Đặc biệt bên Đông Tần Tô Kính còn có một chút tinh nhuệ nhưng dùng để chấn nhiếp tám gia tộc lớn, nếu điều đi lỡ bị mâu thuẫn nội bộ thì làm sao?
Cơ Vô Song rất muốn nói chẳng phải còn có vương gia?
Nhưng Cơ Vô Song ngốc mấy cũng biết giao vận mệnh cho người khác là chuyện khốn nạn cỡ nào. Nếu có người nhằm vào Tô Kính vì ích lợi ở Đông Tần thì chắc chắn sẽ nghĩ ra cách đối phó Tiêu Dao Vương, ít nhất kiềm chế y.
Tô Kính muốn bảo vệ ích lợi của Đông Tần thật sự không thể điều binh ra ngoài.
Hơn nữa từ Đông Tần đến đây không mau bằng đi từ đảo Võ Thánh.
Sau khi Bạch Hữu bài bố xong hạm đội địch đã đến gần đảo, nỗ pháo tầm xa trên chiến hạm bắn mấy chục lần, cảm giác không được tốt thế là từ bỏ đánh từ xa, phái thuyền nhỏ đưa binh sĩ chậm rãi lên đảo.
Lục Nghị lắp đặt xong hết, đi tìm Bạch Hữu bảo:
- Ta cảm thấy kẻ địch tấn công hơi kỳ, chủ lực đối phó bên Phương Tỉnh đại nhân chỉ cần xoay người là có thể diệt đảo của chúng ta ngay, nhưng vì sao bọn họ không làm như vậy?
- Lạt mềm buộc chặt? Có lẽ bọn họ là lo lắng có Chân Tiên chi viện nơi này nên không muốn lộ mục tiêu tác chiến? Phỏng chừng họ muốn mượn đảo này bài bố trận pháp cỡ lớn, sau đó mới đả kích hủy diệt bên Phương Tỉnh đại nhân, tiên nhân của hai bên đều bị kiềm chế, vì vậy phái một hạm đội cỡ nhỏ đến đây.
Lục Nghị gật đầu nói:
- Ta có cách cầu viện gấp, nếu không còn cách nào nữa ta sẽ phát ra tín hiệu cầu cứu, có thể từ bên đảo Võ Thánh truyền tống Thiên Tiên lại đây, nhưng mà...
- Ta hiểu, cách triệu hoán Thiên Tiên nếu có gì sai lầm ta sẽ chịu trách nhiệm.
- Ngươi biết thì tốt, Thiên Tiên không thể chạy chân cho mọi người suốt, ngoài ra có hạm đội Ma môn định tấn công đảo Võ Thánh. Bên đảo Võ Thánh quan trọng hơn, dù kẻ định đánh nghi binh kiềm chế thì chúng ta vẫn không thể tùy ý phái Thiên Tiên đi ra trợ trận. Nếu vì bên chúng ta lung tung cầu cứu hại đảo Võ Thánh thất thủ là tội chết.
Bạch Hữu hiểu tại sao Lục Nghị cứ lặp đi lặp lại nhắc nhở:
- Vâng, chúng ta sẽ tự ứng đối hạm đội này.
Một là Lục Nghị không muốn Bạch Hữu quá lo lắng, hai là để gã đừng quá ỷ lại.
Trong lúc nói chuyện đã có mấy chục chiếc thuyền nhỏ đến gần đảo, binh sĩ trên thuyền nhảy xuống lao vào thành bảo. Lúc này mọi người có thể nhìn bằng mắt thường thấy rõ bộ dạng binh sĩ Ma môn.
Tất cả binh sĩ hiển nhiên đến từ vị diện khác, trên mũ giáp quân địch có mũi nhọn cao cao như đầu ma thú. Dáng người binh sĩ trung bình từ một trượng hai trở lên, mặc giáp da, mu bàn tay mọc vảy. Bạch Hữu hiểu rằng giáp da chỉ cung cấp phòng hộ thuật đạo, còn phòng ngự đao binh là vảy trên người các binh sĩ.
Lục Nghị và Bạch Hữu không biết bên Đại Thánh sơn, Tô Kính và thuộc hạ phụ trách đánh giá vũ khí đều chú ý đến trận chiến của họ.
Không phải Tô Kính không thể chi viện mà lần này giúp rồi đợt sau thế nào?
Với loại kết cấu quân đội kiểu này nếu về sau Tô Kính đưa vào chiến trường vị diện khác, binh ngẫu sẽ có biểu hiện gì trong trận chiến phòng ngự? Hòn đảo đó là trắc nghiệm đầu tiên.
Lúc trước chiến đấu trên sàn tàu binh ngẫu biểu hiện không tệ, dùng tốt hơn khôi lỗi thần binh nhiều. Nhưng sàn tàu luôn lắc lư, yêu cầu trận pháp không cao. Trên tường thành đất liền binh ngẫu có năng lực phối hợp trận pháp ra sao, phản ứng chỉ huy chi tiết như thế nào đều cần kiểm nghiệm.
Bạch Hữu hay Lục Nghị đều là vật thí nghiệm. Họ chỉ khác với chuột bạch trong phòng thí nghiệm là nếu sống sót sẽ được quân công gấp ba lần bình thường.
Chỉ có mấy trăm quân địch leo lên đảo, Bạch Hữu bắt đầu ra lệnh công kích. Địa Long tiễn, liên hoàn trọng nỗ cộng thêm Kích Quang Phù Văn Pháo bắn hàng loạt.
Năng lượng trên thành lũy coi như sung túc, trang bị vũ khí dư dả, vì vậy công kích thử hầu như bao trùm mấy trăm kẻ địch.
Bùm!
Một nỗ tiễn trọng nỗ có thể nổ tung bị binh sĩ địch ném cục đá đập trúng nổ giữa trời. Những binh sĩ vóc dáng cao lớn huơ loại vũ khí ném, bên trong có hòn đá hình trứng màu đen nếu đụng vào mũi tên sẽ nổ.
Nếu không phải do tốc độ công kích của Kích Quang Phù Văn Pháo quá mau không chặn lại được, Bạch Hữu phỏng chừng Kích Quang Phù Văn Pháo cũng sẽ bị loại phản kích này ngăn chặn.
Phập! Phập!
Sáu Địa Long tiễn không bị chặn lại, bắn trúng mục tiêu. Sáu Địa Long tiễn bị bắn thủng, giữa ngực bụng thủng cái lỗ lớn ngã gục dưới đất.
Điều này khiến người yên lòng, Địa Long tiễn kiểu cũ vẫn có thể diệt gọn địch. Trừ góc độ làm không thể sát thương liên tục ra hiệu quả Địa Long tiễn đem lại khá lý tưởng.
Công kích của Kích Quang Phù Văn Pháo là âm thầm, có hơn ba mươi binh sĩ bị Kích Quang Phù Văn Pháo bắn trúng làm hỏng áo giáp, thân thể thủng lỗ chỗ. Vài vết thương xuyên thấu cơ thể, đám binh sĩ đau đớn lăn lộn dưới đất.
Đa số công kích trọng nỗ bị chặn lại, Kích Quang Phù Văn Pháo không thể xuyên thấu qua tấm thuẫn. Đây đã là công kích tứ giai, tấm thuẫn của địch trông không lớn nhưng có thể ngăn chặn đa số công kích.
Bạch Hữu tuyên bố mệnh lệnh:
- Liên hoàn trọng nỗ tạm dừng công kích, chờ kẻ địch đến gần chút nữa thì chuẩn bị. Bắt đầu thử thách công kích tam giai Kích Quang Phù Văn Pháo, tốc độ bắn của Địa Long tiễn chậm lại, lúc kẻ địch ngừng thì chuẩn bị công kích...
Vũ khí tầm xa trong tay Bạch Hữu có Kích Quang Phù Văn Pháo, liên hoàn trọng nỗ, Địa Long tiễn, Tiểu La Kiếm Pháo bản đơn giản, mười Phong Bạo kim loại.
Phong Bạo kim loại chỉ có thể đối phó kẻ địch đông đúc. Nếu kẻ địch rời rạc thì hiệu quả sát thương của Phong Bạo kim loại không lý tưởng.
Bạch Hữu tiếp tục ra lệnh:
- Binh ngẫu các cấp chuẩn bị, trong năm mươi trượng ném đoản mâu. Trong ba mươi trượng ném thủ phủ. Khi kẻ địch đến dưới thành hãy mở ra thuộc tính tấm thuẫn!
Càng ngày càng nhiều thuyền nhỏ đến gần đảo, Lục Nghị thầm lấy làm lạ tại sao Bạch Hữu không cho Tiểu La Kiếm Pháo công kích? Nếu bắn ra Tiểu La Kiếm Pháo thì những thuyền nhỏ này không thể cập bờ, người trên thuyền không đỡ nổi kiếm phù cắt trúng.
Lúc này Bạch Hữu không thèm công kích thuyền nhỏ, nếu dùng Địa Long tiễn công kích thuyền, may mắn thì có thể một phát xuyên thủng một thuyền nhỏ, đánh chìm nó.