Đối với việc tương lai muốn đánh tới Tà Thần quốc độ mà nói, có thể chiêu hàng binh lính của bọn họ thì cũng tương đương với việc lực chiến đấu của bản thân sẽ tăng lên gấp đôi.
Tình báo là chuyện mà rất nhiều Luyện Khí sĩ cũng không am hiểu. Lúc này có nhiều Thần Thuật sư đầu hàng như vậy, Tô Kính cũng thu hoạch được một lượng lớn tin tức tình báo hữu dụng, toàn bộ đều được truyền tống cho Tố Nhân Long. Tô Kính chỉ đưa ra mấy đề nghị nho nhỏ, còn lại đều tùy ý để cho Tố Nhân Long nắm giữ.
Tố Nhân Long lập tức triệu tập đội Phù Không chiến hạm dự bị qua. Đồng thời lại còn điều Phù Không chiến hạm ở phía đại bản doanh tới. Lúc này hắn đã muốn tăng tốc trận chiến này, mấy ngày nay bọn hắn đã phải khổ chiến kéo dài. Mà bây giờ, nếu như có thể chiêu hàng địch nhân mà nói, sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Trong thời gian một ngày hắn có lòng tin đánh hạ được thành thị này.
Tô Kính tự mình đi tới phía sau thành thị, bổ sung binh lực ở phương hướng này lên đến mười sáu vạn người. Ở phía sau đại quân vẫn còn đang gia tăng số lượng. Sau khi đánh hạ được thành thị này Tô Kính sẽ phải tuyến đầu của quân đội bố trí ở chỗ này, một lần nữa xây dựng thành thị, tiếp tục tấn công về hướng Bắc.
Ưng Dương và Khuyển Thập Lang đều không ở bên cạnh Tô Kính. Cho nên bây giờ ở bên cạnh Tô Kính là một ngàn ác ma nữ quan, còn có năm ngàn trung quân, cộng thêm bốn vạn người được hắn mang từ một đại doanh tới.
Còn lại, trong mười hai vạn người kia chỉ có bốn vạn lão binh. Còn lại đều là từ tiên cảnh và Nam Hải chư quốc được chiêu mộ tới đây. Binh lính tiên cảnh hiện tại đã trở thành hàng bán chạy, coi như là chiến sĩ chuyên trách. Binh lính tiên cảnh chịu trách nhiệm đánh giết cận thân, cũng có năng lực cung nỏ xạ kích cường hãn, cho nên cũng không cần huấn luyện khác là có thể chiến đấu được. Trong khoảng cách trăm trượng thì những chiến sĩ tiên cảnh này cũng có độ chính xác nhất định.
Mười sáu vạn quân đội đã là một chi lực lượng cường hãn. Ở trên phương hướng này, ít nhất địch nhân cũng đã bố trí ở tường thành và bên trong thành số lượng quân đội tương đương với bên Tô Kính. Ngay cả như vậy, quân coi giữ ở trên phương hướng này vẫn cảm thấy sợ hãi, không ngừng điều tử vong chiến sĩ từ dưới mặt đất đi lên bên trên. Tới đây bổ sung lực lượng ở nơi này.
Số lượng tử vong chiến sĩ tỉnh lại cũng có hạn chế. Trong vòng một phút, tối đa cũng chỉ có thể triệu hồi ra được năm trăm đến sáu trăm. Từ lúc ban đầu, khi mở ra thành trì dưới mặt đất thì mới có mười mấy vạn binh sĩ đồng thời tỉnh lại. Những tử vong chiến sĩ còn lại, cho dù là Tà Thần tự mình phủ xuống thì tốc độ tỉnh lại cũng chỉ có như vậy mà thôi.
Nếu như đám người Tô Kính tới quá chậm, hoặc là vừa bắt đầu đã thể hiện lực chiến đấu đặc biệt cường đại. Như vậy thành trì dưới mặt đất kia sẽ mở ra toàn bộ. Trên mấy trăm vạn binh lính ở bên dưới sẽ cùng thức giấc một lượt.
Thế nhưng bây giờ ở bên trong thành chỉ có một nơi từ thành thị dưới mặt đất mở ra, những chỗ còn lại bởi vì Thần Thuật sư quy hàng, bị giết cho nên tốc độ mở ra rất là chậm chạp.
Tô Kính biết được tin tức tình báo như vậy, đương nhiên hắn sẽ không từ từ tấn công nữa. Mà hắn muốn đồng thời tấn công từ bốn phương tám hướng. Địch nhân sẽ có sơ hở, nếu như không thủ được bên tường thành mà nói, tất cả lực lượng sẽ co rút lại vào bên trong. Sau đó Tô Kính lại có thể lợi dụng uy lực của Ngũ Hành đại pháo để gây sát thương lớn nhất với đám địch nhân đang tụ tập lại ở một chỗ.
Ngũ Hành đại pháo có mấy cách dùng, mà hiện tại Tô Kính chỉ thử hai loại mà thôi.
Nếu như không phải có hạn chế về thời gian sử dụng. Như vậy Tô Kính hoàn toàn có thể dựa vào Ngũ Hành đại pháo để công kích, giải quyết đại đa số địch nhân.
Loại phương thức chiến đấu này ở trên địa cầu được coi là oanh tạc. Thế nhưng có một điều đáng tiếc chính là, tiêu hao của Ngũ Hành đại pháo rất cao, tốc độ khôi phục chậm. Cho nên không có cách nào để cho Tô Kính có thể thi triển loại đấu pháp này.
Mấy phút đồng hồ sau, khi quân đội của Tô Kính đã chuẩn bị xong, một đợt tổng tấn công mới lại bắt đầu.
Công kích từ ba mặt cũng không có bắt đầu dùng Ngũ Hành đại pháo, mà là để cho Thần Binh Khôi Lỗi xông lên phía trước, cầm trong tay chấn động bổng đi phá hỏng cánh cửa và tường thành. Ở trong không trung vẫn dùng Kích Quang phù văn trên chiến hạm lơ lửng để áp chế địch quân.
Thần miếu là nơi quan trọng nhất trong thành thị, mà năng lực triệu hoán của người hầu thần linh kia chỉ có bán kính hơn một dặm, còn lâu mới có thể ảnh hưởng đến bộ phận tường thành.
Tô Kính một mặt áp chế quân địch, một mặt để cho đám Luyện Khí sĩ phóng thích ra ảo ảnh một bên, đem chuyện xảy ra ở nơi quan trọng nhất trong thành thị diễn hóa ra. Lại dùng thanh âm khổng lồ để truyền ra khắp chiến trường.
Lực lượng chống đỡ ngoài tường thành càng ngày càng yếu, một chút binh lính đã bỏ qua chiến đấu, một ít người cuồng nhiệt khác thì xoay người rời khỏi tường thành, chạy thẳng tới thần miếu ở trung tâm thành thị, định hiến tế tính mạng của mình.
Vô luận là loại nào thì cũng đều khiến cho vị trí tường thành trống không. Lúc nàyn Tô Kính lại nhân cơ hội đem bộ đội chiến xa của mình xông lên trên tường. Nhanh chóng dọn dẹp ra một nơi trống trải, sau đó lại ném một lượng lớn hạt giống thực vật ra bên ngoài. Rất nhanh, trên tường thành đã có vô số dây leo bò đầy có thể mượn lực leo lên bên trên. Lần này, vị trí giẫm chân thậm chí còn giống như là thang dây vậy, chỉ là lại vô cùng rộng rãi mà thôi.
Những cái dây leo này mọc ra từ trên tường tạo thành bậc thang, không chỉ có đủ chiều rộng mà còn có dấu vết răng cưa, có thể làm cho giầy của binh lính nhẹ nhàng giẫm vào. Bất kể phát lực như thế nào cũng sẽ không bị rơi xuống bên dưới.
Ba mặt của tường thành cơ hồ đồng thời thất thủ, đại quân của Tô Kính nhanh chóng nghiền ép qua. Chiếm lĩnh đại bộ phận tường thành, cứ như vậy, tốc độ dọn dẹp lập tức tăng nhanh lên gấp mấy lần.