Việc này không được, Ngư Nhân đế quốc đều sống trên biển, đột nhiên xuất hiện trên hòn đảo, hơn nữa còn là quân đội, rất có thể là một khu vực huấn luyện. Ngư nhân tiến vào trong nước liền cực kỳ cường đại, lên trên lục địa sẽ bị hạn chế nhưng thông qua tập luyện hoàn toàn có thể đền bù hạn chế này.
Hòn đảo này không lớn, phương viên hai nghìn dặm, nó nhỏ hơn bất cứ hòn đảo nào của địa ngục tam đảo. Tô Kính và Tô Mộ mang theo Thiết Vô Hồn thống soái năm đầu phi xà hạm đi dò xét.
Đường biển mười vạn dặm, tốc độ phi xà hạm đi vạn dặm cần mười ngày, đi nhanh hơn nữa vượt qua phạm vi Tô Kính cho phép.
Trên bầu trời tràn ngập mây đen, tất cả chiến hạm đều ở trong mây đen đi theo phi xà hạm tiến về phía trước. Đây là hạm đội mới nhất của Tô Kính, đã không có bao nhiêu chỗ cải tạo nữa.
Đạt được hoàng đế tặng, sau khi hắn cải tạo hạm đội, công phòng nhất thể và tốc độ tăng lên, tiêu hao hạ thấp, dùng tiêu chuẩn của Tô Kính, muốn gia tăng thực lực của hạm đội biện pháp duy nhất chính là bản vẽ chiến hạm của tiên nhân.
Thời gian mười ngày đi nửa ngày sẽ nghỉ, hạm đội của Tô Kính còn cách hòn đảo này trên ngàn dặm. Mây đen đáp xuống biển, tất cả hạm đội điều chỉnh một phen sau đó đại lượng binh sĩ ngủ say tỉnh lại.
Lôi Điểu hạm bị phái đi ra ngoài tiến hành điều tra. Năm đầu phi xà hạm phân tán ra hình thành trận thế trăng lưỡi liềm tới gần hòn đảo của Ngư Nhân đế quốc.
Vị trí này cách Tà Thần quốc độ còn xa nhưng Tô Kính lại lo lắng nhất nếu Như Nhân đế quốc có quân đội tiên tiến, thời điểm quân viễn chinh của đế quốc đang đánh say sưa, không chừng sẽ bị Ngư Nhân đế quốc chọc một đao sau lưng.
Hai người Tô Kính và Tô Mộ mang theo Luyện Khí sĩ đi vào thần mộc hạm và quan sát xa xa.
Bộ đội điều tra trên trời và dưới nước sau đó truyền tống tình huống của hòn đảo trở về. Dần dần tình huống kỹ càng của hòn đảo được truyền về.
Đây là hòn đảo hình nón tròn, trung tâm của hòn đảo là núi lửa cao ngất, lấy núi lửa làm trung tâm mở rộng ra chung quanh chính là bình nguyên..
Hòn đảo này không có nơi hiểm yếu phòng ngự, thậm chí không có bến cảng gì đó, bốn phương tám hướng đều là nước cạn, ngay cả nơi thuyền nhỏ đỗ lại cũng không có.
Trên bình nguyên có từng tòa doanh trại, không có thành thị.
Đại quân Ngư Nhân đế quốc đóng quân trong binh doanh, hiện tại đang huấn luyện trên bình nguyên. Hải Nê Thu vờn quanh hòn đảo và chậm rãi điều tra, lúc này nhìn thấy nhiều con đường do kim loại đúc thành đi thông hòn đảo, những con đường bằng kim loại này cách xa hòn đảo năm dặm, nó xâm nhập thẳng vào nham thạch dưới biển.
Đó là huyệt động lớn và có nước chảy rất mạnh, Hải Nê Thu không dám tới gần, chỉ có thể truyền tống hình ảnh về.
Trên bầu trời, Lôi Điểu hạm giấu trong mây đen truyền tống hình ảnh trực quan hơn, cũng nhìn rõ quân doanh của ngư nhân.
Bộ dạng ngư nhân không khác gì tù binh hắn bắt lúc trước.
Những ngư nhân này cho dù là nam hay nữ đều có gương mặt dữ tợn và lồi lõm, còn mang theo một nửa lân phiến. Nửa người dưới của ngư nhân là hai chân tráng kiện, trên người còn mang lân giáp, trên lân giáp còn có phù văn đơn giản vô cùng thô ráp.
Dù sao cũng là áo giáp phù văn, Tô Kính nhìn thấy binh sĩ ngư nhân thì đau đầu.
Ngư nhân thân cao tới hai thước rưỡi, mà binh sĩ Đông Tần đế quốc phổi bước chỉ là một thươc tám, không đến một tươớc chín. Chênh lệch như thế nói rõ lực lượng chắc chắn không bằng binh sĩ ngư nhân.
Nếu như không có trang bị trợ giúp, căn bản không có cách nào chiến đấu.
Lục đạo thần binh quân của có thiên hướng thủy hệ phụ trợ. May mắn Tô Mộ Ám Dạ song long quân thiên hướng đạo thuật hỏa hệ, hẳn là có thể khắc chế ngư nhân.
Trang bị vũ khí của ngư nhân chính là mâu và xiên, còn có đoản đao nặng nề. Không có trang bị cung tiễn, sau lưng rất nhiều ngư nhân có cõng túi da, bên trong có quăng mâu. Những quăng này mâu chiều dài chỉ là một thước rưỡi và lộ ra mũi thương tuyết trắng óng ánh, cũng không phải kim loại chế tạo nhưng Tô Kính không dám xem thường uy lực của nó.
Đây là vũ khí tầm xa của ngư nhân, khả năng công kích khoảng cách không bằng cung tiễn nhưng uy lực không nhỏ.
Quăng mâu có phù văn trên mũi thương. Ngư Nhân đế có hệ thống đạo thuật phức tạp, xem năng lực luyện khí thì dưới Đông Tần đế quốc.
Lần này Tô Kính mang quân đội tới số lượng chỉ hơn hai mươi vạn. Binh lực ngư nhân trên hòn đảo tới năm mươi vạn, với Luyện Khí sĩ còn tốt, trực tiếp dùng quân đội đánh sẽ có tổn thất cực kỳ thảm trọng.
Xem ra phải trực tiếp vận dụng Luyện Khí sĩ.
Tô Kính lại cho Cơ Vô Song lẻn vào dưới nước đi quan sát những con đường kim loại dẫn vào huyệt động, xem ngư nhân sử dụng huyệt động dưới hòn đảo làm gì.
Trên hòn đảo không có gieo trồng lương thực gì, ngư nhân cũng không phải chủng tộc trồng trọt trên đất liền. Hơn năm mươi vạn ngư nhân đưa hậu cần bằng những con đường kim loại kia.
Hiện tại Tô Kính không có thủy quân, nếu chiến âấu dưới nước chỉ có thể dựa vào Bạch Hổ thần binh.
Bốn vạn lẻ một Bạch Hổ thần binh, Tô Kính không biết có nên dùng hay không. Ngư nhân đế quốc hư thật còn không biết, nếu nơi này có cường giả Kim Đan cửu trọng thì không thể cường công.
Cơ Vô Song lẻn vào trong nước, hắn đi vào biên giới của huyệt động, thân thể hư hóa trong nước và nhìn vào trong huyệt động.
Trong huyệt động tối tăm như mực với thị lực của hắn không thể nhìn quá trăm trượng. Bỗng nhiên tựu, có nước chảy chấn động truyền đến, Cơ Vô Song cầm ngọc phù trong tay và trực tiếp ẩn hình. Lúc vượt qua huyệt động rộng mười trượng liền có con thuyền kim loại lao tới. Chiếc thuyền này tiến nhanh dưới nước, trong nháy mắt đã đáp vào con đường kim loại sau đó dưới thuyền có bánh xe và bêến thành chiếc xe cực lớn và di chuyển về phía hòn đảo.
Cơ Vô Song kiên nhẫn phán đoán năng lực phòng ngự của chiếc thuyền một lúc, hắn thấy nó không cao cỡ nào, ít nhất không có cao như Tiềm Long hạm. Dùng thực lực Ngư Nhân đế quốc không tới mức không thể luyện chế chiến hạm bọc thép, duy nhất có thể nói rõ đây là thuyền hàng dùng để vận chuyển đồ ăn và trang bị.
Sau khi chiếc thuyền này xuất hiện, trong huyệt động có hơn sáu mươi con thuyền lớn xếp thành một hàng đi lên hòn đảo.
Trong lúc ẩn hình, Cơ Vô Song cũng không thể truyền tống tin tức trở về, hắn bực bội, trên hòn đảo không có địch nhân quá cường đại, không bằng chính mình làm thịt cho thống khoái.