Bởi vì thời gian đầy đủ cho nên địch nhân chỉ có thể ngồi chờ quân đội của Tô Kính công kích. Những binh lính này cũng có đủ thời gian để bố trí công sự, trận pháp. Người của công trình doanh coi như đã lập được vô số chiến công, bởi vì bọn họ phấn đấu ở ranh giới sinh tử. Cho nên sau khi đám người Thần Thuật sư đầu hàng, bộ đội công trình doanh đã phá hỏng tám phần trận pháp được bố trí trong tòa thành thị này.
Nếu không mà nói, Tố Nhân Long cũng chỉ có thể vận dụng tất cả lực lượng. Từ trên bầu trời công kích xuống bên dưới, mặt khác, lại đem toàn bộ Ngũ Hành đại pháo ra để dùng. Như vậy mới có thể đạt được hiệu quả chiến đấu như bây giờ.
Trải qua một cuộc chiến đấu thảm thiết chân chính, binh sĩ của công trình doanh đã đạt được mọi người tôn trọng.
Nhiều khi, vì phối hợp lẫn nhau phá hỏng một cái đường trận pháp, cho nên những binh lính này thậm chí còn không kịp để ý tới công kích từ bên cạnh bay tới mà phải tập trung tinh thần làm việc. Tất cả công kích đều giao cho bộ binh doanh phòng thủ. Người của công trình doanh giống như không phải đang chiến đấu ở trong chiến trường vậy. Cho dù là đao kiếm chém vào bên trong cơ thể thì bọn họ cũng sẽ tiếp tục công việc của mình.
Thiết Vô Hồn suất lĩnh đám Vu sư viết vu văn ở bên ngoài tường của thần miếu
Chuyện Tô Kính yêu cầu chính là nhất định đánh hạ được thần miếu này, đồng thời cắt đứt gia trì của người hầu của thần linh kia. Về phần có thể phá hỏng thần miếu hay không, Tô Kính cũng đã thử qua. Thần miếu này phảng phất là một chỉnh thể, cũng giống như Thông Thiên Tháp của hắn vậy. Nếu như cưỡng ép phá hủy cũng không phải là không thể, thế nhưng hắn sợ sẽ làm cho Tà Thần phản kích.
Một khi lực lượng công kích đạt tới giới hạn, uy lực trong nháy mắt sẽ bộc phát ra, nhất định sẽ dẫn tới Tà Thần chú ý. Mà hắn bây giờ tạm thời còn không có lực lượng và kinh nghiệm để đối phó với Tà Thần, cho nên hắn cũng không cần phải mạo hiểm như vậy.
Từ từ giết chết người bên trong cũng không phải là không được a.
Các Vu sư một mặt viết vu văn, một mặt nhảy múa. Trong cả không gian tràn ngập thanh âm ca múa trầm thấp. Không có người nào dám tới gần những Vu sư này. Bởi vì lực lượng tản mát ra ở trên người của bọn họ đã liên hợp lại, lực lượng tràn ngập dã tính, đối với thần thức có lực xung kích đặc thù.
Tuy rằng bọn họ không làm gì cả, thế nhưng lại làm cho các Luyện Khí sĩ cảm thấy bất an.
Nếu như không phải đạo môn thế lớn, như vậy nhất định các Vu sư sẽ áp chế được Luyện Khí sĩ một đầu.
Đám Thần Thuật sư đầu hàng bị Tô Kính đưa ra khỏi thành thị, sắp xếp ở trong doanh trướng đặc thù. Tránh cho bị Tà Thần trả thù. Tình huống bây giờ là, Tà Thần còn không có tâm tư để ý tới bọn họ. Thế nhưng nếu như thần miếu này bị hủy diệt mà nói, khi đó Tà Thần sẽ chú ý trong chốc lát. Mà lúc đó, nếu như đối phương phát hiện ra có một lượng lớn Thần Thuật sư phản bội. Nhất định Tà Thần sẽ không để ý mà rat ay xử lý những người xúc phạm thần linh này.
Ở trong linh hồn của Thần Thuật sư này có chứa dấu vết của Tà Thần, Tà Thần giết chết bọn họ, căn bản sẽ không cần vận dụng bao nhiêu lực lượng. Mà lúc hắn giấu đi những Thần Thuật sư này chỉ làm một việc, đó chính là viết ra ngữ điệu xúc phạm ở trên lá phù mà Tô Kính chế tạo lá ra.
Đây coi như là đồ mà Thần Lâm sáng tạo ra, lần này hắn thử thí nghiệm một phen. Nếu như thành công thì có thể trực tiếp bán ra xúc phạm phù văn cho hoàng thất, có thể giao dịch được một ít đồ mà Tô Kính cảm thấy cần thiết.
Xúc phạm phù văn, được sắp xếp ở trên tất cả kiến trúc cao lớn chung quanh thần miếu. Những kiến trúc này là loại hình tương đối khó phá hủy. Muốn phá hủy sẽ tiêu hao rất nhiều. Cho nên Tô Kính đã quyết định để lại. Những kiến trúc còn lại, trên cơ bản đã bị người của công trình doanh hủy sạch.
Những kiến trúc cao lớn này, đều không phải là ngoại lệ, đều là ở gần thần miếu. Trong lúc mơ hồ liên lạc với thần miếu. Lúc này đường kết nối trận pháp giữa khắp nơi với thần miếu cũng đã bị chặt đứt. Mà những kiến trúc này đều được thành lập ở trên tiết điểm trận pháp.
Xúc phạm phù văn đã được dán ở trên những kiến trúc này, có thể tùy thời kích thích. Ngũ Hành đại pháo,đã khóa lấy đỉnh của thần miếu, Kích Quang phù văn pháo không có biện pháp làm thương tổn tới tên người hầu của Tà Thần kia. Thế nhưng Ngũ Hành đại pháo nhất định lại có thể.
Toàn bộ bốn cái Ngũ Hành đại pháo đã khóa mục tiêu xong, chỉ chờ Tô Kính ra lệnh mà thôi.
Lúc này Tô Kính có chút hoảng hốt, bỗng nhiên hắn cảm giác được Ưng Dương gặp phải nguy hiểm. Cảm giác nguy hiểm này trong nháy mắt đã đi qua, khiến cho Tô Kính rất là không thoải mái. Lúc này Ưng Dương đang chiến đấu ở thành thị dưới mặt đất, sao lại gặp nạn cơ chứ?
Khuyển Thập Lang vẫn còn an toàn? Nghĩ tới đây, Tô Kính nhìn thoáng qua chung quanh. Người hắn có thể phái ra lúc này cũng chính là ác ma nữ quan a.
Thiết Vô Hồn nhất định phải ở lại đề đề phòng bất trắc xảy ra.
Trong thành thị dưới mặt đất, Ưng Dương chật vật dùng kim độn thuật, tránh thoát một kích cơ hồ là tất sát. Nếu như không phải trên mặt đất có một cái hố, làm cho một tử vong chiến sĩ trượt chân mà ngã. Như vậy hắn sẽ phải chết một cách khuất nhục ở chỗ này rồi, chết ở trong tay mấy cương thi cảnh giới thua kém hắn xa.
Cái hố kia là do Khuyển Thập Lang bố trí. Đây không phải là lần đầu tiên hắn được Khuyển Thập Lang cứu viện rồi, Ưng Dương cũng không có một chút ý tứ cảm kích nào. Bởi vì mỗi một lần nguy cơ xảy ra đều là do Khuyển Thập Lang tạo thành.
Chiến đấu ở phía trước càng thêm kịch liệt, hai người bọn họ không giúp được gì. Thiết Vô Dung kia không biết đã đánh ra Vu Thuật gì mà khiến cho lực chiến đấu của đám tử vong chiến sĩ này lại tăng lên gấp bội.
Dựa theo cách nói ở trên Địa Cầu mà nói, chính là tấn công đột nhiên tăng cao, lực phòng thủ hạ thấp xuống.
Ưng Dương và Khuyển Thập Lang cũng không cần phóng chân khí ra ngoài. Chỉ dùng binh khí của bản thân là đã có thể nhẹ nhàng giết chết địch nhân. Thế nhưng lực công kích của những binh lính này đã tăng lên rất nhiều, một mặt Phi Diên Thuẫn của Khuyển Thập Lang đã bị phá hủy.