Đại hán đầu trọc hừ một tiếng, thân thể tàn phá lăng không phi hành đuổi theo Tô Kính, tiểu long vẫn quấn quanh cánh tay hắn, hắn cũng mặc kệ tiểu long gặm cổ của hắn nhìn thấy xương trắng, hắn dùng một quyền đánh vào lưng Tô Kính.
Nếu đánh trúng mục tiêu, Tô Kính sẽ hóa thành tro tàn.
Đột nhiên thân thể Tô Kính biến mất, dường như hắn sớm biết sẽ có một quyền đánh tới, sau khi đại hán đánh hụt liền tự hỏi có nên quay về địa ngục hay không.
Bởi vì Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung đã bay trở về. Có hai người này, cho dù hắn tìm ra vị trí của Tô Kính cũng không có biện pháp ra tay diệt trừ" Tốc độ và quỹ tích phi hành của. Tô Kính tương đối kỳ quái, hắn không có biện pháp đoán ra. Thời điểm đánh hụt thì hắn đã bỏ qua suy nghĩ tiêu diệt Tô Kính.
Hắn cũng không ngốc, lúc mới bị triệu hoán tới thế giới này hắn cũng tiêu diệt hai mươi vạn người, sau khi trở về cũng có biện pháp báo cáo kết quả với địa ngục chi chủ. Có hai mươi vạn linh hồn, địa ngục chi chủ sớm vui thích, đoán chừng không trị tội của mình.
Đại hán nghĩ tới đây nửa thân thể tàn phá dẫm máu bay lên không trung, bộ dạng của hắn cực kỳ đáng sợ.
Hắn vẫy vẫy tay, ý đồ ném nghịch lân mâu xuống. Nghịch lân mâu uốn éo, đầu rồng và đuôi rồng cắn chặt ngón tay đại hán, tiếng răng rắc vang lên, ba ngón tay bị cắn xuống và nuốt vào.
Đại hán nhíu mày, hắn bắt lấy long thân và dùng sức xé rách, cuối cùng cũng xé rách nghịch lân mâu, tiểu long vừa rời khỏi thân thể hắn liền biến thành trường mâu, đại hán cũng không dám lại cầm trong tay cho nên phải ném xuống đất.
Khí cầu trên bầu trời không ngừng phóng thích kích quang phù văn bao phủ đại hán. Kích quang phù văn trúng đánh trúng nhưng đại hán không quan tâm, ngay sau đó hắn phát hiện phù văn lại xuyên thấu qua da của hắn và thiêu đốt xương cốt.
Nội tâm đại hán thầm hận, nếu tại Thâm Uyên vị diện, cho dù không có nửa người dưới thì hắn cũng khôi phục nhanh chóng, chỉ cần lực lượng trái tim không bị hao tổn, hắn thậm chí có thể tu bổ thân thể trong vài giây.
Hiện tại ở trong thế giới này, trái tim của hắn còn bị tổn thương, lực lượng bài xích không bao giờ dừng lại, mỗi phút trôi qua thì khả năng vẫn lạc tăng lên.
Dưới chân Cơ Vô Song có tử kim lôi luân chấn động, hai đạo lôi quang lập tức đánh nổ đầu đại hán.
Đại hán thật không ngờ lôi quang nhập vào thân thể còn có thể bành trướng, lần bị thương này, đại hán đầu trọc cũng chữa trị thân thể của mình.
Đây là lần vận dụng lực lượng cuối cùng, nếu không chữa trị đầu thì hắn sẽ chết.
Thiết Vô Dung không ngừng đọc chú ngữ, dùng thiết trượng chỉ vào đại hán đầu trọc, hắn không tiến lên, bởi vì cường độ thân thể chênh lệch quá lớn, bởi vì nàng yếu hơn đối phương quá nhiều.
Cơ Vô Song nhíu mày, cự luân kim loại trong tay đánh tới.
Nàng cũng không biết Tô Kính ở nơi nào, sợ tên đầu trọc lại xuất hiện và hạ sát thủ. Cho nên nàng muốn làm mũi nhọn ở phía trước. Tô Kính đang âm thầm quan sát chung quanh, Tại sao Cơ Vô Song lại dốc sức liều mạng vì mình chứ?
Phải biết rằng Cơ Vô Song tuy phụ thuộc vào Tô Kính nhưng không tới mức trung thành như vậy.
Kim loại cự luân của Cơ Vô Song nện xuống, đại hán đầu trọc nâng tay lên và đánh một quyền, Cơ Vô Song lại bay ra ngoài lần nữa, trước khi bay đi hai chân của nàng quét ngang, tử kim lôi luân nện vào eo của đại hán.
Thân thể đại hán cả bị nện cong veo giống như ống hút bị bẻ ngang.
Ba!
Eo của đại hán lại đứng thẳng lần nữa, dưới chân của hắn có hào quang tỏa sáng phóng tới Cơ Vô Song, Cơ Vô Song đá một cước đã phá nát lực lượng quay về của hắn, lần này muốn trở về địa ngục phải phí nhiều công sức hơn trước.
Một kích của Cơ Vô Song vừa rồi rất nham hiểm, giống như người ta đã tới sân bay nhưng nàng lại xé vé máy bay của người ta.
Thân thể tên đầu trọc bị bẽ gãy lần nữa, lại muốn ngưng kết trận pháp sẽ tốn hao thời gian gấp ngàn lần. Vừa rồi hắn đã ngưng kết trận pháp trong một giây nhưng sau đó bị phá hư, còn muốn trốn về địa cần phải tốn thời gian một giờ mới có thể hoàn thành ngưng kết trận pháp.
Đối phương làm sao cho hắn thời gian một giờ chứ, thân thể vừa tân sinh của hắn không có mạnh như thế, nếu không một cước của Cơ Vô Song cũng không suýt đã hắn chết tại chỗ.
Nghịch lân mâu trên mặt đất bay lên, một lần nữa hóa thành tiểu long cắn vào chân của hắn. Hiện tại đại hán mới hiểu Tô Kính còn chưa chạy xa, nếu không lực lượng của đối phương không có khả năng điều khiển nghịch lân mâu.
Đối phương ít nhất đã mai phục trong phạm vi trăm trượng và tùy thời ra tay.
Đại hán quan sát chung quanh, tất cả bức tường chung quanh đã bị tàn phá, còn có các loại cây cối bị gãy ngang, trên đường đuổi giết Tô Kính lúc nãy, hắn hoàn toàn không quan tâm hoàn cảnh chung quanh, hiện tại lại quan sát hắn mới phát hiện mình đã lâm vào trận pháp cực lớn, những thực vật này được dùng che mắt hắn.
Bởi vì bản thân thực vật là yêu tộc, phóng xuất lực lượng ảnh hưởng tới phán đoán của hắn, trận pháp hoàn mỹ dưới mặt đất đã hoàn thành.
Tô Kính đứng trong trung tâm trận pháp, hắn cũng không có nghĩ qua trận pháp còn có thể vận chuyển, vốn chấp vá rất nhiều trận pháp tạo thành long xà đại trận, muốn vận chuyển cần đối phương không phá hư mới được.
Đại hán đầu trọc tiến vào nơi trú quân nhưng không có phá hư trận pháp dưới chân, kế hoạch không thể thực hiện của Tô Kính lại đột nhiên có thể.
Thời điểm này đại hán đầu trọc lại tập trung lần nữa, dưới chân Tô Kính sinh ra mây mù, Tô Kính đứng trong mây mù lạnh lùng nhìn đại hán, hắn đang dùng ánh mắt quan sát con mồi.
Nội tâm tên đại hán phát lạnh, bởi vì lực lượng lĩnh vực của Tô Kính chính là lực lượng thiên địa luân, khuếch trương phạm vi nhỏ trong nơi trú quân, trận pháp dưới
mặt đất cũng bắt đầu vận chuyển, tât cả thiên địa nguyên khí trong phạm vi vài dặm đều bị Tô Kính khống chế và hóa thành vô số long xà vặn vẹo trên không trung.
Nếu như đại thế của đối phương chưa hoàn thành, chính mình chỉ cần tùy tiện nhất quyền nhất cước cũng có thể phá hư trận pháp này, đáng tiếc chính mình sai lầm, mất đi năng lực phán đoán.
Nếu ở trong địa ngục, cách làm của Tô Kính bị hắn nhìn ra dễ dàng, nếu tại Thâm Uyên, hắn khống chế nguyên khí thiên địa trong phạm vi ngàn dặm cũng không thành vấn đề.