Bên cạnh hắn là hai mươi tiễn sư cũng giương cung cài tên nhắm vào xa xa, căn bản không để ý tới mục tiêu ở nơi nào. Mã Siêu dẫn đạo phù tiễn thì bọn họ sẽ bắn, thông đạo trong binh doanh chuyển biến, phù tiễn tỏa sáng và bắn vào trong thông đạo.
Tên cường giả Kim Đan đào tẩu cảm ứng được nguy hiểm, trên người bộc phát hào quang màu bạc đánh rơi phù tiễn của Mã Siêu nhưng hắn đã đánh giá thấp lực lượng của phù tiễn, đánh rơi phù tiễn nhưng ánh sáng vẫn khuếch trương, phù tiễn nứt vỡ.
Kết quả hai mươi tiễn sư bắn ra thiết tiễn đều bắn trúng vào lưng của hắn.
Trường bào của tên cường giả Kim Đan này vỡ ra thành mảnh vụn giống như hồ điệp bay trong gió. Những mảnh trường bào này dây dưa với thiết tiễn và bay ngược về phía sautên cường giả Kim Đan kinh hồn bất định, hắn gia tăng tốc độ chạy đi thật nhanh.
Mã Siêu cảm thấy tiếc nuối, nếu như mình là Kim Đan, sử dụng phù tiễn dùng một lần thế này nhất định có thể bắn chết đối phương, quá xa, phù tiễn còn phải bay qua vài vòng mới có thể dẫn đạo thiết tiễn bắn trúng mục tiêu, đây đã là cực hạn của mình.
Đáng tiếc thiết tiễn bình thường có uy lực lớn cũng cần bắn trúng mục tiêu mới thể hiện uy lực ra ngoài. nếu như bị trường bào của đối phương ngăn cản, thuần túy chỉ lãng phí mũi tên mà thôi.
Tô Mộ cũng không nên nói cái gì, nếu như không phải Mã Siêu bắn chết tên cường giả Kim Đan đầu tiên quá nhanh, gia hỏa này cũng không bỏ chạy nhanh như thế. Thân là cảnh giới Kim Đan nhưng vừa đối mặt với địch nhân không đánh mà chạy, quá mất mặt.
Tô Mộ nhìn chung quanh, phía trước trong thông đạo chỉ có hơn ba trăm địch nhân còn đứng đó. Ác ma nữ quan không có phóng ra hỏa cầu, tốc độ phóng thích hỏa cầu của chúng khi không phải trong vực sâu bị giảm xuống, hơn nữa mỗi lần khoảng cách sẽ càng ngày càng dài. Hiện tại không có nguy hiểm gì, ác ma nữ quan thà rằng dùng lực lượng cơ thể chiến đấu.
Ở cuối thông đạo là phòng binh lính nghỉ ngơi, Tô Mộ nhìn thấy từng đoàn từng đoàn khí tức màu đen quỷ dị xoay quanh trong phòng. Trên mặt đất là trận pháp tương đối phức tạp. Mà trong phòng lại có hơn trăm thi thể.
Gian phòng lớn này có thể cung cấp cho hơn hai mươi binh sĩ nghỉ ngơi. Hiện tại xếp trên trăm thi thể, hơn nữa cũng không phải trên giường, đều đặt dưới đất cho nên rất chen chúc.
- Tô Mộ, đừng tự mình đi qua, phái hai thứ này đi đi. Bảo Mã Siêu giúp ngươi, chuẩn bị hai trăm cung tiễn thủ,
Bỗng nhiên lời của Tô Kính vang lên, Tô Mộ do dự nhưng không kiên trì chủ ý của mình, nàng dừng bước.
Hiển nhiên trong gian phòng có trận pháp giống như vu thuật, dùng tính mạng hơn một trăm binh sĩ tế tự, không biết muốn làm ra cái gì đó. Mặc dù mình có tự tin, một gia hỏa dẫn khí nhập thể có thể triệu hoán ra cái gì cũng không làm gì được mình nhưng trực giác Tô Kính còn mạnh hơn cả mình, hắn có lục đạo thần giám.
Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, đào tẩu một cường giả Kim Đan, ở cửa sau không còn người gác, binh sĩ tạm thời không phát hiện điểm này cho nên đều tử thủ tại chỗ.
Ám Dạ song long quân đẩy mạnh tốc độ thật chậm, một khi xuất hiện tổn thương sẽ bị đưa về phía sau, đưa đến nơi trị liệu, cũng không truy cầu tốc độ, tiến công rất vững vàng.
Hai khôi lỗi giấy của Tô Mộ tiến lên phía trước, sau lưng có một trăm trọng giáp bộ binh theo sau, khoảng cách khá xa. Mã Siêu đã đến và bắt đầu suất lĩnh cung tiễn thủ xua đuổi quân địch phía trước, trên ba trăm người và đại tiễn sư xua đuổi đi vào trong phòng của chúng, lưu lại hơn sáu mươi cổ thi thể.
Tô Mộ chiến đấu châm chạp, Tô Kính bên kia liên tục đại chiến.
Phi xà hạm bị triệu hồi mấy chiếc trở về, chúng có chút không chịu nổi chiến hạm loại nhỏ của vô địch thuyền vây công.
Song phương hiện tại đang tiêu hao chiến, Tô Kính có ưu thế không trung, chỉ có thể bảo chứng sẽ không bị chiến hạm phù không oanh kích. Tô Kính cũng không quá lo lắng chính mình chỉ huy sai lầm, cũng không cho ngũ hành đại pháo oanh tạc, nếu như còn lưu hai khẩu, đối phương thả chiến hạm nhỏ ra ngoài cũng không thể uy hiếp chính mình.
Phía dưới vô địch hạm bị thần mộc hạm oanh kích tạo thành lỗ thủng, Tô Kính không thể lợi dụng tốt, thừa dịp có thời gian cho nên hắn bảo Thần Lâm chế tạo khôi lỗi giấy. Tô Kính học tập chế tạo khôi lỗi giấy không thể nắm giữ lập tức, Thần Lâm lại có thể.
Hiện tại thực lực hạn chế, Thần Lâm chế tạo khôi lỗi giấy, mặc kệ tài liệu tốt như thế nào, cao nhất cũng chỉ có thể tạo ra sức chiến đấu Trúc Cơ kỳ mà thôi.
Tô Kính cũng không sao cả, hắn dứt khoát cắt giảm rất nhiều tài liệu, tận lực hàng nhẹ vốn cho nên chỉ cần ba giờ là có thể sản xuất ra một khôi lỗi giấy.
Đây là điểm mấu chốt của hàng nhẹ vốn, thành phẩm lại thấp, chế tạo khôi lỗi giấy tồn tại không tới một giờ, hơn nữa sức chiến đấu cũng giảm mạnh còn Tiên Thiên kỳ.
Thần Lâm chế tạo ra mười hai khôi lỗi giấy, Tô Kính cầm lá bùa lập tức thúc dục và hóa thành mười hai thần binh khôi lỗi, tay cầm vũ khí lẻn vào trong nước, đi vào trong hang động dưới đáy vô địch hạm.
Tô Kính thao túng khôi lỗi giấy tìm kiếm vị trí động lực của vô địch hạm. Chiến hạm khổng lồ như thế, động lực đáy thuyền nhất định là mấy trăm trận pháp, cho dù Tô Kính phá đi mấy cái cũng sẽ không làm vô địch hạm mất đi động lực, hắn chỉ hi vọng có thể hạ thấp tốc độ của vô địch hạm, làm chúng không có biện pháp thi triển một ít pháp thuật gia tăng tốc độ.
Nếu không vạn nhất đối phương có thủ đoạn chạy trốn kỳ lạ, chính mình không vui một hồi.
Trừ khôi lỗi giấy ra, Tô Kính còn cần chỉ quân đội tới từ đảo phối hợp chiến hạm tác chiến. Một trận chiến này làm cho Tô Kính nhìn thấy mình thiếu hụt cỡ nào, chỉ có điều dùng kinh nghêệm của hắn có thể tùy thời đền bù.
Lại cho mình thời gian ba năm, chính mình có thể huấn luyện ra một chi cường binh chân chính.
Nội tâm Tô Kính cũng không có nhụt chí. Nếu nhìn không ra vấn đề thì đó mới là phiền toái.
Hạm trưởng vô địch hạm lúc này cũng tỉnh táo lại, chiến hạm bị hao tổn không nghiêm trọng lắm, đối phương công kích hung hãn nhưng với vô địch hạm mà nói nó quá nhỏ bé.
Đối phương sử dụng chính xác xâm chiếm từng bước, hắn vừa rồi không có biện pháp ứng phó tốt, chiến hạm của đối phương co rút trong hải vực sau đó từ đường thủy leo lên vô địch hạm, binh sĩ của đối phương không ngừng tiến lên.