, nở rộ ở bên bờ sông. Rễ cây của Thị Huyết Hoa từ trong đất bùn bắn ra, châm vào trong chiến ngoa, trong vó ngựa. Số lượng quân địch khổng lồ té xuống những bụi Thị Huyết Hoa, lặng lẽ không một tiếng động chết đi.
Tất cả công kích đều bị ngăn chặn lại. Thần Thuật sư của đối phương liều mạng thả ra Thần Thuật, cố gắng phá hủy những gốc Thị Huyết Hoa này. Chẳng qua là Thần Thuật quần công thì Thị Huyết Hoa lại không cần quan tâm. Bởi vì giữa các Thị Huyết Hoa, rễ cây tương liên, nếu như mấy chục vạn gốc cây cùng nhau đối kháng mà nói. Như vậy chỉ có công kích đơn thể thì mới có thể tạo thành thương tổn cho chúng nó được.
Không ít Thần Thuật sư cũng đã bị Thị Huyết Hoa bắn trúng. Không thể không bay lên, kết quả bên Tô Kính lập tức phát động công kích, một Đại Tiễn Sư mang theo các cung tiễn thủ, công kích đám Thần Thuật sư đang lơ lửng kia.
Ở trên chiến trường, luyện khí sĩ bên Tô Kính cũng không dám bay loạn, nếu như không phải đối phương bị buộc bất đắc dĩ, sợ rằng bọn hắn cũng sẽ không bay lên, trở thành mục tiêu của Đại Tiễn Sư.
Mấy chục Khôi Lỗi công trình doanh, tay cầm Chấn động bổng, vọt vào bên trong lòng sông. Đánh nát những thi thể đã hóa đá kia, lại thông lòng sông một lần nữa. Ít nhất đây cũng là một cái hố, khiến cho kỵ binh của đối phương không thể nhẹ nhàng xung phong về phía trước được.