Mục lục
Hồng Liên Bảo Giám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đương nhiên không phải. Loại trứng côn trùng này không tranh thủ ăn nhanh, đại khái trong vòng nửa tháng sẽ tự động hòa tan. Nguyên khí ẩn chứa bên trong trân quý như thế, ta không có luyện đan sư Kim Đan, chẳng lẽ bảo ta ném đi sao?

- Ah? Tô Kính, ngươi còn có bao nhiêu loại trứng cá này? Không đúng, là trứng côn trùng.

- Cho những Kim Đan kia ăn xong, còn lại hơn mười cân.

Mộ Ngân Mâu có chút thất vọng, lập tức ý thức được trong chén của chính mình có khả năng không đủ một lượng. Hơn mười cân, luyện chế thành đan dược, khả năng là mấy trăm hoặc cả ngàn đấy.

Tuy không thể trường kỳ dùng làm tài liệu cũng đầy đủ khai lò luyện đan.

- Tô Kính, bán cho ta đi.

Mộ Ngân Mâu liếm liếm bờ môi, nói.

Tô Kính lắc đầu, Tô Mộ nói:

- Ngân Mâu, ngươi nói như vậy chính là không có suy nghĩ.

- Cái gì?

- Trứng côn trung trân quý như thế phóng trong tay ta sẽ lãng phí mất, thế nhưng ta có thể làm thành canh cá cho tất cả mọi người ăn được một chút, như vậy quan quân của ta ít nhất tăng lên một đẳng cấp, Kim Đan của ta còn ăn chưa no. Bán cho ngươi, có thể đổi cái gì, chêến hạm của các ngươi sao?

Tô Mộ cũng không tính cay nghiệt, Mộ Ngân Mâu xấu hổ không thôi.

Tô Kính cười nói:

- Ngươi ba ta bảy, luyện chế thành đan dược phân phối như vậy không có vấn đề gì chứ?

Mộ Ngân Mâu muốn mặc cả nhưng nội tâm nghĩ tới luyện chế thành đan dược chủ yếu có thể trường kỳ sử dụng. Hiệu suất sử dụng tăng gấp đôi. Nếu như mình chia năm năm với Tô Kính, Tô Kính không đạt được chỗ tốt gì, Tô Kính làm gì đáp ứng.

- Thế tử, đây là ý của ngươi hay ý của Hầu gia?

Mộ Ngân Mâu lúc này nói tới chuyện kết minh giữa hai người.

Lần này nàng mang đến ba Kim Đan cường đại mới là người chủ trì quân đội. Nàng chỉ phụ trách chỉ huy hạm đội, cũng không phải quan chỉ huy cao nhất.

- Đương nhiên là ta, Tô Mộ, còn có công chúa.

Mộ Ngân Mâu gật đầu, nói:

- Ta có thể mời trưởng lão tới không?

- Không có vấn đề. [

Mộ Ngân Mâu đứng dậy, thấp giọng nói một câu gì đó, bên ngoài lều là ba trưởng lão Kim Đan của Mộ gia đi tới. Mộ gia và Tô gia có thể chất khác nhau, số lượng trưởng lão rất nhiều, hơn nữa đẳng cấp yêu cầu không nghiêm khắc như thế, ngay cả như vậy ba Kim Đan này cũng không đạt tới chiểu cao nhất.

- Thế tử.

Ba Kim Đan giới thiệu mình...

- Ta là Mộ Phong.

- Mộ Vân.

- Mộ Lôi.

- Mộ Điện đâu?

Tô Kính vẫn nói đùa.

Mộ Phong thản nhiên nói:

- Thời điểm thiếu niên đã chết trận.

Tô Kính thở dài một tiếng, cũng không có quẫn bách, chỉ nói:

- Là ta thất lễ.

- Không sao, sinh lão bệnh tử, người bình thường không thể thành tiên cuối cùng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.

Mộ Phong nói phi thường bình tĩnh, không có bởi vì Tô Kính nói mà tức giận.

- Nói đúng, không thể thành tiên cuối cùng chỉ là con sâu cái kiến. Cho nên truy cầu đại đạo, mỗi người tranh đoạt chính là con đương thành tiên. Chư vị là tiền bối, cảm thấy hạm đội của ta như thế nào?

Tô Kính hỏi.

- Mạnh nhất đế quốc, trừ những chiến hạm phù không bên ngoài.

- Ta không có tiên thạch, đương nhiên không làm được tốt hơn.

Tô Kính nói lời này nhìn như khách khí, trên thực tế lại nói nếu ta có tiên thạch, ta có thể tạo ra chiến hạm phù không tốt hơn.

Ba Kim Đan Mộ gia cũng không có phản bác. Bọn họ đã mơ hồ là tin tưởng điểm ấy, bởi vì bọn họ đều nhìn thấy chiến hạm phù không lợi hại hơn.

Chiến hạm của Tô Kính, bọn họ đã quan sát ở gần, biết rõ Tô Kính chế tạo chiến hạm nếu có tiên thạch, ít nhất không khác biệt lớn với chiến hạm đế quốc.

Cho nên ba người bảo trì trầm mặc, không phải phản đối, mà là tán thành Tô Kính.

- Mọi người đều biết tiên thạch của đế quốc tới từ thế giới khác, chúng ta chưa hẳn có đồ vật này. Đương nhiên, đây là nói sau, trước mắt mọi người có nghĩ tới hay không, chúng ta tranh giành là cái gì?

- Quân công.

- Đúng vậy, quân công. Chúng ta đi tới Tà Thần đế quốc còn phải chêến thắng các nước Nam Hải mới được, rất nhiều phiền toái nhưng tiêu diệt các nước Nam Hải cũng là đại công ah, nếu như mọi người có lòng tin, chiến công của chúng ta cũng không ít hơn đám người tiến công lên lục địa đâu.

Ba đại Kim Đan lúc này mới hiểu ý của Tô Kính, Mộ Phong nói:

- Thế tử nói đúng, thế nhưng người tiến công trên biển quá nhiều, chúng ta làm sao bảo chứng cũng tìm được quân công cao nhất?

- Ha ha, các ngươi đều là tiền bối của Ngân Mâu, xuất binh trên biển, nhất định là các ngươi đều đồng ý, đúng vậy chứ?

Mộ Phong gật đầu, Tô Kính nói:

- Nếu đã lựa chọn, chúng cũng nên triệt để kết minh. Các ngươi cho ta trợ giúp nhân lực càng lớn, ta cho các ngươi vũ khí càng tốt. Trên chiến trường, cùng tiến thối, mà không phải co vòi.

- Chuyện hôm nay ta đại biểu Mộ Nguyên Long nói xin lỗi ngài.

Mộ Phong lập tức trả lời Tô Kính.

Tô Kính suy nghĩ một chút, Mộ Nguyên Long?

Ba chữ này không phải là dòng chính của Mộ gia, tuy là Kim Đan nhưng không ảnh hưởng tới kết minh.

- Xin lỗi cần hắn tới. Chuyện kết minh của chúng ta cũng không thể rỗng tuếch như thế.

Tuy Mộ Phong đồng ý cách nói của Tô Kính nhưng trưởng lão kiên trì viễn chinh trên biển vẫn còn ở Quỳnh Châu xa xôi không có rời đi. Kết minh như thế không phải do hắn làm chủ.

- Thế tử, ngươi vừa nói như vậy, ta cũng hiểu được, chính thức kết minh phi thường trọng yếu. Không bằng như vậy, chúng ta tại quỳnh châu nộ vân cảng lại bỏ neo thoáng một phát, chờ ta Mộ gia lão tổ đến đây, và ngài chính thức ký kết minh ước. Hơn nữa mộ nguyên Long người này, ta sẽ an bài trở về, sẽ không tái xuất hiện tại trong hạm đội.

Mộ Phong cũng là người ăn canh cá, biết rõ Tô Kính không phải là người có dục vọng chiếm hữu to lớn, có thể hợp tác. Có Mộ Nguyên Long ở đây, hắn sợ trong lòng Tô Kính có bất mãn làm ảnh hưởng đại sự kết minh.

- Ha ha, ta làm sao có thể không dung Mộ Nguyên Long chứ.

Tô Kính lắc đầu nói:

- Nếu như không cho hắn tham gia viễn chinh, đó là mất đi tiền đồ của hắn, chuyện này cũng phải. Đại gia tộc không dễ kiếm cường giả Kim Đan, Mộ Nguyên Long còn trẻ đã là Kim Đan tứ trọng.

Tô Kính ban ơn lấy lòng, tuy hắn không sợ Mộ Nguyên Long ghen ghét chính mình, nhưng thời khắc này kết giao thêm bằng hữu cũng tốt.

- Đa tạ thế tử.

Mộ Phong nói.

- Tiền bối, không biết ngươi nói lão tổ Mộ gia là vị nào?

Tô Kính đang định hỏi thêm, hắn không phải quen thuộc tình hình của Mộ gia, không biết đó là lão tổ nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK