Nếu như chỉ dựa vào công trình doanh, phải cần bao nhiêu này mới có thể gây dựng lại thành thị cơ chứ? Mà nàng còn phải đem nơi này biến thành một cứ điểm. Lại dùng nơi này làm trụ cột, cắt đứt đường lui của quân địch a.
Thực ra cắt đứt đường lui của quân địch cũng là một trong những mục tiêu. Một mục tiêu khách chính là sau khi nàng xuất binh, bố trí phòng tuyến, như vậy địch nhân ở bên Hoàng Thành tất sẽ phải tăng thêm nhân thủ để tới đây đả thông con đường.
Mà công dụng của nàng là ở phía sau quân địch dã chiến, tạo thành sát thương lớn nhất cho địch nhân.
Nếu như dã chiến mà nói, phải cần một trụ sở an toàn. Nếu như Phù Không chiến hạm hạ xuống thì nơi này còn phải chồng chất vật liệu. Vật tư chiến lược phải đủ nhiều thì mới có thể làm cho nàng hoàn thành nhiệm vụ được.
Bên Tô Kính chiến thắng cũng bên kia không chém tận giết tuyệt địch nhân. Mà là phải từ từ dọn dẹp, dùng những quân địch này để hấp dẫn viện quân bên Hoàng Thành.
Thành thị của Công tước này tương đối quan trọng.
- Tiểu thư, chuyện gây dựng lại người cứ giao cho ta. Trong vòng ba ngày, ta sẽ xây dựng xong tất cả.
Khuyển Thập Lang vỗ bộ ngực bảo đảm.
- Nếu như có thể đồng thời làm cho một trăm hai mươi cỗ Phù Không chiến hạm đáp xuống là tốt. Ít nhất cũng phải mười tám cỗ Khổng Tước chiến hạm trở lên, hiểu rõ chưa?
- Hiểu rõ, hiểu rõ. Ở chung quanh lục cảng của chiến hạm ta sẽ bố trí đủ Phật môn chiến tháp. Sẽ bảo đảm được an toàn cho chiến hạm.
Khuyển Thập Lang này trừ lá gan hơi nhỏ một chút ra cũng là người đủ thông minh. Loại chuyện này, phương diện chi tiết hắn còn cẩn thận hơn so với nữ nhân.
- Ngươi có thể làm được là tốt nhất, nếu như ngươi chỉ nói suông mà không làm, coi như là có ca ca ta che chở ngươi thì ta cũng sẽ lấy đầu ngươi.
Tô Mộ thấy vậy, lập tức cảnh cáo Khuyển Thập Lang.
Khuyển Thập Lang cợt nhả, đương nhiên hắn biết Tô Mộ sẽ không thực sự giết hắn. Hắn nói với Tô Mộ:
- Tiểu thư, bất quá còn cần tiểu thư hỗ trợ một phen.
- Nói.
- Chuyện xây dựng cảng là ta không dự liệu được. Cho nên bên thiếu gia cũng không cho ta đủ nhân thủ để xây dựng.
Khuyển Thập Lang vừa nói, lại mở ra sa bàn ra, chỉ cho Tô Mộ rồi nói:
- Tiểu thư nhìn xem, thành thị này dựa vào sông lớn mà thành lập. Ở bờ bên này địa thế tương đối cao, mà nước sông lại đủ sâu, Tiềm Long hạm của chúng ta hoạt động ở chỗ này rất là thuận tiện. Chứ đừng nói là chiến hạm nhỏ như là Hải Nê thu.
- Nói mau, nói tới trọng điểm.
Tô Mộ không nhịn được phải nói một câu. Bây giờ Lôi Điểu hạm đang ở phía ngoài thi hành nhiệm vụ cũng đã có tin tức truyền lại trở về. Cũng có không ít địch nhân khống chế Ma thú phi hành, thường xuyên truyền lại tình báo. Mặc dù không biết đối phương đang muốn làm cái gì, thế nhưng nàng có thể khẳng định, nhất định là nhằm về phía bên mình.
- Trọng điểm sao? Trọng điểm chính là bờ sông bên kia. Cách hơn hai trăm dặm về phía Nam có một cái hồ khổng lồ ở dưới đất, ta muốn câu thông cái hồ dưới đất cùng với con sông này.
- Ngươi làm vậy cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi.
Tô Mộ lắc đầu nói:
- Đào một địa đạo dẫn nước dài tới hai trăm dặm? Ngươi cho rằng ta là tiên nhân hay sao?
- Không phải là ở dưới đất, là ở bên trên. Ta đã chuẩn bị hoàn toàn đả thông cái hồ dưới mặt đất kia.
- Ngươi đã chuẩn bị hết rồi sao?
Tô Mộ nhìn Khuyển Thập Lang nói:
- Loại chuyện này, nếu như khống chế phí tổn mà nói, phải mấy tháng mới có thể hoàn toàn làm xong, nói như thế nào cũng phải mất từ ba tới năm năm a.
- Tiểu thư, ở giữa cái hồ dưới đất kia có một Hải Nhãn a!
- Hải Nhãn sao?
Tô Kính kinh ngạc, Hải Nhãn là một thứ thần bí có thể câu thông với biển rộng. Từ chỗ này tới biển, nói như thế nào cũng có lộ trình mấy vạn dặm. Nếu như có Hải Nhãn mà nói, cường giả tiến vào sẽ có khả năng ngay lập tức tới đây. Người bình thường chỉ cần có trang bị trợ giúp, một khi thông qua Hải Nhãn tối đa cũng chỉ có mấy phút đồng hồ là đã có thể đi vào biển rộng.
Đây là một cái Truyền Tống Trận thiên nhiên, chỉ bất quá nó tương đối nguy hiểm mà thôi.
Bất quá nếu như thời gian thông qua không vượt quá mười phút đồng hồ mà nói. Như vậy binh sĩ binh đoàn cấp hai của hắn cũng có thể dựa vào trang bị, vượt qua hải nhãn này mà không bị thương tổn.
- Tiểu thư, cái hồ dưới đất kia đã tới gần biên giới của Hắc Mạn đế quốc. Chúng ta sẽ xây công sự ở nó, biến cái hồ này thành một công sự.
- Hải nhãn kia ở chỗ nào?
- Đã phái người đi dò xét, rất nhanh sẽ có tin tức truyền về.
- Trước tiên không nên đả thông mặt đất. Địa điểm này đối với việc tấn công Hắc Mạn đế quốc mà nói, ý nghĩa không lớn, tương lai mới có tác dụng. Sau khi dò xét xong, ta sẽ nói với ca ca. Có lẽ nơi này có thể sử dụng để tấn công Ngư Nhân đế quốc a.
- Không biết có thể hay không.
Khuyển Thập Lang nói:
- Ta sẽ tự mình nhìn hồ nước dưới đất, không có bất kỳ dấu hiệu hoạt động nào của sinh vật cao cấp. Nhất định người của Ngư Nhân đế quốc cũng chưa từng tới cái hồ dưới mặt đất này. Cho nên một mặt khác của Hải Nhãn không phải là phạm vi hoạt động của hải nhân.
- Còn nữa. Tiểu thư, coi như không phát hiện ra cái hồ này, nếu như xây dựng cảng ở bên này thì cũng phải đề cao quy cách. Khoảng cách với nơi này chừng hai trăm dặm...
- Ta biết rồi. Ta sẽ tự nghĩ biện pháp đi qua đó. Ngươi đi làm chuyện của ngươi đi.
Tô Mộ đuổi Khuyển Thập Lang đi, tự mình di chuyển ở trong phế tích thành thị này. Nàng đi tới nơi quan trọng trong phế tích của thành thị, Thần Miếu cao lớn ngay cả nền cũng không còn lại. Hiển nhiên chiến đấu lúc trước rất là thảm thiết. Thoạt nhìn, cho dù là Ưng Dương và Khuyển Thập Lang thì cũng không có thủ đoạn, khí lực lớn như vậy.
Tô Mộ không có quan tinh thuật, thế nhưng bất quá Long nhãn của nàng cũng có thể nhìn thấu được rất nhiều thứ. Vừa nhìn xuống dưới đất, nàng đã nhìn vào sâu trong lòng đất. Làm ảnh hưởng tới nguyên khí địa mạch, làm cho nó hỗn loạn.
Ưng Dương và Khuyển Thập Lang, vì muốn đánh hạ nơi này, không biết đã dùng thủ đoạn gì a!