Lúc này nhìn lại mấy người khác trong liên minh ở trước mắt, Nguyên Thiên Y càng thêm xác định suy nghĩ trong lòng mình. Hắn chần chờ một lát rồi mới nói:
- Ta chỉ là Thống soái của một chi hạm đội, cho nên không thể điều động số lượng vật liệu khổng lồ như vậy. Không bằng như vậy đi, hạm đội của chúng ta tạm thời gia nhập hàng ngũ tấn công của các ngươi, cùng nhau đánh hạ Địa Ngục đảo này a?
Hắn thử dùng giọng điệu dò xét để hỏi. Đám người Đường Hà lập tức trao đổi ánh mắt với Tô Kính. Bất kể trao đổi như thế nào thì cũng đều là quyết định từ trước đó, bọn họ muốn đi đánh thì để cho bọn họ đi. Đám người bọn hắn chỉ ở bên cạnh hiệp trợ, cho dù có thua thì cũng có thể bảo tồn được thực lực mà rút lui lui ra ngoài. Chỉ cần có thể biết rõ ở trên Địa Ngục đảo này có cái quỷ gì là tốt rồi.
Dù sao hiện tại chiến sĩ của mọi người đã tổ hợp không sai biệt lắm, có Kim Ngọc Phù Đồ ở đây, ngay cả diễn luyện chiến pháp mới cũng không cần phải trèo lên trên đảo. Ở trên Kim Ngọc Phù Đồ trên, tất cả chiến xa cũng đã đều trải qua khảo nghiệm, huấn luyện, mọi người cũng đã vô cùng hài lòng với tình huống lúc này.
Là vô cùng hài lòng, những chiến xa này đã được mọi người xem xét qua, hơn nữa tính năng lại càng cao thêm, giá tiền lại càng thấp hơn trước đó.
Vốn chưa có người của Nguyên gia thử đi dò xét, mà hơn năm ngàn Vu sư lại đang gấp gáp chế tạomột nhóm lớn Kiếm nang. Khi đó minh quân cũng có thể tiến thoái tự nhiên. Chẳng qua bọn hắn vẫn không rõ lai lịch của Địa Ngục tam đảo, số lượng cường giả ở trong như thế nào cho nên mới gọi người Nguyên gia tới đây hỗ trợ mà thôi.
Nếu như trực tiếp mở miệng cầu trợ giúp mà nói, nhất định sẽ rất lỗ. Thế nhưng nếu nói vòng vo mà nói, như vậy nhiều nhất đối phương chỉ lấy đi lợi ích chiến tranh mà cũng không thể đòi được lãnh thổ. Cuối cùng, sau khi đánh hạ địa ngục tam đảo này nó vẫn là của Vô Ưu công chúa.
Lấy thế đè người, lại làm cho đối phương không nhận ra được, đây là chủ ý của Tô Kính.
Nguyên Thiên Y không chỉ không nhận thấy được ý nghĩ của minh quân, mà còn hết sức cảm ơn Tô Kính. Thế nhưng những lời này hắn cũng không thể nói ra miệng được. Bên liên minh của Tô Kính có năm người, hắn cũng không hy vọng phá hỏng bầu không khí đoàn kết ở trong liên minh.
Lúc này Nguyên Thiên Y mới hỏi thăm tình huống ở trong Địa Ngục tam đảo, lần này đổi lại là Tô Kính nói chuyện. Lúc nàytô Kính cũng không có giấu diếm quá nhiều, chẳng qua chỉ lược bỏ đi việc ở trong những địa huyệt dưới đất kia có ẩn chứa binh sĩ mà thôi. Còn lại, tất cả mọi chuyện hắn đều nói ra rõ ràng. Hắn muốn lợi dụng đối phương, cũng không phải là muốn làm cho Nguyên gia đi chịu chết a.
Trong chín đại gia tộc, nói như thế nào thì Nguyên gia cũng là gia tộc có thể giao hảo. Chỗ tốt trong cuộc chiến này bị phân đi bao nhiêu cũng không cần phải suy nghĩ. Ccần Nguyên Thiên Y này chịu nhận phần nhân tình này là được rồi.
Bản thân chuyện này cũng là một cái nhân tình, trước khi không có tấn công Tà Thần quốc độ, trước đó có một hòn đảo mà Tà Thần chiếm cứ để luyện binh. Bất kể chi hạm đội này của Nguyên Thiên Y thắng thua thế nào, lần này nói ra thì cũng có thể đạt được kinh nghiệm chiến đấu phong phú a.
- Kích Quang Phù Văn pháo theo lời thế tử kia. Liệu thế tử có thể để cho ta kiến thức một chút được hay không? Nguyên Thiên Y nghe thấy đối phương có vũ khí kiểu mới cho nên lập tức muốn xem. Lúc này Tô Kính cũng phái người đưa tới một kiện nhỏ nhất bày ở trước mặt của Nguyên Thiên Y.
Nguyên Thiên Y chỉ vừa mới nhìn thoáng qua thì đã biết thứ này không dễ chế tạo. Nếu như Nguyên gia muốn tự mình động thủ, sợ rằng phí tổn còn cao hơn so với trực tiếp đi mua.
Trang bị của Đạo môn hơn phân nửa là như thế, phỏng chế không khó một chút nào. Thế nhưng chỗ khó khăn chính là khống chế thành phẩm, phí tổn a.
Tô Kính nhìn thấy hắn như vậy mới thấp giọng thương lượng cùng với mọi người một chút. Đồng ý cung cấp một chút, trước tiên trang bị ở trong hạm đội của Nguyên gia. Kích Quang Phù Văn pháo đối với thủ hạ của Tà Thần cũng có hiệu quả. Nếu như không phải phí tổn cao thì hắn đã có thể sử dụng trên quy mô lớn, đủ để thay thế Tê Liệt chi tiễn.
Nói cho cùng, Tô Kính cũng không muốn trở mặt với Nguyên gia, chẳng qua là quan hệ của Nguyên Lăng Hồng với hắn cũng không giống như là mẫu tử một chút nào. Người này không quan tâm tới hắn, hắn cũng không biết nên xử lý quan hệ với bên Nguyên gia như thế nào.
Cho nên hắn cố gắng thỏa mãn yêu cầu của Nguyên Thiên Y, cũng là chuyện mà hắn có thể làm được lúc này.
Loại mua bán này đối với người của Nguyên gia mà nói, cũng không tính là quá lớn. Giá tiền mà Tô Kính bán cho Nguyên Thiên, là tám phần giá tiền chuẩn bị bán ra bên ngoài. Loại chiết khấu này đã rất cao rồi. Cho nên tự nhiên Nguyên Thiên Y rất là biết ơn. Hắn nhìn thấy Tô Kính có thần binh Khôi Lỗi, bất quá Tô Kính lại dùng rất nhiều thủ đoạn của đạo môn để cải tạo, tinh hoa hạch tâm coi như là binh gia thì cũng không ai có thể nói được ra cái gì.
Nguyên Thiên Y cũng thuận tiện tặng cho Tô Kính một lọ ngọc dịch, phẩm chất khá cao. Thứ này ở trong Tô gia Tô Kính cũng rất khó có thể mua được.
Tô Kính muốn thu, thế nhưng Nguyên Thiên Y lại nói với Tô Kính:
- Ta biết đồ mà ngươi bán ra uy lực sẽ hạ thấp xuống một thành đến hai thành, cho nên nhóm tay ta muốn uy lực phải tương đương với hàng chân chính.
Tô Kính cười một tiếng, chuyện này cũng không phải là vấn đề gì lớn. Có một lượng lớn Luyện Khí sĩ Nguyên gia đi lên Phù Không chiến hạm, phần lớn những chiến hạm này đều được mua từ tay Luyện Khí ty của hoàng gia. Bên Tô Kính cực ít. Luyện Khí sĩ của Minh quân nhanh chóng đem những vũ khí này cài đặt lên trên, thay vào chỗ những vũ khí vốn có. Sau đó người của Nguyên gia lại tiến hành thử nghiệm một phen. Sau khi xác định không có vấn đề gì thì mới giao Ngọc Thạch, coi như là mua nhóm Kích Quang Phù Văn pháo này.