- Chuyện minh quân tạm thời giao cho Vô Ưu, tất cả mọi người đều nghe nàng điều khiển, ta cùng Tô Mộ sẽ chuyên môn đi làm chuyện này. Thiết Vô Tâm ngươi đi cùng với chúng ta.
- Vâng.
- Cơ Vô Song, ngươi mang theo người của ngươi cũng đi theo ta. Chuyện ở Võ Thánh đảo tạm thời không cần trở về.
- Vâng.
- Thời gian tối đa mười ngày bên phía tiên cảnh sẽ mở tất cả trận pháp Thông Thiên tháp. Mọi người không nên lo lắng an toàn của ta và Tô Mộ, chúng ta hiện tại sẽ đi Ngọc Kinh Thành.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu thấy Vô Ưu công chúa không có ý kiến, đương nhiên cũng sẽ không phản đối. Nói đến sức chiến đấu, hiện tại Tô Kính là mạnh nhất, nếu như vậy chỉ cần tiên nhân không ra tay, cho dù đụng phải người nào Tô Mộ cũng sức đánh một trận. Bên trong Ngọc Kinh Thành đúng là có phần nguy hiểm, chỉ cần nhiếp chính vương không điên chắc chắn sẽ không dùng hộ thành đại trận đối phó hai người bọn họ.
- Các ngươi cũng không cần khẩn trương như thế, lần này ta đi một thời gian, sau khi trở về sẽ tra bản án của đại ca, vì cam đoan an toàn, ta sẽ dẫn một đầu Ứng Long hạm trở về, nhiếp chính vương cho phép ta mang ba ngàn binh giáp đi. Ứng Long hạm sẽ đóng quân ngoài thành. Có Ứng Long hạm thì ta tùy thời có thể rời đi.
Tuy mọi người không biết vì cái gì nhiếp chính vương lại hào phóng như thế, an bài Ưng Long hạm cũng có thể bảo chứng Tô Kính và Tô Mộ an toàn.
Mang ba ngàn binh giáp vào thành, đây là đãi ngộ hầu tước không có. Tiêu Dao Hầu cũng chỉ có thể mang một ngàn binh sĩ vào Ngọc Kinh Thành mà thôi. Hiện tại Tô Kính có thể mang ba ngàn cũng đủ uy phong.
Sau khi bàn giao vwois mọi người, Tô Kính cùng với Tô Mộ xuất phát truyền tống về Võ Thánh đảo, Võ Thánh đảo đã an bài Ưng Long hạm xong, trên Ứng Long hạm có một đại doanh binh sĩ đi theo Tô Kính tiến về Ngọc Kinh Thành.
Trừ chuyện đó ra, Tô Kính cũng mang theo ba ngàn đạo binh. Địa ngục đạo binh đối với Tô Kính mà nói tác dụng có phần không đủ. Hắn lại không muốn dùng tiên binh chi thuật.
Bởi vì hắn kiêm tu binh gia bí pháp, long xà đạo binh mới là đường ngay. Trong khoảng thời gian này Tô Kính cũng thông hiểu năng lực của hai đạo binh, cũng thiết kế ra lục đạo long xà binh.
Lục đạo long xà binh có thể cung cấp binh gia thần thuật và Đạo Môn pháp thuật cho hắn sử dụng, còn là vì Tô Kính nắm giữ lục đạo thần binh giám quá mức đặc thù, binh gia thần thuật và Đạo Môn pháp thuật đều sử dụng điệp gia, cho nên hắn nắm đạo binh không có năng lực này sẽ quá bất lợi.
Dù trong lục đạo long xà quân tốn kém hơn long xà đạo binh mấy lần, Tô Kính cũng chỉ có thể cắn răng thừa nhận.
Tốc độ của Ứng Long hạm bay đi cực nhanh. Mỗi phi hành trăm dặm sẽ tích lũy lực lượng. Thân hạm tỏa ra hào quang cực lớn và na di hơn ngàn dặm. Có thể na di dưới thiên cương như vậy đúng là kỳ tích. Phải biết rằng, Ứng Long hạm trưởng dài bốn trăm tám mươi trượng, nó được chế tạo ra trước Liệt Dương Thần hoàng hạm, cũng là chiến hạm vận chuyển nhiều nhất.
Loại phi hành này mang theo bốn vạn binh na di cũng không có gì.
Tô Kính dùng biện pháp na di như thế có thể trở về Ngọc Kinh Thành trong một ngày. Có chiến hạm kiểu mới như vậy, Thần Châu đối với quân đội Tô Kính mà nói đã không còn khó khăn bao nhiêu.
Hắn cũng lần đầu tiên cưỡi loại chiến hạm này tiến hành thí nghiệm. Nếu như một đường trở về không có vấn đề, kế tiếp hắn sẽ gia tốc tấn công Lý gia.
Định Châu là châu rất lớn. Đánh hạ nơi này có chỗ tốt to lớn không gì sánh kịp. Tiêu Dao Hầu không có đi động Lý gia, hắn muốn giữ lại cho Tô Kính. Nếu Tô Kính có thể thành công, hắn cũng không đoạt với Tô Kính làm gì. Tô Kính làm không được, hắn mới có thể đi kết thúc công việc. Trước kia hắn không giết tới là vì lực lượng không đủ.
Sau khi thành tựu Nhân Tiên, hắn vẫn tìm kiếm cơ hội.
Phía sau Ứng Long hạm còn có Liệt Dương Thần hoàng hạm, Ám Dạ song long hạm, vô vọng hạm và Thiên Yêu hạm. Những chiến hạm này không đi Ngọc Kinh Thành, chúng quay về nơi đóng quân của Vô Ưu công chúa, một phần đi tới chỗ Tô Mộ.
Trên đường đi những chiến hạm này thử nghiệm tính năng chiến đấu phi hành trong thế giới Thần Châu, chỉ cần không có vấn đề sẽ chế tạo cực nhanh. Được Bạch Tử Thần cho tiên khí, Tô Kính bắt đầu bạo binh lần thứ ba.
Ứng Long hạm bay nửa ngày đã trở về đến Thần Châu, sau khi tách ra khỏi những chiến hạm, thẳng đến Ngọc Kinh Thành. Bên ngoài Ngọc Kinh Thành, chiến hạm bay cao hai trăm trượng sau đó giảm tốc độ và tiếp cận Ngọc Kinh Thành.
Vòng phòng ngự của Ngọc Kinh Thànhlà năm mươi dặm, chiến hạm dừng bên ngoài vòng phòng ngự của Ngọc Kinh Thành, lúc này bên ngoài Ngọc Kinh Thành đã triển khai quân đội nghênh đón chiến hạm của Tô Kính.
Bên cạnh Tô Kính mang một ít tùy tùng phụ tá đều là cấp bậc thấp. Hai phụ tá đi lên chứng thực thân phận. Cảnh vệ không dám ngăn cản Tô Kính, Tô Kính mang ba ngàn lục đạo long xà binh và Tô Mộ cưỡi chiến xa đi tới Ngọc Kinh Thành.
Trong Ngọc Kinh Thành có một đội vũ lâm quân phóng ngựa đi ra. Màu sắc vũ lâm giáp giống nhau, không phải màu vàng, mà là vàng đen, đây là quân đội do nhiếp chính vương mở rộng, cầm đầu không phải tướng quân, mà là một thái giám.
Thái giám của Đông Tần đế quốc không nhiều lắm, trong nội cung đều dùng nữ quan. Thái giám chỉ có hoàng tộc cấp thấp mới dùng, thái giám bên cạnh nhiếp chính vương Khương Dạ đều là người đi theo bên cạnh hắn khi còn bé, sau khi được phong thân vương, hắn cũng không gia tăng số lượng thái giám.
Thái giám dung mạo tuyết trắng, trên đầu không có mũ chụp, mái tóc đen nửa bạc búi sau lưng, gương mặt hắn kiêu căng và phóng ngựa lên trước đón đội ngũ của Tô.
Tô Kính nhìn vũ lâm xuất hiện từ xa liền nhíu mày, vốn nghe ý của nhiếp chính vương sẽ không làm khó hắn, lúc này vũ lâm đi ra tuyệt đối không phải nghênh đón mình.
Cách hơn hai dặm Tô Kính rút một cành thụ yêu cầm trong tay, trong tay có hỏa diễm bay lên, trực tiếp luyện chế thành cây roi sau đó lạnh lùng nhìn đội ngũ trước mặt, hắn đứng trên xe nhìn vũ lâm tới gần.
- Người trước mặt, đứng lại!
Tên thái giám kêu lanh lảnh truyền xa vài dặm, dĩ nhiên là luyện khí sĩ!
Khác với trong tiểu thuyết, thái giám muốn tu hành, bởi vì thân thể không trọn vẹn cho nên độ khó lớn. Đông Tần đế quốc cũng không có khả năng vì thái giám mà sáng tạo ra đạo pháp thích hợp với bọn họ.