- Tại sao?
Rất nhiều tán tu đầu vào Tô gia vì thực lực của Tô gia, trong công tác Tô Tiên phụ trách cũng có việc này.
Quân Vô Tà không che giấu cảm xúc hưng phấn và khao khát với chiến trường:
- Tòng quân. Quỳnh châu có đội hạm tàu chiến độc nhất vô nhị nhưng không thể lái đi quốc gia Tà Thần. Tiêu Dao Hầu đương triều là người Tô gia, đến Dực châu chắc chắn sẽ có cơ hội tham gia chiến đấu!
- Ngươi có thể trực tiếp đi Ngọc Kinh thành, tìm Tiêu Dao Hầu để đầu vào.
- Cái đó...ta tu luyện chút đồ của Phật môn, vào Ngọc Kinh thành hơi khó, nếu bị người phát hiện trục xuất ra Đông Tần là may. Gia tộc khác thì Lý gia Định châu thượng võ nhất nhưng bài ngoại, luyện khí sĩ khác họ đi chỗ đó không nhận được bao nhiêu quân sự công nghiệp. Tô gia ít chuẩn bị quân đội nhưng có thể điều nhiều quan quân bên Nam Cương trở lại, rất dễ mở rộng, đồ ngốc mới không đầu vào Tô gia.
Tô Tiên thấy đề tài đi xa, nàng giải quyết vấn đề trước mắt xong rồi tính tiếp:
- Rốt cuộc tọa kỵ bị ăn của ngươi là gì?
Quân Vô Tà khẽ thở dài:
- Là khôi lỗi huyễn thần, bện ngoài khacó da con Bạch Hổ, thứ bên trong là một con cốt thú ta bắt được trên biển. Hình dạng nó rất kỳ lạ, sau khi thu phục trực tiếp làm tọa kỵ, thực lực không được tốt lắm nhưng tốc độ mau. Ta đuổi theo chắp cánh hổ vì muốn mổ bụng nó lấy nội đan quái dị của cốt thú ra.
Tô Mộ cho rằng chuyện này đã xong, gác qua con chắp cánh hổ.
Nhưng Tô Kính mở miệng hỏi:
- Quân Vô Tà, ngươi có hình của cốt thú đó không?
Quân Vô Tà sửng sốt. Tô Kính gọi thẳng tên gã, hắn chỉ là tiểu tử Tiên Thiên kỳ, điều này khiến gã không vui. Gã đủ tư cách được xưng là chân nhân nhưng ít nhất nên kêu một tiếng tiền bối đi?
Khuyển Thập Lang đứng ra quát:
- Quân Vô Tà kia, đây là đương kim phò mã, thế tử Tiêu Dao Hầu!
Quân Vô Tà nghe vậy liền hành lễ hướng Tô Kính, chào thế tử.
Tô Kính ngẫm nghĩ, nói:
- Ngươi bắt cốt thú chắc cũng giết nhiều con? Nếu có nội đan có thể cho ta xem không?
Quân Vô Tà gật đầu, gã đuổi theo chắp cánh hổ vì muốn cướp về nội đan. Yêu thú tiêu hóa nội đan rất chậm, khi không tiêu hóa trong hoàn cảnh nguy hiểm thì nội đan chắc chắn còn nguyên trong bụng nó. Nội đan này là thứ rất đáng giá với Quân Vô Tà, Tô gia thì chắc không xem vừa mắt.
Quân Vô Tà thò vào ống tay áo lấy ra một tinh thể trong suốt ném cho Tô Kính.
Tô Kính đón lấy nhìn kỹ:
- Hơi giống thứ của quốc gia Tà Thần.
Quân Vô Tà căng thẳng nói:
- Đây là ta lấy ở ven biển Quỳnh châu, có mấy trăm con cốt thú. Khi đó có nhiều tán tu nhưng hơn một nửa đã chết, thật đáng thương.
Quân Vô Tà nói vậy vì sợ Tô Kính chụp tội gã là tín đồ Tà Thần, vậy thì xong đời. Trước mắt có một Kim Đan, vài Trúc Cơ, Quân Vô Tà đã mất tọa kỵ tuyệt đối không đánh lại họ.
Tô Kính cười nói:
- Đừng căng thẳng, ngươi dùng thuật đạo mô phỏng bề ngoài cốt thú cho chúng ta nhìn xem.
Chắp cánh hổ bất an phát ra tiếng gầm gừ trên mặt băng, rất sợ mọi người mổ nó ra lấy nội đan, viên nội dan này bằng mười mấy năm tu hành của nó.
Không người chú ý chắp cánh hổ, nó đã rất thông minh, giết thì tiếc. Quân Vô Tà bất đắc dĩ phát ra thuật thủy tinh vẽ hình dạng một con cốt thú.
Thứ hiện ra trong ảo ảnh thủy kính làm Tô Kính giật nảy mình. Thứ này rõ ràng là vong linh! Nhìn hình thể lúc còn sống là loài hổ báo, nên Quân Vô Tà dùng da Bạch Hổ khoác lên ngụy tạo thành khôi lỗi huyễn thần hầu như không bị nhìn thấu.
Da Bạch Hổ có thể ngăn cách hơi thở chết chóc chuyển thành hơi thở sát lục. Cách làm của tán tu rất đúng, nhưng tại sao gã không nhận biết vong linh? Tuy tin tức quốc gia Tà Thần không nhiều nhưng trong Ngọc Kinh thành cơ bản mỗi luyện khí sĩ đều biết. Vong linh thần hệ trong quốc gia Tà Thần rất phát đạt.
Những tín đồ Vong Linh Tà Thần sẽ khống chế vong linh chiến đấu, loại xương khô này đối với cao tầng đế quốc...
Ài, Quân Vô Tà là tán tu, loại tình báo này là tuyệt mật với gã.
Tô Kính chợt hiểu thường thức với hắn nhưng đối với luyện khí sĩ bình thường có lẽ khi nào quốc gia Tà Thần giết tới nơi mới biết.
Quân Vô Tà căng thẳng nhìn Tô Kính.
Tô Kính do dự nói:
- Cho ta mấy yêu đan này đi, ta đổi đan dược tương ứng cho ngươi. Ưm, ngươi mang theo bên người sẽ có rắc rối, đại khái cốt thú này rất có thể là thứ quốc gia Tà Thần sản xuất.
Quân Vô Tà giật mình kêu lên:
- Vậy chẳng phải là Quỳnh châu rất nguy hiểm?
Tô Kính cảm thán rằng:
- Cái đóp thì sẽ không, Mộ gia rất cường đại. Nhưng đồ của quốc gia Tà Thần sao lại từ biển đến Quỳnh châu, đây là vượt qua mười vạn dặm đường biển.
Bởi vì xương khô này chỉ là lực lượng trung hạ tầng trong quốc gia Tà Thần, muốn từ đường biển đến Thần Châu không biết trải qua bao nhiêu khu vực khủng bố. Nếu không vì thế thì hải quân đế quốc sớm tìm cách công kích thành thị giáp biển của quốc gia Tà Thần.
Quân Vô Tà trầm mặc giây lát, lấy ra tất cả yêu đan mình có, tiến lên mấy bước giao cho vmột thiếu niên Tô gia. Thiếu niên qua tay đưa yêu đan cho Tô Kính. Hắn cầm yêu đan, thầm cảm khái. Thứ này hầu như giống hệt với yêu đan lấy trong Thâm Uyên, chỉ có thuộc tính là khác.
Tô Tiên ngoắc tay:
- Đi cùng chúng ta đi, cho hắn một con ngựa. Yêu đan của ngươi chờ dọc đường quyết định giá trị, ta sẽ phụ trách tiếp dẫn ngươi tiến vào Tô gia. cảnh giới của ngươi không cần từ tầng thấp nhất làm lên.
Có thiếu niên Tô gia nhường một con ngựa, người này lên xe ngựa.
Quân Vô Tà mừng rỡ, có thể trực tiếp móc nối với Tô gia thì không còn gì tuyệt hơn. Quân Vô Tà có bằng hữu ở Mộ gai nghe nói đương kim thánh thượng bế
quan, nhiếp chính vương sắp tăng tốc độ tiến công quốc gia Tà Thần. Nên Quân Vô Tà mới liều mạng chạy đến Dực châu, vượt nguyên đế quốc chỉ để được vào trong quân trước khi chiến tranh bùng nổ.
Kim Đan cửu chuyển lên ngựa, ngoan ngoãn câm miệng lại đi phía bên trái sau đuôi xe Tô Tiên. Tô Kính, Tô Mộ đi bên phải. Quân Vô Tà biết Tô Kính là thế tử Tiêu Dao Hầu nên tự động tránh xa.
Dù sao Quân Vô Tà chưa vào Tô gia, thuộc loại nhân vật đáng ngờ đối với Tô Kính. Chờ Quân Vô Tà tham gia vào, thè bằng linh hồn, bảo đảm trung thành tuyệt đối không tổn thương nhân vật hạch tâm Tô gia thì mới đến gần Tô Kính được.