- Mặt khác, ta muốn tài liệu Thụ Yêu cũng là vì muốn chế tạo ra phi kiếm, còn có kiếm nang nữa. Việc luyện chế kiếm nang không thể sử dụng kim loại, mà dùng vật như phi kiếm. Như vậy vừa có thể sắc bén nhất, lại còn có thể làm tổn hại vạn vật trong thiên hạ. Kiếm nang chất liệu không tốt, trong vòng trăm năm sẽ bị hủy diệt. Đạo cung bởi vì thiếu hụt tài liệu cho nên lượng kiếm nang của các đệ tử số cũng không có nhiều.
Kiếm nang có thể phân ra thành rất nhiều loại. Thứ Tô Kính luyện chế ra chính là loại kiếm nang dùng một lần, bên trong cất giấu kiếm phù. Lực lượng của kiếm phù lấy ra từ trong kiếm nang. Mà sau khi lấy ra, kiếm nang sẽ bị phá hủy, cho nên nó là đồ chỉ có thể dùng một lần.
Nếu là bản thân luyện chế ra phi kiếm, ở bên trong có kiếm nang ẩn nấp mà nói, công hiệu kiếm nang chẳng qua chỉ là ân cần săn sóc phi kiếm mà thôi. Thế nhưng vấn đề là, tiêu hao khi luyện chế một thanh phi kiếm, chỉ từ vấn đề thời gian mà nói, cũng đã gấp vạn lần so với lúc luyện chế ra kiếm phù.
Một thanh phi kiếm cấp bậc pháp khí, dù thế nào cũng phải mất mười năm tám năm thì mới có thể đạt tới được trình độ hoàn mỹ. Đây là mặt hàng cấp thấp. Phi kiếm cấp bậc đạo khí, cũng đều phải ân cần săn sóc hơn ngàn năm a. Nếu như trực tiếp luyện chế ra, coi như là đạt tới cấp bậc yêu cầu thì cũng khó mà khống chế được. Không thể dùng trong thực chiến, nếu không sẽ hại người hại mình.
Thực lực của Tàng Kiếm đạo cung cũng bởi vì vậy mà phải chịu hạn chế. Luyện chế Phi kiếm rất là gian nan, cấp bậc đạo khí càng cần tốn thời gian rất nhiều. Tất cả kiếm tốt của Tàng Kiếm đạo cung đều được lưu truyền từ thượng cổ cho tới bây giờ.
Có lúc, kiếm khí thượng cổ cho dù có khá hơn nữa thì cũng không thích hợp với kiếm tu hiện tại.
Hành động lần này của Tàng Kiếm đạo cung đã trao quyền cho Tô Kính, sau này Tô Kính trang bị kiếm nang cho quân đội cũng không cần thiết phải che che giấu giấu. Không phải sửa đổi quá nhiều chỗ, khiến cho uy lực biến tướng hạ thấp xuống.
Uy lực không phải là vấn đề, phí tổn mới là vấn đề chính. Uy lực mà kiếm nang hiện tại Tô Kính chế tạo ra đã đủ lớn, đáng tiếc chỉ có thể trang bị một chút cho trung quân của hắn. Nếu nhiều hơn nữa hắn sẽ không chịu nổi. Không phải là tài liệu hạn chế, mà là hắn phải tiến hành sửa đổi đầy đủ, như vậy mới có thể sử dụng được kiếm ý của Tàng Kiếm đạo cung.
Vấn đề bản quyền ở trong thế giới này cũng không phải là nói chơi.
Tô Kính phỏng đoán, hiện tại mình phác thảo một lần nữa, nếu như lại chế tạo ra kiếm nang mà nói. Mỗi doanh năm ngàn người có thể sẽ có năm tiểu kỳ được trang bị, cũng chính là năm trăm người.
Mà nếu như là lực lượng trung kiên ở trong mỗi doanh, ước chừng cũng không tới một ngàn người. Nếu như đại bộ phận những người này được trang bị kiếm nang mà nói, chẳng khác nào sẽ có thêm hai cái mạng. Khi xông trận, kiếm nang sẽ chính là thủ đoạn cuối cùng của bọn họ.
Nếu như năm trăm kiếm nang đồng thời mở ra mà nói, kiếm khí che trời phủ đất tung hoành bay múa. Cường giả dưới Kim đan lục trọng cũng chỉ có thể chạy trốn. Mà nếu như chạy trốn thì sẽ không có cách nào bảo hộ được cho thủ hạ của mình nữa.
Hơn nữa loại thủ đoạn này của mình, người khác không bắt chước được. Trừ phi đối phương cũng có Tàng Kiếm đạo cung ủng hộ, cộng thêm có chín đại thụ yêu trợ giúp.
Sau khi xác định xong chuyện này, Tô Kính lại hàn huyên cùng với Kiếm Việt chân nhân một lát. Lúc này hắn đưa cho Kiếm Việt chân nhân một tờ danh sách, cũng đều là chiến lợi phẩm chiến tranh nhiều lần của hắn. Chỉ là bản thân hắn không dùng được, mà nếu phân giải thì phí tổn lại rất cao, cho nên hắn cũng không có ý định xử lý.
Thứ hắn không xử lý được, bên Tàng Kiếm đạo cung lại có thể.
Quả nhiên, sau khi Kiếm Việt chân nhân nhìn danh sách, rất là vui mừng, hắn nói:
- Ngươi theo ta trở về Tàng Kiếm đạo cung, trong danh sách này có một thàn đối với đạo cung chúng ta cũng có tác dụng. Cung chủ sẽ cho ngươi một phần danh sách, từ đó ngươi có thể chọn lựa thứ mà ngươi thích. Về phần chuyện giá trị ngang nhau, không cần phải suy nghĩ. Thứ cung chủ đưa cho ngươi cũng là thứ mà Tàng Kiếm đạo cung không dùng được. Chỉ cần là đồ mà ngươi có thể xử lý, ngươi cứ lấy đi là được rồi. Nếu như không xử lý được, cứ để lại cho chúng ta.
Tô Kính gật đầu, hắn mở chiến xa ra. Sau đó mở miệng phân phó Tố Nhân Long chỉ huy chiến đấu thay hắn.
Chủ soái của đối phương vừa chết, Ưng Dương ở bên này cũng không còn uy hiếp chân chính, đám người Thiết Vô Hồn kéo chân cường giả đối phương lại. Ba mươi sáu cường giả của đối phương cũng bởi vì chủ soái tử vong mà không còn ham chiến, chậm rãi rút đi.
Bọn họ cũng không dám tiếp tục nữa, bởi vì chủ soái so với bọn hắn còn cường đại hơn nhiều. Thế nhưng lại bị người ta ám sát, nếu như người này nhằm vào bọn họ mà động thủ, như vậy nhất định bọn họ sẽ phải chết một hai người.
Trận pháp này thiếu một hai người, muốn giết chết ba người Thiết Vô Hồn, trên căn bản đã là chuyện không thể nào. Bởi thực lực của mọi người cũng chỉ ngang nhau mà thôi.
Bên Ưng Dương kia, quá trình tru sát vẫn còn đang tiếp tục, cường giả bên đối phương cũng đã rời đi. Khỏa Sát Phạt chân đan ở trong cơ thể hắn cuối cùng cũng đã thành hình. Cái túi khổng lồ hấp thu mấy chục vạn thi thể, linh hồn, từ từ thu nhỏ lại, trở thành một cái túi nhỏ màu vàng. Sau đó bay trở về bên hông của Ưng Dương.
Ưng Dương cảm giác lúc này mình mới thoải mái hơn nhiều. Chân khí trong cơ thể được chải chuốt, sát khí được Sát Phạt chân đan hấp thu, khống chế dễ dàng hơn nhiều. Cũng không còn tổn hại khổng lồ đối với thân thể nữa.
Nghe nói Tô Kính muốn đi, Ưng Dương muốn đi theo. Thế nhưng Kiếm Việt lại không cho. Bởi vì trận đồ mà hắn mang theo chỉ có thể để cho Tô Kính qua lại. Nếu như mang thêm một người, Tô Kính và Ưng Dương sẽ phải tự mình bay trở về nơi này. Như vậy cũng cần không ít thời gian.