Thiết Vô Hồn khó tiếp nhận sự thật như thế, bởi vì cảnh giới đối phương vững chắc như thế, tuyệt không phải Tà Thần cưỡng ép gia tăng lên, chẳng lẽ không ngăn cản nổi?
Cũng may hắn không phải chuyên gia nghiên cứu tâm lý, không có hứng thú đi đào móc nguyên nhân đối thủ bị thương. Thiết Vô Hồn trực tiếp hóa trường bào thành hồ điệp bao phủ lão giả vào trong.
Đối phương bị thương nên hắn sử dụng thủ đoạn mạnh nhất, tuyệt đối sẽ không buông lỏng cảnh giác. Rất nhiều người cũng bởi vì chiếm được ưu têế nhất thời đã bị đối thủ lật bàn, kết cục thê thảm.
Về phần muốn nói vài lời khoác lác trang bức, sau khi phát tiết tâm tình thoải mái sau đó chết cũng là đáng đời.
Thân thể Thiết Vô Hồn biến mất, sau lưng của hắn xuất hiện một bóng đen, môt con dao găm đâm tới, vị trí dao găm công kích chính là vị trí Thiết Vô Hồn vừa đứng, nếu Thiết Vô Hồn không có quyết định thật nhanh và sử dụng thủ đoạn mạnh nhất công kích lão giả kia, hiện tại trái tim của hắn đã bị đâm thủng.
Thiết Vô Hồn không có cảm giác được bóng đen xuất hiện.
Cảnh giới như Thiết Vô Hồn chỉ hơi hơi ngạc nhiên, cũng không có sợ hãi, hắn vô cùng chăm chú tấn công vào vết thương của lão giả, sau đó ném lão giả ra xa và quay đầu phun ra một ngụm hỏa diễm cực mạnh vào bóng đen.
Bóng bị đốt nên dần mỏng manh, cũng không phát ra âm thanh gì và chậm rãi biến mất.
Đây là sinh vật địa ngục, nó cường đại nhưng không bền bỉ, cho dù Thiết Vô Hồn không công kích thì thứ này sẽ tự động quay về địa ngục. Lão giả có năng lực triệu hoán cường hãn, dùng thân thể của mình làm mồi và muốn đánh chết Thiết Vô Hồn.
Hắn thật không ngờ tất cả kế hoạch đều thành lập trên cơ sở tình báo, hắn không hiểu gì về Thiết Vô Hồn, nhìn thấy Thiết Vô Hồn dùng thiết trượng một đường nện người đi tới đây liền cho rằng là chiến sĩ, ai biết là Thi Pháp Giả.
Hắn sử dụng thần thuật pháp lệnh trong im lặng, vừa rồi tiến hành đánh lén đã gia tăng uy lực gấp năm lần, từ đó nhắm vào sở trường chức nghiệp của chêến sĩ. Thiết Vô Hồn vận khí tốt cho nên thoát khỏi công kích.
Bóng đen được triệu hoán ra có năng lực kháng phép quá yếu ớt, trên căn bản thuộc về thích khách công kích vật lý. Thiết Vô Hồn phun một ngụm vu viêm đã tiêu diệt bóng đen, thậm chí không có biện pháp dùng linh hồn trốn về địa ngục.
Trên bầu trời, Ưng Dương đang bay lượn, nó nhìn thấy chiến đấu cho nên sà xuống, cũng chụp vào trong ngụm lửa bắt lấy một viên kim cương màu tím, lúc này cầm trong tay xem xét.
Thiết Vô Hồn đã cường đại tới mức vu viêm có thể phân biệt địch bạn, nếu không Ưng Dương không dám thò tay về phía trước.
- Ngươi ưa thích?
Thiết Vô Hồn không cảm thấy bất mãn, bởi vì Ưng Dương không phải người cạnh tranh của hắn, ở bên cạnh Tô Kính, Ưng Dương và Khuyển Thập Lang lập nhiều chiến công hơn nữa cũng không thể thay đổi thân phận cơ bản.
- Phi thường tốt, vũ khí của ta cần hấp thu lực lượng của thứ này.
- Ta sẽ giết thêm vài tên nữa.
Thiết Vô Hồn quay người đi về phía cường giả khác, sắc mặt tên cường giả này trắng bệch, hắn muốn đầu hàng nhưng Thiết Vô Hồn dùng một trượng nện qua, không gian bị áp súc, tên cường giả bị Thiết Vô Hồn giam cầm không thể động đậy.
Trước mặt Vu sư ngàn vạn không nên dánh mất ý chí chiến đấu, nếu không ngươi không thể xuất ra được 1% lực lượng bản thân.
Phanh!
Đầu của tên cường giả bị đánh nát, lồng ngực cũng nát nhừ, một viên bảo thạch màu tím bay ra khỏi thân thể của hắn, Ưng Dương vui vẻ thu vào trong tay.
Quả nhiên Thiết Vô Hồn có thể tinh luyện loại linh hồn tinh hoa, người khác tinh luyện luôn dùng không hợp, không cách nào hình thành linh hồn bảo thạch. Vu thuật của Thiết Vô Hồn chế tạo ra linh hồn bảo thạch chất lượng cao tới mức hắn chỉ thấy trong sách vở, chưa bao giờ nhìn thấy trong hiện thực.
- Ngươi cần bao nhiêu bảo thạch loại này?
Thiết Vô Hồn đi về phía tên cường giả khác, phía sau hắn luôn lưu lại một chuỗi dấu chân.
Ưng Dương nói:
- Vũ khí của ta hao tổn nghiêm trọng, muốn chữa trị cần linh hồn bảo thạch cấp bậc này, cần tới mấy ngàn viên, nếu có bảo thạch giống như viên đầu tiên, có một hai trăm viên đã đủ rồi.
- Ah.
Thiết Vô Hồn cười cười, hắn không có hứa hẹn cái gì, cũng không có ghét bỏ Ưng Dương công phu sư tử ngoạm.
Ưng Dương lại nói:
- Ta đọc qua trong sách, cũng không nói thần linh địa ngục hệ có thể chỉ huy sinh vật bóng mờ, chúng ta đối mặt Tà Thần, hắn tương đối cường đại, ít nhất đã hủy diệt qua thần linh bóng mờ.
Thiết trượng của Thiết Vô Hồn nện linh hồn một tên cường giả thành linh hồn bảo thạch, quay đầu nói với Ưng Dương:
- Sợ rằng tiếp theo có sinh vật bóng mờ nhắm vào Thi Pháp Giả, ta thấy khó đối phó.
- Ta có thể. Ưng Dương nói.
- Ngươi?
- Ân.
Ưng Dương lấy một cây lông vũ lớn ra, lắc lắc, nói:
- Mặc dù không có khôi phục nhưng có thể đối phó sinh vật bóng mờ.
Thiết Vô Hồn thở dài, đây là lông vũ yêu thú cường đại viễn cổ, chỉ một lông vũ tàn phiến đã so được với đạo khí. Lực lượng thế giới này hạ thấp như thế, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Đừng nói thời kỳ thái cổ, Yêu tộc thời viễn cổ đã cường đại như thế. Mà Vu sư khi đó đã cường đại hơn Luyện khí sĩ hêện tại.
- Lông vũ, có thể tặng ta hay không, ta dùng tiên khí tàn phá trao đổi.
Thiết Vô Hồn ngữ ra kinh người.
- Không đổi, thứ này không đáng một kiện tiên khí tàn phá nhưng thích hợp với ta nhất.
Thiết Vô Hồn gật đầu, hắn chỉ thăm dò mà thôi, quả nhiên tâm tư Ưng Dương kiên định, căn bản không cần cân nhắc. Thời đại này tiên khí tàn phá cũng ý nghĩa có thể chữa trị tiên khí, giá trị cực lớn.
Tiên khí không thể chữa trị đã sớm sụp đổ, không cách nào truyền lưu cho tới hôm nay.
Trừ linh hồn bảo thạch màu tím ra, các linh hồn bảo thạch khác bị Ưng Dương thu lấy liền nện vào trong lông vũ, lông vũ thôn phệ cực nhanh. Sâu trong linh hồn của Ưng Dương có từng tiếng kêu cao vút vang lên, từ đó lộ ra tin tức vui mừng.
- Kỳ thật, ngươi muốn có thêm linh hồn bảo thạch màu tím cũng không phải không thể.
Thiết Vô Hồn nhìn xa xa, nhìn lão giả đang ngẩn người và nói với Ưng Dương.
- Ah? Ưng Dương không có kịp phản ứng.
- Gia hỏa có thể triệu hoán sinh vật bóng mờ ta khống chế được, có thể để hắn tiếp tục triệu hoán sinh vật, đến một đốt một, đến lúc đó ngươi sẽ có đầy đủ linh hồn bảo thạch, phẩm chất cũng không kém lắm.