Ma Nhiễm Pháo gì đó đem đến uy hiếp lớn cho chiến hạm Đông Tần, kẻ địch tấn công thường bắn Ma Nhiễm Pháo trước khống chế một khu vực. Chiến hạm Đông Tần bị đánh chìm đa số hư hỏng vì trúng công kích của Ma Nhiễm Pháo, có một số bị Ma Nhiễm Pháo ảnh hưởng chìm xuống biển.
Trừ Ma Nhiễm Pháo ra Ma môn còn có hơn bảy mươi loại vũ khí, người Đông Tần rất muốn có được. Lần này Tôn Ngô xem như lập công lớn.
Bên Tôn Ngô không truy kích, những cường giả Kim Đan Ma môn tụ tập trên biển phản kích lại. Nhưng trong sóng thần bảy chiến hạm của Tôn Ngô giữ trận hình sẵn sàng đón quân địch, đối phương không chiếm chút lợi nào, không tìm thấy quân mình, sau khi hao hết chân nguyên đã bị Tôn Ngô giết.
Tô Kính nhìn Tôn Ngô trầm ổn, thắng lớn vẫn giữ sự bình tĩnh. Vì trong khu vực phát xạ làm kẻ địch không thể hấp thu nguyên khí thiên địa, không có trận pháp chiến hạm, chỉ có thể liều mạng phản kích tính cướp chiến hạm của Tôn Ngô.
Tôn Ngô bình tĩnh ứng đối, sau đó không tổn thất cái gì đã từ từ giết gần trăm cường giả Kim Đan địch, rất bình tĩnh và lạnh lùng tàn nhẫn.
Bên Bạch Hữu nương Tôn Ngô chế tạo sóng thần tiêu diệt kẻ địch hoàn toàn. Sau khi sóng thần qua đi Bạch Hữu trùng kích nhanh như tia chớp, liên tục nhảy đến sáu chỗ chiến trường, chiến quả mở rộng gấp mấy lần.
Bạch Hữu không chỉ là người biết ổn định, khi cơ hội xuất hiện gã sẽ không ngượng tay.
Bên Tôn Ngô, hạm đội nằm ngay trung tâm sóng tần chịu ảnh hưởng lớn nhất, có chút hỏng hóc, hạm đội rút lui tu sửa, bổ cấp trên đảo.
Tô Kính đặc biệt hỏi Tôn Ngô tại sao kích phát Tinh Không Hạch Địa Lôi.
Tôn Ngô nói:
- Ta tu luyện phù đạo, kết hợp kiếm thuật có thể nắm chắc cơ hội trong chớp mắt, khiến Tinh Không Hạch Địa Lôi nổ ở thời gian thích hợp nhất. Cái này bị hạn chế cự ly, phải xem cảnh giới của ta mạnh cỡ nào.
- Bí thuật của ngươi...
- Lấy từ tiên phủ của Đông Tần, bị thiếu sót chút.
- Ngươi dâng lên, ta bổ sung hoàn chỉnh cho, chờ cung cấp cho Thần Binh phủ rồi công huân của ngươi sẽ lên đến thượng tướng quân.
Tôn Ngô không kích động chút nào:
- Vâng, đa tạ điện hạ.
Thượng tướng quân mới chỉ huy hai mươi vạn người, năm địa doanh, không phải mục tiêu của Tôn Ngô. Mục tiêu của gã là đại nguyên soái.
Tôn Ngô tu hành bí pháp tiên đạo khiếm khuyết, biết Chân Tiên là đỉnh cuối cùng, dù Tô Kính trợ giúp gã bổ sung hoàn chỉnh thì cuối cùng chỉ là Kim Tiên, nền móng chỉ được đến thế.
Kim Tiên cộng thêm chức vị đại nguyên soái ở trong Tiên Cảnh Thế Giới xem như nổi bật trong cao tầng, không có gì không vừa lòng. Trong hàng ức người chưa chắc có một được vị trí này.
Phù văn kiếm thuật cực kỳ quan trọng cho việc kích phát Tinh Không Hạch Địa Lôi, đúng là nên cho Tôn Ngô nhiều công huân chút. Thứ này không sợ kẻ địch bắt chước, vì Thiên Ma chế tạo Tinh Không Hạch Địa Lôi, có thủ đoạn riêng của Tô Kính.
Thiên Ma khác không có kinh nghiệm Trái Đất như Tô Kính, không thể bắt chước.
Tinh Không Hạch Địa Lôi là thủ đoạn tốt lấy yếu thắng mạnh, phép tắc sử dụng quan trọng nhất là phải ẩn nấp hoàn mỹ, hai là thời cơ kích phát chính xác. Đây là vũ khí sát thương khu vực, thời gian kích phát không tốt sẽ không gây uy hiếp cho tiên nhân.
Việc trên chiến trường Tô Kính tạm thời không chú ý, sau khi hắn cầm bí kíp của Tôn Ngô liền dùng Chúng Sinh Ấn bổ sung trọn vẹn. Trong Chúng Sinh Ấn có thứ tương tự, nhưng lấy bí kíp của Tôn Ngô làm cơ sở bổ sung tiên đạo đầy đủ mới thích hợp cho người Đông Tần tu luyện.
Thêm vào thứ của Tô Kính rồi người Tiên Cảnh Thế Giới tu luyện bí kíp không thành vấn đề. Trong Chúng Sinh Ấn đã có thứ cùng loại thì hoàn chỉnh cỡ nào cũng không thể trực tiếp lấy ra dùng, trừ phi tu luyện giả không có nhu cầu trường sinh bất tử, không thì thứ cùng loại tu luyện đến hậu kỳ có vô số thiên kiếp, pháp tắc thiên đạo của thế giới này sẽ diệt ngươi.
Tô Kính sửa sang xong phát hiện loại phù văn kiếm thuật này cần nhiều tài nguyên, chỉ có thể đặc biệt bồi dưỡng.
Nâng cao cảnh giới thì không sao, nhưng nâng cao sức chiến đấu không ai chịu nổi số vốn phải bỏ vào, đường tu hành tiêu hao gấp ba, bốn lần luyện khí sĩ bình thường.
Có lẽ Tôn Ngô được nhiều tài nguyên trong tiên phủ hoang tàn đó mới nhanh chóng trưởng thành. Tô Kính thấy tận mắt lúc bị luyện khí sĩ Ma môn phản công một mình Tôn Ngô chấp ba mươi mấy cường giả Kim Đan, có một tu sĩ Ma môn cảnh giới cao hơn gã một trọng.
Phù kiếm tung hoành, biến hóa đa đoan, cũng đáng bỏ vốn nhiều.
Quân đội Đông Tần cưỡng ép tiến lên, bỗng nhiên tăng binh lực khiến Ma môn không kịp trở tay. Mới thua một trận, Đông Tần tiến lên hiệu quả rõ rệt. Ma môn đánh mất đảo trong vạn dặm, tạm thời không có sức phản công.
Thừa dịp này Tô Kính mua một đám máy móc chuyên xuống biển vớt.
Chưa ai chế tạo ra máy móc chuyên đào đáy biển, mọi người muốn vớt chiến lợi phẩm thì phải hỏi...
Tô Kính ở trong Đông Tần, biên chế quân đội nằm trong phủ thân vương. Lần này dong binh tác chiến với danh nghĩa Vô Ưu thân vương.
Vô Ưu công chúa xuất chiến với danh nghĩa Diễm Đế Minh, hai phu thê vớt được nhiều công lao.
Nhưng bây giờ chẳng ai ghen tỵ, mọi người thừa dịp Ma môn tạm thời rút lui lo xuống biển tìm báu vật. Gần vạn chiến hạm nằm ở đáy biển, nếu vớt lên là của mình.
Tạm không nói hàng tôn trên chiến hạm, chắc chắn có nhiều Tiên Ngọc, các loại vũ khí chưa bị hỏng, có thể nghiên cứu mô phỏng lại.
Tô Kính không sốt ruột vớt vì hoàng đế đã cho hắn chiến công lần này. Là thuộc hạ của Tô Kính đánh chìm nhiều chiến hạm, ngươi muốn vớt cũng được nhưng phải chia sẻ kỹ thuật với Tô Kính.
Đám thế lực Đông Tần cảm thấy chấp nhận được. Vì nếu hoàng đế hạ chỉ phân phối theo công huân thì không nhiều ích lợi vào tay bọn họ, Tô Kính giao dịch trực tiếp thế này mọi người cảm thấy không chịu thiệt.
Nhưng họ không biết Chúng Sinh Ấn của Tô Kính thích nhất là hấp thu tri thức của mỗi vị diện. Hạm đội Ma môn đến từ nhiều vị diện, rất xa xôi, có nhiều thứ Đông Tần không có.
Tô Kính lười thu gom từng cái, hắn không rảnh, khiến các nhà trực tiếp dâng lên là tốt nhất. Các nhà được lợi ích thực tế, tâm tình đều hân hoan. Sau khi chiến hạm cỡ lớn bị sóng thần nuốt hết, Tiên Ngọc trên chiến hạm ai vớt được thì là của người đó, đây sẽ là thu nhập lớn.